Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 464:1)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 13:06:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một khi quyết định, ăn xong Tô Nhuyễn liền về thẳng nhà quần áo, trang điểm.

 

Vừa tới cửa, cô trông thấy y tá Mễ đang buồn rầu ủ rũ trong sân, tâm trạng vẻ chẳng gì. Tô Nhuyễn liền dứt khoát rủ cô cùng.

 

Y tá Mễ còn kịp đáp lời thì cô giáo Hàn bên cạnh hào hứng mặt: “Hộp đêm ? Chính là chốn tụ tập của mấy tay nhà giàu mới phất ? Nghe bên trong náo nhiệt lắm, ngôi ca hát, còn mấy cô em chân dài khiêu vũ nữa chứ.”

 

Giờ đây cô vô cùng ham thích thử những điều mới mẻ, nhất là những gì Tô Nhuyễn gợi ý, cô đều trải nghiệm.

 

Y tá Mễ phần do dự, bởi trong mắt những dân quen sống an phận, những hộp đêm trong thời buổi thường “yêu ma hóa”, gắn mác đắn, sa đọa. Không phủ nhận bên trong ít những thành phần “đầu trâu mặt ngựa”, song nếu chỉ thuần túy ca hát, khiêu vũ thì quả thực cũng là một nơi để thả lỏng tinh thần.

Mèo con Kute

 

Hơn nữa, hiện tại cũng thật sự nhiều hoạt động giải trí. Tô Nhuyễn cũng trải nghiệm một : “Nhiều phụ nữ cũng đến đó lắm, khiêu vũ mà, ai thích thì cứ nhảy thôi!”

 

Thấy cô giáo Hàn háo hức bồn chồn, y tá Mễ cũng cảm thấy mấy ngày nay tâm trạng cứ lộn xộn, bức bối khôn nguôi, liền c.ắ.n răng : “Đi thì !”

 

Tô Nhuyễn gọi điện thoại báo cho Nhan Diệu thêm hai bạn đồng hành. Nhan Diệu tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh.

 

Hiển nhiên cô cũng từng đặt chân đến những nơi như , trong lòng vẫn còn chút sợ sệt, nên càng đông bạn bè thì đương nhiên càng .

 

Bảy giờ tối, sắc trời sẫm tối, Tô Nhuyễn, Nhan Diệu, y tá Mễ và cô giáo Hàn cùng tụ họp cửa hộp đêm Paris.

 

Vừa thấy Nhan Diệu, Tô Nhuyễn khỏi ngỡ ngàng. Cô gái nhỏ ngày thường vẫn buộc tóc đuôi ngựa, trang điểm kiểu “gái ngoan”, trông ngây thơ đáng yêu là thế, mà hôm nay thả mái tóc bồng bềnh, kẻ mắt đậm, mặc chiếc váy ngắn màu xanh biển, trông gợi cảm đến bất ngờ.

 

“Bà chủ!” Nhan Diệu hì hì chạy tới, ôm chặt lấy cánh tay Tô Nhuyễn: “Hôm nay chị xinh quá chừng!”

 

Sau đó, cô bé sang cô giáo Hàn và y tá Mễ: “Bạn bè của bà chủ ai nấy đều là mỹ nữ cả!”

 

Đương nhiên ba cô gái cũng điểm trang kỹ càng một phen, nên câu của Nhan Diệu khiến cả cô giáo Hàn và y tá Mễ bật khúc khích.

 

Tô Nhuyễn liền giới thiệu hai bên quen.

 

Y tá Mễ Nhan Diệu tấm tắc khen: “Cha cô sinh khéo thật đó, trông xinh hệt như búp bê Tây Dương !”

 

Cô giáo Hàn thì tỏ vẻ hứng thú với kiểu trang điểm của Nhan Diệu: “Cô trang điểm khéo quá, kiểu ?”

 

Nhan Diệu cũng phấn khởi: “Đợi khi nào rảnh, sẽ chỉ hai , đến những nơi ánh đèn lờ mờ như thế , trang điểm đậm một chút thì trông sẽ bắt mắt hơn nhiều.”

 

cứ như thể thường xuyên lui tới , nhưng khi cửa ôm c.h.ặ.t t.a.y Tô Nhuyễn. Cô giáo Hàn và Y tá Mễ cũng vô thức sát theo cô.

 

Hiển nhiên, cả ba vẫn còn đôi chút e dè với cái động tiêu tiền mà thiên hạ đồn thổi bấy lâu nay. May mà Tô Nhuyễn cùng, cô giống như một khách quen, liền móc tám mươi đồng trả thẳng ở quầy tiếp tân – mỗi hai mươi đồng tiền vé cửa – dẫn cả bọn thẳng .

 

Vào trong, đẩy cánh cửa nặng nề , bài hát “Nước vong tình” cất lên ngay lập tức. Mấy cũng ngắm trọn gian của cái câu lạc bộ đêm huyền thoại .

 

Chính giữa là sân khấu, phía là sàn nhảy, nơi ánh đèn màu rực rỡ chớp nháy liên hồi , đang nhún nhảy tưng bừng.

