Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 468:2)
Cập nhật lúc: 2025-10-10 13:06:47
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mười mấy tên cướp cố hết sức mới khống chế cả đám đông, nhưng rõ ràng bọn chúng kế hoạch chặt chẽ và chu đáo. Đèn trong câu lạc bộ đêm sáng lên, một tên canh cửa, những tên khác tản mỗi một góc.
Đám khách tiền dồn thành một đống, nhân viên phục vụ cũng dồn thành một đống. Có kẻ nhân cơ hội hỗn loạn chạy trốn, kết quả là một tiếng s.ú.n.g vang lên, đó lập tức ngã nhào đất.
Tên nổ s.ú.n.g hứng thú đảo mắt khắp , như đang chơi trò b.ắ.n bia di động: “Cũng , may là tay nghề giảm sút. Còn ai chạy nữa ? Lâu luyện ngắm b.ắ.n bia di động.”
Hắn vẻ mong tiếp tục chạy trốn.
Mọi đều dọa sợ hãi, ngoan ngoãn dựa theo yêu cầu của bọn chúng mà túm tụm trong một góc.
Tô Nhuyễn, Y tá Mễ và Cô giáo Hàn khom lưng cúi đầu, xích gần .
Phía bên , bọn cướp lục soát mười mấy chiếc điện thoại cục gạch, để gọi điện về nhà đòi tiền chuộc.
Những tới nơi chơi, đa đều chút tài sản, đặc biệt mấy vị khách nhà giàu, đều canh chừng vô cùng chặt chẽ.
Ví dụ như Chị Hà.
Bọn cướp hành động vô cùng chuyên nghiệp và rành rọt. Đầu tiên, chúng tùy tiện lôi vài mẫu, buộc họ điện thoại gia đình và rằng thua cờ b.ạ.c ở đây, yêu cầu nhà mang tiền đến ngày mai.
Khi chuyện, nếu ai đó run rẩy, hoặc cố ý hươu vượn để cầu cứu, lập tức sẽ đ.â.m một nhát.
Chiêu "g.i.ế.c gà dọa khỉ" khiến mấy vị khách tiền mặt cắt còn giọt máu. Chị Hà là đầu tiên, vô cùng phối hợp gọi điện thoại.
Đến lượt Nhan Diệu, đàn ông bên cạnh ôm ghì lấy cô. Anh một dãy điện thoại, khi đầu dây bên nhấc máy, dứt khoát : “Thư ký Dương, mang một triệu mà chúng đem đến câu lạc bộ đêm Paris đến đây, cần dùng gấp.”
Thái độ hợp tác của khiến bọn cướp khoái chí, đồng thời cũng nhận đàn ông để ý Nhan Diệu. Một nữ cướp bất ngờ tay kéo Nhan Diệu qua một bên.
Người đàn ông bước lên một bước, lạnh lùng hỏi: “Các gì thế?”
Nữ cướp : “Yên tâm, chúng sẽ tổn hại vợ . Cứ để cô bên một lát, đợi của mang tiền tới , đương nhiên chúng sẽ để hai đoàn tụ.”
Nhóm quả nhiên xảo quyệt.
Trong khi những giàu ép gọi điện thoại, đám khách ít tiền như Tô Nhuyễn cũng buông tha, dù là ba mươi nghìn năm mươi nghìn, bọn chúng cũng chê.
Tô Nhuyễn xếp đầu tiên. Đao Sẹo cầm điện thoại đến hỏi cô: “Số điện thoại.”
Tô Nhuyễn thuần thục điện thoại phòng trực ban quân khu. Sau khi đầu dây bên nhấc máy, cô đợi đối phương mở miệng mà lên tiếng: “Tiểu Lý, là Tô Nhuyễn, mang hết tiền mặt nhà qua đây, tầm chừng hai trăm nghìn, mang tới hộp đêm Paris, cần dùng gấp.”
Người bên vô cùng tinh ý, lạnh lùng đáp trả như ngày, chỉ cụt lủn một tiếng “Được”.
Hiển nhiên Đao Sẹo thưởng thức thái độ phối hợp của cô. Sau đó, còn nâng cằm cô lên săm soi: “Ra là cô , thấy cô khá thú vị.”
Trong lòng Tô Nhuyễn dấy lên một linh cảm chẳng lành. Quả nhiên, ngay đó cô kéo , đẩy chung ghế sô pha với Nhan Diệu.
