Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 469

Cập nhật lúc: 2025-10-10 13:06:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Nhuyễn kịp dứt lời, bất chợt một cơn mưa tiền ào ạt trút xuống từ trần nhà. Tất cả đều ngẩng phắt lên, theo phản xạ.

 

Trong nháy mắt , những tiếng s.ú.n.g chát chúa chợt vang lên.

 

Một tiếng s.ú.n.g nổ đinh tai ngay cạnh Tô Nhuyễn, khiến cô sững , ngẩn ngơ chằm chằm bả vai đang rỉ m.á.u của tên thủ lĩnh . Trong lòng cô rõ như ban ngày, đội của Lộc Minh Sâm tay.

 

Ánh mắt cô dừng khẩu s.ú.n.g rơi từ tay Vương. Cô cướp lấy nó, nhưng thể cứng đờ, theo ý .

 

Thấy mấy tên đồng phạm bên cạnh kịp định thần, chực lao cướp súng, Tô Nhuyễn nghiến chặt răng, c.ắ.n mạnh đầu lưỡi để trấn tĩnh tinh thần.

 

Đám Lộc Minh Sâm tay như , chắc chắn là để tước vũ khí của bọn chúng. Nếu để thứ rơi tay lũ cướp, hậu quả sẽ khôn lường.

 

Tô Nhuyễn c.ắ.n răng, nhào tới. Lúc Vương mới chậm chạp định thần , kêu đau thất thanh. Trông thấy Tô Nhuyễn lao tới, vội giơ chân định đá, tên đồng phạm bên cạnh cũng xông đến, giơ nắm đ.ấ.m về phía cô.

 

Tô Nhuyễn chuẩn tâm lý đón nhận thương tích, nhưng cơn đau như cô nghĩ hề xuất hiện. Một bóng tựa như hùng từ trời giáng xuống, một cước đá văng ống chân Vương đang chĩa cô. Tô Nhuyễn thậm chí còn thấy tiếng xương gãy giòn tan.

 

Còn ở một bên khác, tên đồng phạm kịp vung nắm đ.ấ.m tới chỗ Tô Nhuyễn, đá bay xa, đó quằn quại một hồi lâu cũng gượng dậy nổi.

 

Đây là đầu tiên Tô Nhuyễn thực sự chứng kiến Lộc Minh Sâm tay với bọn cướp hung hãn, tàn độc. Mỗi chiêu thức đều tàn khốc, hề nương tay. Từ đầu đến cuối chỉ mất vài giây ngắn ngủi, Vương rên la t.h.ả.m thiết.

 

Tay chân gần như phế , liệt ghế sô pha, tài nào nhúc nhích . Đặc biệt là cái bàn chân vẫn còn dẫm vai cô, giờ biến dạng từ bắp chân trở xuống.

 

Trên gương mặt Lộc Minh Sâm vẫn là vẻ dửng dưng như thường lệ, chỉ thể thấy ánh sắc lạnh lóe lên trong đôi mắt phượng khép hờ. Đến lúc , Tô Nhuyễn chợt hiểu nỗi sợ hãi khắc sâu tâm khảm Tô Thanh Thanh qua hai kiếp, chính là vì Lộc Minh Sâm mà .

 

Thế nhưng, cô chẳng hề cảm thấy sợ hãi chút nào, lẽ bởi lẽ tay mạnh mẽ, dứt khoát chỉ để bảo vệ cô.

 

Sau khi hạ gục cả hai tên cướp, mới kéo Tô Nhuyễn , ôm chầm lấy cô một cái thật chặt, vội vàng : “Ngoan, đừng sợ, chờ !” Dứt lời, xông thẳng đến chỗ một tên cướp đang sờ sờ đấy.

 

Cái ôm đến nửa giây , Tô Nhuyễn cảm thấy dòng m.á.u đang đóng băng trong cơ thể dường như ấm , bắt đầu cuộn trào. Cô thở phào một , nép một góc ghế sô pha.

 

Lúc , gây thêm phiền toái chính là sự giúp đỡ lớn nhất.

