Vốn dĩ Tô Nhuyễn cứ ngỡ ảo giác, nhưng nhanh đó cô phát hiện một ánh mắt lạnh băng đang dán chặt , cảm giác rõ mồn một hơn lúc nãy nhiều.
Vừa ngẩng đầu lên, cô trông thấy một trai cao lớn thẳng về phía . Gương mặt khôi ngô, nhưng lạnh tanh, trong đôi mắt như chứa đựng một nỗi bực dọc khó kìm nén.
Tô Nhuyễn khẽ cau mày, đợi đối phương đến gần mới nhận , hình như đang nhắm cô, mà là Nhan Diệu đang phía .
Tô Nhuyễn huých nhẹ tay hiệu cho Nhan Diệu. Nhan Diệu đầu , thấy đàn ông thì sững sờ.
Nhìn thấy hốc mắt cô đỏ hoe, đàn ông cũng chần chừ một chút, nhưng vẻ mặt càng thêm băng giá: “Nhan Diệu.”
Nhan Diệu vốn luôn hoạt bát, lúc cũng nén nữa, sắc mặt cô cũng đanh : “Học trưởng.”
Nghe thấy cách xưng hô , đàn ông nhíu chặt mày, vươn tay , nắm chặt lấy cổ tay cô: “Quay về với .”
Nhan Diệu né tránh, hờ hững : “Hình như chẳng lý do gì để về với cả.”
“Học trưởng, phiền dẹp sang một bên, đừng vướng chân chúng nhảy nhót.”
Sắc mặt gã đàn ông càng thêm khó chịu: “Rời khỏi nơi , chúng cần chuyện.”
Nhan Diệu đáp: “Ngại quá, cảm thấy chúng gì để cả.”
Mèo con Kute
……
Rõ ràng giữa hai ẩn tình, Tô Nhuyễn thấy tiện nán tại chỗ, lập tức kéo cô giáo Hàn và y tá Mễ về bàn .
Ba cô gái , một phục vụ nam nhanh nhẹn đến ngay bên cạnh Tô Nhuyễn. Cô khẽ nhíu mày, theo bản năng từ chối: “Chúng tự...”
Vừa đầu, ánh mắt Tô Nhuyễn chạm ánh mắt , trong phút chốc, cô giật nhiều hơn là vui mừng. Khẽ nuốt nước bọt, cô thốt lên: “Ối chao, mà trùng hợp thế!”
Cô giáo Hàn và y tá Mễ lập tức rụt rè cúi đầu, trông chẳng khác gì chim cút non. Y tá Mễ theo bản năng liếc quanh, gương mặt lộ rõ vẻ chột .
Lộc Minh Sâm nhiều lời. Hiển nhiên đang nhiệm vụ, chỉ theo dáng vẻ của phục vụ bên cạnh chị Hà, rót coca cho cả ba thì thầm: “Ra ngoài mau, chỗ chuyện .”
Cả ba cô gái khẽ nhíu mày, nhưng cũng hiểu tình thế cấp bách. Tô Nhuyễn vội vàng dậy định tìm Nhan Diệu, thì thấy tiếng chị Hà lanh lảnh: “Ối chao, thanh niên mới tới ? Dáng dáng phết đấy chứ! Nào, đây với chị.”
Tô Nhuyễn:……
Lộc Minh Sâm:……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-466.html.]
Có lẽ vì ánh đèn quá mờ ảo, chị Hà rõ mặt mũi Lộc Minh Sâm, nhưng dáng vóc của thì chị thấu chẳng sót chút gì.
Vừa chị Hà xong câu đó, cả nhóm Tô Nhuyễn lập tức im bặt. Cô giáo Hàn và y tá Mễ đều cúi gằm mặt, đến thở cũng dám mạnh.
Tô Nhuyễn thong thả xuống. Y tá Mễ hiểu ý, liền dậy cô tìm Nhan Diệu.
Tô Nhuyễn đưa tay khoác lấy cánh tay Lộc Minh Sâm, tủm tỉm với chị Hà: “Thưa chị Hà, là bạn trai của em, hôm nay em đến đây cốt là để thăm .”
