Sáng sớm hôm , bữa sáng, Lộc Minh Sâm bàn việc, chăm chú phác thảo bản thiết kế lò bánh mì mà Tô Nhuyễn với hôm qua. Thấy Tô Nhuyễn gần, vươn tay kéo cô lòng, đặt gọn lỏn đùi , hỏi: "Là kiểu đúng ?"
Tô Nhuyễn cầm bản vẽ lên ngắm nghía kỹ càng: "Ừm, đúng là kiểu , nhưng mà thể tạo dáng độc đáo hơn một tẹo ?"
Vừa xong, cô đột nhiên cảm thấy giống vị lãnh đạo khó tính thời , lúc nào cũng "Phương án cũng , nhưng vẫn còn thiếu gì đó, cần sửa chút."
Khi cô đang vắt óc nghĩ xem nên sửa sang thế nào, Lộc Minh Sâm chỉ suy nghĩ trong chốc lát, cúi đầu phác , đổi cái đỉnh lò hình mái vòm thành hình đầu ch.ó con đáng yêu: "Thế thì em?"
Thấy tinh nghịch đáng yêu đến thế, Tô Nhuyễn nhịn bật khúc khích: "Sao là hình con ch.ó chứ?"
Lộc Minh Sâm đáp: "Em cầm tinh con ch.ó mà còn gì. Hay là em thấy đầu rắn sẽ hơn chăng? đầu rắn thì bẹp dí."
Anh tuổi rắn, Tô Nhuyễn chợt nghĩ đến cái lò nướng đắp hình đầu rắn, nhịn bật thành tiếng, trông như chắc sẽ xí lắm.
“Thôi, cứ đắp hình đầu ch.ó .”
Xác định kích cỡ xong, Lộc Minh Sâm bắt tay ngay, gạch, xi măng, cát sỏi đợt trang hoàng nhà cửa vẫn còn dư dả ít vật tư.
Bọn họ định xây lò nướng ở góc sân phía tây. Khi chuẩn bắt tay công việc thì Y tá Mễ và Cô giáo Hàn trang điểm tươm tất ngoài. Lục Thần Minh Y tá Mễ cử sang giúp đỡ Lộc Minh Sâm, còn Đoàn trưởng Dư thì lẳng lặng theo Cô giáo Hàn.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Tô Nhuyễn tủm tỉm ngớt. Giờ đây Đoàn trưởng Dư và Cô giáo Hàn hoán đổi vai vế cho , xem cô giáo Hàn nắm giữ trong lòng bàn tay.
Mèo con Kute
Bà Trương hàng xóm kinh ngạc : “Ấy chà, dạo Đoàn trưởng Dư ngày càng chăm lo cho cô giáo Hàn nhỉ?”
Đoàn trưởng Dư liếc mắt Tô Nhuyễn một cái, thở dài thườn thượt: “Đều là những việc nên mà.”
Tô Nhuyễn cợt: “Đoàn trưởng Dư, ánh mắt của , là ý kiến gì với ?”
Câu hỏi vang lên, Đoàn trưởng Dư lập tức ánh mắt của vợ và Lộc Minh Sâm giam chặt. Anh lúng túng : “Đâu dám nào, dám nào. Trong khu chúng , cô chính là nhất ở đây .” Anh giơ ngón cái lên: “Ai mà dám cãi lời cô chứ.”
Bà Trương : “Mấy ông chồng ở đây đều dặn dò vợ con tránh xa cháu một chút đấy, ha ha ha.”
“Đáng tiếc ...” Tô Nhuyễn đáp: “Bọn họ chẳng quản .”
Dạo gần đây mối quan hệ với chị em trong khu của cô , ngay cả chị dâu Thái cũng thiết với cô hơn hẳn.
Đoàn trưởng Dư khổ, lẽo đẽo theo Cô giáo Hàn.
…
Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh đều là những đàn ông năng lực. Tuy rằng miệng thì ngớt lời cãi vã, nhưng khi phối hợp với vô cùng ăn ý.
