Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 465:2)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 13:06:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người phục vụ trong quán, con trai đều mặc sơ mi trắng đóng thùng quần âu đen, con gái đều diện váy ngắn kiểu cách. Một cô gái trong đó dậy gọi bài hát, hai cô gái còn đám xôi thịt xô đẩy dựa sát đàn ông chính giữa.

 

Nhìn qua đàn ông hơn ba mươi, dáng vẻ cực kỳ đắn, nhưng khi nữ phục vụ nghiêng qua, cũng từ chối, tay giơ lên ôm lấy một cách tự nhiên.

 

Tuy rằng thể so với trò hề do đám đàn ông trung niên bụng bia gần đó gây , nhưng cũng đủ để nhận đối phương là lưu manh giả danh trí thức.

 

Cô giáo Hàn thở dài: "Chẳng trách thường đàn ông tiền là sinh hư, sự dụ hoặc như ai đỡ nổi?"

 

Không nghĩ tới điều gì, ánh mắt Nhan Diệu tối , đầu cúi xuống uống một ngụm coca.

Mèo con Kute

 

Cô giáo Hàn và y tá Mễ để ý tới, cô giáo Hàn tiếp: "Bây giờ ngẫm chúng gả cho mấy bộ đội đó, tuy rằng vất vả, nhưng cần nhọc lòng về phương diện ."

 

Y tá Mễ tán đồng: "Như thật , sống một cuộc đời bình dị cũng chẳng tệ."

 

Đột nhiên Nhan Diệu rộ lên: "Nói cũng tìm một lính."

 

Y tá Mễ : "Chuyện gì khó, như cô, chắc chắn sẽ các bộ đội đón chào nồng nhiệt, thể tìm cho cô tám, mười , tha hồ mà kén chọn."

 

"Những chuyện khác thì khó , nhưng chắc chắn sẽ là thương vợ."

 

Nhan Diệu lập tức cao hứng: "Nói nhé!"

 

"Có điều hôm nay nếu tới đây, chúng cũng tận hưởng một bữa cho đáng!" Cô vẫy tay với phục vụ: " cũng gọi một bài!"

 

"Có ai hát nhạc rock'n'roll ? Hát một bài "Không chỗ dung ", khiêu vũ!"

 

Tô Nhuyễn vỗ tay: "Chỉ chờ một màn trình diễn m.á.u lửa thế , lát nữa cũng nhảy!"

 

Chỉ một lát , tiếng trống dập dồn, tiếng nhạc dồn dập vang lên, một tay chơi ghi tóc dài, mặc áo ba lỗ phong trần, nhảy lên sân khấu, đầu tiên cảm ơn gọi ca khúc: "Cảm ơn cô Nhan bàn 8 gọi bài hát , bài hát sôi động dành tặng cho cô !"

 

Sau đó vẫy tay với Nhan Diệu.

 

Là cô gái thứ hai gọi bài hát hôm nay, ánh mắt đều qua, đợi khi trông rõ vẻ ngoài của Nhan Diệu, những tiếng huýt sáo phấn khích lập tức vang lên ngớt.

 

Nhan Diệu chẳng hề để ý, mỉm rạng rỡ vẫy tay đáp .

 

Tô Nhuyễn dậy : "Đi nào, đều khiêu vũ!"

 

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-4652.html.]

Cô giáo Hàn sợ: " nhảy nhót gì , cứ xem là ."

 

Y tá Mễ gật đầu phụ họa.

 

"Lát nữa cứ nhún nhảy theo điệu nhạc là ." Tô Nhuyễn kéo hai , đó tung đòn sát thủ: "Đã tốn ngần tiền , chẳng nhẽ chúng chơi cho xứng đáng ?"

 

Cô giáo Hàn lập tức lên: "Cũng đúng, mấy trăm bạc đó, chơi cho thỏa thích."

 

Y tá Mễ cũng theo .

 

Bốn cô gái cùng sàn nhảy, cẩn thận rời xa , tiếng nhạc chát chúa, tiếng reo hò ầm ĩ và tiếng trống dồn dập như đ.á.n.h thẳng lồng ngực. Ánh đèn màu rực rỡ đỉnh đầu bao trùm, kiến tạo nên một gian kỳ ảo, tách biệt.

 

như lời Tô Nhuyễn , một khi sàn nhảy, cơ thể dường như tự động lắc lư theo điệu nhạc, dễ dàng quẳng hết muộn phiền và suy nghĩ đầu.

 

Ban đầu, cô giáo Hàn và y tá Mễ còn đôi chút e dè, nhưng chẳng mấy chốc cũng dạn dĩ hơn nhiều. Nhan Diệu thì càng nhảy hốc mắt càng đỏ hoe, song nụ gương mặt cô càng thêm rạng rỡ.

 

Nhảy xong một bài, cả bốn đều ngập tràn niềm vui, phấn khích tột độ. Rõ ràng Nhan Diệu còn thèm, thấy gọi thêm một bài rock and roll, cô liền chôn chân tại sàn nhảy rời.

 

Tô Nhuyễn khẽ thở phào một đầy hứng khởi, cũng định nhảy thêm một bài nữa.

 

Trong lúc chờ đợi, cô bất chợt cảm thấy sống lưng lạnh toát, lập tức theo bản năng phắt đầu . Thế nhưng, ngoài những vị khách đang tại các bàn gần đó, cô chỉ thấy vài nhân viên phục vụ dáng vạm vỡ, eo gọn gàng biến mất ở chỗ ngoặt.

 

Thấy hành động của cô, y tá Mễ cũng theo, khỏi cảm thán: “Chẳng hiểu họ tuyển nhân viên ở đây kiểu gì mà ai nấy dáng cũng thật đấy.”

 

Tô Nhuyễn gãi gãi đầu, thầm nghĩ chắc nhớ Lộc Minh Sâm đến mức sinh nghi , thể xuất hiện ở một nơi như thế chứ.

 

“Mấy cô nàng xuất hiện ở đây?”

 

Trong phòng nghỉ dành cho nhân viên phục vụ, Lục Thần Minh nghiến răng nghiến lợi: “Chắc chắn do cái cô Tô Nhuyễn nhà bày trò !”

 

“Cậu quản cô ? Cô chơi quá đà đấy!”

 

Lộc Minh Sâm lạnh lùng lườm một cái. Lục Thần Minh càng thêm bực dọc: “Cô thích chơi thì cứ tự chơi , dạy hư Mễ Duyệt của gì chứ?”

 

Lộc Minh Sâm thản nhiên đáp: “Có thể dạy hư chứng tỏ bản chất chẳng ngoan hiền gì. Ở cạnh lâu như chẳng sáng chút nào.”

 

Lục Thần Minh tức giận mắng: “Ai ngốc? Thôi , cãi với nữa. Đám mà cứ ở đây, nhỡ lát nữa chuyện va chạm thì . Phải mau báo cho mấy cô rời .”

 

Lộc Minh Sâm về phía sàn nhảy, đôi mắt khẽ nheo : “Cậu cứ tiếp tục dõi theo. báo cho họ .”

 

Loading...