Thấy Tô Nhuyễn ăn khéo léo, chị Hà chẳng hề tỏ vẻ giận dữ, chỉ như cô: “Bạn trai cô ở đây, lẽ nào ngày nào cô cũng đến canh chừng thế ?”
Chị khẩy, móc từ trong túi một xấp tiền dày cộp đặt phịch lên bàn, ước chừng hai ba ngàn đồng. Chị thẳng với Lộc Minh Sâm: “Này em trai, qua đây với chị. Bấy nhiêu đây là của hết, hoặc là…” Chị liếc Tô Nhuyễn, nụ thoáng chút sắc lạnh: “Mai đến cũng .”
Tô Nhuyễn về phía Lộc Minh Sâm. Cả cứng đờ như pho tượng. Cô giáo Hàn thì nên hoảng hốt nên theo dõi kịch vui .
Còn chị Hà thì hiển nhiên đang hả hê xem trò vui.
Bất chợt, Tô Nhuyễn vỗ bàn phắt dậy, khiến giật thót. Chị Hà vẫn ung dung cô, tay thò túi xách, dáng vẻ như rút thêm tiền để tiếp tục nhục Tô Nhuyễn.
Nào ngờ, Tô Nhuyễn đầu, nở một nụ rạng rỡ với chị , tay đẩy Lộc Minh Sâm sang một bên, thoăn thoắt chạy sang cạnh chị Hà.
“Thưa chị Hà, em thấy em còn hơn hẳn !” Tô Nhuyễn nghiêm túc .
Khiến chị Hà đang ngẩn , Tô Nhuyễn đẩy thanh niên phục vụ cũng đang trân bên cạnh chị sang, tự nhiên xuống cạnh chị Hà. Cô vươn tay giúp chị xoa bóp, : “Em chị , chị tìm đến em thật sự lợi hơn nhiều so với tìm đấy.”
“Thứ nhất, mấy xoa bóp bấm huyệt gì đó đều chẳng bài bản. Môn xoa bóp em từng theo học thầy t.h.u.ố.c đàng hoàng đó ạ.” Tô Nhuyễn bóp tay cho chị giải thích: “Ví dụ như huyệt , là huyệt Thương Dương, thể thúc đẩy trao đổi chất, giúp gương mặt phụ nữ hồng hào tươi sáng. Còn như huyệt Tam Âm Giao, thể điều hòa khí huyết cho phụ nữ, da dẻ, càng xoa bóp thì càng trẻ đấy…”
Chị Hà chăm chú lắng . Tô Nhuyễn tiếp: “Còn về đàn ông nhé, với nhan sắc , khí phách , tiền bạc của chị, gã đàn ông nào mà xứng đôi lứa chứ? Chỉ một tên trai trẻ với vòng ba nở nang đủ?”
“Ít cũng đến tám, mười chứ, đúng nào? Nào là cơ n.g.ự.c vạm vỡ, bụng sáu múi, chân dài miên man nữa chứ…” Cô khanh khách: “Chị cứ tìm đến em, em nhiều chỗ trai lắm. Ngay cả bạn trai em cũng là em quen ở đó. Mỗi ngày chị đổi một , đảm bảo đủ dùng cho chị cả năm trời chán.”
Đoạn cuối, Tô Nhuyễn chân thành chị Hà, hỏi: “Chị Hà , chị ăn buôn bán lớn như , hẳn là rõ ai mới thật sự đáng giá để chị bỏ tiền chứ, nhỉ?”
Chị Hà trấn tĩnh tinh thần, nén tiếng ha hả: “Ôi chao, cô bé thú vị quá chừng!”
Tô Nhuyễn bĩu môi, giả vờ hờn dỗi : “Đâu mà cô bé? Rõ ràng là em gái ruột của chị chứ!”
Chị Hà thấy thế thì khoái chí vô cùng, đẩy xấp tiền qua cho Tô Nhuyễn: “Được thôi, cô em gái , chị đây nhận!”