 

Vừa ẩn xong, cô mới kịp để mắt đến Nhan Diệu đang co ro ở đầu bên chiếc ghế sô pha. Cô định lách sang an ủi cô , nhưng đột nhiên trông thấy cô hoảng sợ thốt lên tiếng “Anh Yến” bất chấp xông ngoài.

 

Hóa , lúc khung cảnh xung quanh trở nên cực kỳ hỗn loạn. Ban đầu, cứ ngỡ bọn cướp nổ súng, vì đó chúng hù dọa khiến ai nấy đều răm rắp lời. Chính vì thế, dù tiếng s.ú.n.g vang lên, chỉ theo bản năng thét chói tai mà chẳng dám chạy loạn. Điều vô tình biến những tên cướp đang hoặc thành mục tiêu sống, giúp Lộc Minh Sâm hạ gục hai tên chỉ trong vỏn vẹn mười mấy giây.

 

Thế nhưng, khi thấy những tên cướp thương, hoảng loạn, và hùng từ xuất hiện, mặc cho Lộc Minh Sâm và đồng đội lớn tiếng yêu cầu giữ trật tự, thoáng chốc bàng hoàng vỡ òa kinh hãi, ùn ùn lao cửa.

 

Điều đó khiến những tên cướp thương, đang lối thoát, bỗng tìm thấy một con đường sống. Đương nhiên, bắt con tin lúc là cách nhất để chúng thoát .

 

Mà con tin càng địa vị, càng dễ gây áp lực. Chẳng mấy chốc, Hứa Tử Yến cùng nhóm của lọt tầm ngắm của bọn cướp.

 

Lúc , Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh đang đối phó với hai tên cướp hung hãn nhất. Trong cơn khát sống, bọn chúng cũng bỗng nhiên bộc phát một sức lực kinh hoàng từng .

 

Những tên cướp còn sót , thương tích nhưng vẫn hung hăng, trộn lẫn trong đám đông hoảng loạn, gây khó khăn cho các đồng đội cứu viện khác.

 

Hứa Tử Yến hai tên cướp bao vây. Cũng may vẻ từng luyện võ, nhưng vì đối phương vũ khí, vẫn lưỡi d.a.o găm sắc lạnh cứa qua cánh tay, m.á.u tươi trào xối xả.

 

Nhan Diệu thể khoanh tay , liền bất chấp tất cả mà lao . Cô cố gắng giữ im lặng để khiến Hứa Tử Yến phân tâm, nhưng chẳng ngờ, Hứa Tử Yến vẫn luôn dõi theo cô.

 

Khi thấy Nhan Diệu liều lao đến, mặt liền biến sắc: “Diệu Diệu! Quay ! Đừng tới đây!”

 

lúc đó, một nữ cướp đang dồn ép bỗng lướt qua gần đó. Nhanh như cắt, ả siết chặt cổ Nhan Diệu, đặt mũi d.a.o nhọn kề sát cuống họng cô, rống lên: “Chúng mày dừng tay hết! Bằng tao g.i.ế.c con ranh !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-469.html.]

 

Hứa Tử Yến lập tức tinh thần hoảng loạn, quên hết tất cả, lao thẳng về phía Nhan Diệu: “Buông cô !”

 

Thế nhưng, hành động vô tình phơi bày bộ lưng hai tên cướp. Một tên chiến sĩ phía tóm gọn, còn tên còn giơ cao mũi d.a.o nhọn, đ.â.m thẳng Hứa Tử Yến. Rõ ràng, tên cướp thương sợ rằng thể khống chế đối phương, bèn tay triệt hạ, khiến Hứa Tử Yến mất khả năng chống cự.

 

Nhát d.a.o đ.â.m xuống, hậu quả sẽ vô cùng khôn lường.

 

Chứng kiến đồng đội của Lộc Minh Sâm kẹt giữa đám hỗn loạn, kịp can thiệp, hai mắt Nhan Diệu đỏ hoe, bỗng nhiên bộc phát một sức lực phi thường.