 

Những khu vực khác ngoài sàn nhảy đều đặt bàn ghế lớn nhỏ đủ kiểu, dĩ nhiên giá cả cũng khác tùy bàn.

 

Bốn hẹn mà cùng đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Nhan Diệu lên tiếng: “Cũng tựa như quán karaoke vẫn nhỉ? Chỉ là nơi lớn hơn, đèn đóm rực rỡ hơn, cả ca sĩ chuyên nghiệp lên sân khấu biểu diễn mà thôi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-4641.html.]

Cô giáo Hàn cái bàn dài gần ngay đó: “ con gái thật.”

 

Ba còn ngó qua, thấy chiếc bàn là ba cô gái chừng hơn hai mươi tuổi, đều ăn mặc và trang điểm như những cô gái văn phòng, tươi chuyện rôm rả, trông thoải mái, cứ như nhóm bạn bè chơi với .

 

Tô Nhuyễn bọn họ : “Cho nên, nhiều chuyện thể cứ kể, cũng chẳng thể chỉ dựa trí tưởng tượng. Tự mắt thấy tai , tự trải nghiệm chẳng sẽ tường tận hơn ?”

 

Nhan Diệu khẽ rũ mắt, như đang ngẫm ngợi điều gì đó.

 

Rất nhanh một phục vụ trẻ măng, áo trắng quần đen thắt nơ bướm, liền chạy tới tiếp đón họ. Tô Nhuyễn chọn bàn cỡ trung bình, liền báo là tối thiểu chi bốn trăm tệ.

 

Cô giáo Hàn và Y tá Mễ xong, đều thầm hít một lạnh, thế thì quả là đắt c.ắ.t c.ổ .

 

Nhan Diệu mảy may kinh ngạc, cầm thực đơn lên, hào sảng : “Hôm nay để bao nhé!”

 

Nói xong, cô gọi ngay một đĩa trái cây tổng hợp thật lớn mà chẳng thèm chớp mắt, thế là vèo cái bay mất một trăm . Cả bốn đều mặn mà với rượu chè lắm, mỗi gọi một lon coca, thêm vài ba thứ đồ ăn vặt lặt vặt. Cộng tất cả , cũng vặn đủ bốn trăm tệ tiền tiêu tối thiểu.

 

Y tá Mễ tiếc tiền, tặc lưỡi: “Thảo nào bảo đây là động đáy. Tiền ở đây đúng là giá trị như tiền bên ngoài, mấy món vớ vẩn bốn trăm tệ ? là cướp ngày!”

 

Tô Nhuyễn : “Đến nơi mua đồ ăn thức uống, mà là mua sự thư thái, mua lấy niềm vui.”

 

Cô giáo Hàn hiểu lắm: “ thấy chi cái khoản tiền , thì niềm vui vốn cũng tiêu tan mất !”

 

Nghe thế, cả đám phá rộ. Tô Nhuyễn hiệu cho họ về phía cửa.

 

Lúc , một đàn bà chừng bốn mươi, dáng đậm đà, tay xách chiếc túi da, tay còn cầm chiếc điện thoại cục gạch, bước . Có hai phục vụ trẻ măng lập tức chạy tới, tươi tiếp đón: “Ôi chao, chị Hà đến ạ?”

 

“Chị vẫn chỗ cũ chứ ạ?”

 

Người đàn bà đưa chiếc túi da và cái điện thoại cục gạch trong tay cho một , hất hàm : “ , chỗ cũ. Hai đứa cứ rảnh thì qua đây trò chuyện với chị.”

 

Trên mặt hai đều hiện lên nụ xán lạn, vội dẫn chị Hà đến một chiếc bàn dài tầm cực . Chị Hà xuống giữa bàn, hai thanh niên một trái một , đứa thì xoa vai đứa thì bóp chân cho chị .

 

Một : “Chị Hà, dạo trông chị gầy nhiều thế?”

 

Một : “Chị Hà, chị giữ gìn da dẻ kiểu gì mà cứ mềm mại như véo nước thế ? Nói chị mới hai mươi chắc cũng tin đó!”

 

 

 

Khiến chị Hà vui vẻ mặt, tươi ngớt, lập tức rút một xấp tiền: "Cho một chai champagne, , còn nữa, bảo Lưu Hiểu Hoa hát "Đêm dài lãng mạn"."

 

Rất nhanh một đàn ông trai bước lên sân khấu, đầu tiên cảm ơn chị Hà một câu, đó về phía chị thâm tình hát một bài.

 

Bốn xem suốt cả quá trình, cô giáo Hàn đàn ông tên Lưu Hiểu Hoa ca hát, : " là vui thật, cảm giác lâng lâng khó tả."

 

Tô Nhuyễn , ăn trái cây, chuyện, hát, gì vui hơn.

 

Sau khi đàn ông tên Lưu Hiểu Hoa hát xong, trông thấy một đàn ông bàn dài đối diện với cô gái bên cạnh: "Lily, bảo Tiểu Mạn, tổng giám đốc Hứa của chúng "Tình nhân tri kỷ"."

 

Loading...