Hai dám lời nào, chỉ im lặng quan sát xung quanh. Nhìn thấy bóng thoáng qua nơi góc tường, Tô Nhuyễn mới nhẹ nhõm phần nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-4682.html.]
Chỉ một lát đưa tiền tới. Bọn cướp lập tức sốt ruột cửa lớn.
Thế nhưng chờ mãi vẫn chẳng thấy ai bước . Tên cướp canh cửa gằn giọng mắng: “Mẹ nó, Vương, thằng chịu , bảo chúng tự ngoài lấy.”
Một đàn ông trung niên dậy. Chính là kẻ giả bộ đắn, tay ôm eo các cô gái ban đầu mà đám Tô Nhuyễn quan sát. Hình như đây là kẻ cầm đầu bọn cướp .
Hiện tại, vẫn giữ vẻ mặt dối trá như cũ, miệng hỏi: “Hỏi nó mang tiền tới cho nào?”
Tên cướp canh cửa bực dọc đáp lời: “Thằng cha đó chịu .”
Vì , bọn chúng cơ hội g.i.ế.c gà dọa khỉ, bởi lỡ như g.i.ế.c nhầm, tổn thất chính là bọn họ.
Ánh mắt của tên Vương biến thành vẻ hung ác, bật khẩy, đột nhiên đến ghế sô pha nơi Nhan Diệu và Tô Nhuyễn đang , xuống giữa hai : “Khá thông minh đấy chứ?”
Vừa , vươn tay định ôm ấp cả hai.
Tô Nhuyễn giả vờ run rẩy, mềm nhũn chân, thuận thế sụp xuống đất. Còn Nhan Diệu, lẽ cô sợ thật sự. Tư thế của hai cô gái vẻ đối xứng, khiến tên Vương chới với ôm . thấy hai cô gái khom lưng cúi đầu xổm chân , tâm trạng lên trông thấy, thản nhiên lệnh: “Vậy bảo Hầu Tử lấy!”
Sau đó, mỉm chi đầy ranh mãnh: “Nhân tiện hỏi luôn nó chuộc ai, nếu tiền đưa , chúng thả nào.”
Tên cướp cao gầy lúc nãy kéo Nhan Diệu, giờ lập tức gót ngoài.
Anh Vương vẻ đang phấn chấn, ung dung gác chân lên vai Nhan Diệu.
Cái gã vẫn che chở Nhan Diệu từ nãy đến giờ hiển nhiên vẫn luôn chú ý tình hình bên , thấy liền lạnh giọng lên tiếng: “Cút cái chân bẩn thỉu của mày xuống!”
Anh Vương "a" một tiếng, định dùng sức thêm, thấy đàn ông tiếp: “ là Hứa Tử Yến, nếu các lấy mười triệu tệ, nhất nên điều với cô một chút.”
Anh Vương sửng sốt, về phía cái gã đồng phạm trông vẻ nhã nhặn , hình như nọ là nhân vật quân sư của bọn chúng.
Gã đồng phạm tiện tay với lấy một chiếc điện thoại. Sau khi gọi xong, lập tức nở nụ rạng rỡ với Vương: “Anh Vương, ngờ chúng bắt một con cá lớn như .”
“Vị chính là thiếu gia của hãng phim điện ảnh Vinh Hoa ở Cảng Thành, với mà , mười triệu tệ chỉ là tiền lẻ mà thôi.”
Hứa Tử Yến lạnh giọng nhấn mạnh: “Muốn tiền thì đừng hòng động chạm đến vợ !”
Anh Vương, kẻ háo tiền, lập tức kéo Nhan Diệu sang một bên, ép cô xuống ghế sô pha, giơ bàn chân còn , huých mạnh vai Tô Nhuyễn.
Tô Nhuyễn:…
Sau đó, thích thú ngắm vẻ mặt cô, ha hả hỏi vặn: “Cô cũng lai lịch gì ? Kể xem, khéo cô cũng đối đãi như cô đó.”
Ánh mắt Tô Nhuyễn liếc một vòng, đột nhiên : “Thật thì, lai lịch của hề kém cạnh cô , chỉ sợ sẽ khiến ngài giật mà thôi.”
Tên cầm đầu đám cướp hứng thú hỏi: “Ồ? Nói chút coi?”
Mèo con Kute