Họ xây nền bằng gạch đỏ, bên lát đá phiến, đáy phủ một lớp gạch đỏ. Dùng vỏ chai bia, đá vụn và cát tầng giữ nhiệt, bên thêm một lớp gạch, đó bắt đầu xây đến mái vòm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-4612.html.]
Xây mái vòm dùng đất đỏ để kết dính. Khi Lộc Minh Sâm xây trụ, Lục Thần Minh đào một xe đất đỏ và bùn đất sét mang về. Sau một tầng đáy, một tầng dùng vỏ chai bia giữ nhiệt, một lớp gạch bên ngoài, cuối cùng thêm rơm rạ và đất đỏ, chỉnh sửa hình dáng là .
Thấy hai sắp thành, Tô Nhuyễn nấu cơm cho bọn họ. Kết quả cho mì nồi tiếng hai chí chóe .
Mà nội dung cuộc tranh cãi là về hình dạng cái lò.
Hóa ban đầu Lục Thần Minh cợt Lộc Minh Sâm cứ như đàn bà con gái, đắp bếp lò thôi mà còn tạo hình đầu chó. Đợi là vì Tô Nhuyễn tuổi Tuất nên mới đắp như , Lục Thần Minh lập tức yêu cầu đổi đầu ch.ó thành đầu dê vì Y tá Mễ tuổi Mùi. Lý do thì đủ cả: “ cũng góp một nửa công sức đấy chứ!”
Tất nhiên Lộc Minh Sâm đồng ý , bĩu môi: “Một nửa công sức ư? Là đưa ý kiến, là đất nhà , nguyên liệu nhà bỏ …” Anh đống bùn đất, bổ sung một câu: “Phần lớn vật liệu là của đấy.”
“Thế một nửa công sức của đáng là bao?”
Lục Thần Minh tắt tịt lời, nhưng vẫn cố gắng theo bản năng: “Một nửa công sức thì cũng là một nửa!”
Cuối cùng dựa theo tỷ lệ công sức và đất đỏ đào về, yêu cầu đắp thêm một đôi sừng dê.
Kết quả, cái lò bánh mì hai xây dựng hình đầu chó, hai ống khói gần tai đắp nhô cao lên, đó vẽ thêm hoa văn ngang. Lục Thần Minh khăng khăng đó là sừng dê.
Tô Nhuyễn chỉ cạn lời.
“Ăn cơm !” Hai đàn ông trẻ con .
Sau khi ăn cơm xong, Lộc Minh Sâm lén lút với cô: “Ban nãy nghĩ kỹ , ống khói cao hơn chút giúp lò nướng giữ nhiệt hơn. Cho nên cái đó sừng dê , mà là tai của ch.ó săn Pharaoh đấy.”
Sợ cô hiểu, còn giơ hai tay lên tai, điệu bộ mô phỏng: “Loại ch.ó đó đôi tai dài thế , chẳng khác nào hai chiếc ống khói dựng ngược.”
Tô Nhuyễn:…
Điều đáng là còn vẻ nghiêm trang lắm. Cô nén bật khúc khích, đưa tay che mặt. Cái … đáng yêu đến thế.
Đợi Y tá Mễ và Cô giáo Hàn về, hai cô cũng tò mò ghé qua tham quan lò bánh mì xây xong. Thoạt thấy hình dáng đầu ch.ó ngộ nghĩnh, hai cô còn tấm tắc khen lạ mắt và đáng yêu, nhưng chỉ chốc lát nhận điều bất thường.
Y tá Mễ hỏi: “Sao hai tai dài như ?”
Lục Thần Minh lập tức đắc ý tranh công: “Đó là sừng dê, là ‘sừng’ của em đó.”
Y tá Mễ:???
Tô Nhuyễn ôm bụng ha hả.
Vợ đoàn trưởng Tôn ở nhà bên cạnh nhà họ Lục tò mò ngó đầu hỏi: “Y tá Mễ ‘cắm sừng’ từ khi nào thế?”