 

vung tay, nắm chặt lấy cổ tay ả nữ cướp đang ghì chặt cổ . Ả cướp sững sờ, nhưng dù dốc hết sức lực vẫn thể khiến mũi d.a.o nhích thêm một li nào. Ngược , cổ tay ả bẻ ngược đau điếng. Đồng thời, bàn tay còn của Nhan Diệu tóm lấy đai lưng ả , dồn bộ sức lực ném thẳng ả về phía tên cướp đang định đ.â.m Hứa Tử Yến.

 

Lời kể thì dài dòng, nhưng thực tế, chuyện diễn chỉ trong tích tắc.

 

Tô Nhuyễn trơ mắt nữ cướp khống chế Nhan Diệu, câu hô "Dừng tay" còn dứt, ném văng như một ám khí, thậm chí còn khiến đồng bọn của cô thương.

 

Hứa Tử Yến mảy may bận tâm đến xung quanh, chỉ lo ôm chặt Nhan Diệu, sốt sắng kiểm tra xem cô thương ở , mặc cho những khác đều đang kinh hồn bạt vía.

 

Đám cướp, nhất là những kẻ còn vênh váo tự tin, nghĩ rằng thể lơi lỏng cảnh giác đôi chút, nay tiếng đồng bọn thất thanh kêu la như , lập tức đám Lộc Minh Sâm chớp lấy sơ hở, tay chế phục.

 

Còn ba tên còn , thấy tình hình bất , liền thừa cơ lẫn đám đông tháo chạy. Đao Sẹo ngang qua chiếc ghế sô pha nơi Tô Nhuyễn đang nấp, vớ lấy Vương đang cứng đờ mà lôi xềnh xệch cửa. Hắn còn vươn tay định túm lấy Tô Nhuyễn, hiển nhiên bắt cô con tin.

 

Tô Nhuyễn đề phòng từ , khởi động cơ quan bí mật chiếc nhẫn ở ngón trỏ. khoảnh khắc tên cướp vươn tay tới, cô dứt khoát vung nhẫn, rạch mạnh một nhát lên cổ tay .

 

Dòng m.á.u nóng ấm tức thì b.ắ.n lên mặt Tô Nhuyễn, khiến cô sợ hãi nhắm chặt mắt .

 

Đao Sẹo kêu lên một tiếng đau đớn, đành rút tay về, ôm chặt lấy cổ tay rướm máu. Hắn vác Vương vai, chạy thục mạng ngoài. Một tên bắt con tin, khiến đám Lộc Minh Sâm phút chốc trở nên chùn tay, như "ném chuột sợ vỡ bình".

 

Lộc Minh Sâm đang định hiệu cho kế hoạch tiếp theo thì bỗng thấy cửa lớn bật mở. Một toán trong bộ quân phục màu xanh lục im lìm như bóng ma xông , nhân lúc đám cướp còn kịp định thần, nhanh chóng vô hiệu hóa ba tên còn .

Mèo con Kute

 

 

 

Lúc ba tên cướp ngã xuống, chúng đều ngớ , thắc mắc: nhiều đến thế, nãy đồng loạt tay?

 

Đao Sẹo tức giận mắng to: “Đồ ch.ó c.h.ế.t! Bọn chúng cố tình chơi xỏ !” Hại bọn họ tính toán sai lầm.

 

Ngay cả Lộc Minh Sâm cũng khỏi ngỡ ngàng: “Sao các đồng chí tới đây ?”

 

Đám cướp chỉ là những kẻ hung hãn tột cùng, mà còn táo tợn bắt cóc một nhân vật chính trị quan trọng. Bởi , nhiệm vụ từ đầu chí cuối đều giữ tuyệt mật, chỉ vài nắm rõ tình hình.

 

“Cái đó……” Tô Nhuyễn tiến lên một bước, chớp chớp đôi mắt trong veo: “Là do em gọi đấy ạ.”

 

Lộc Minh Sâm cũng chớp chớp mắt ngạc nhiên: “Em gọi từ lúc nào?”

 

Tô Nhuyễn khẽ liếc về phía Đao Sẹo: “Hắn bảo em gọi điện thoại đấy chứ.”

 

Đao Sẹo và Vương lập tức về phía Tô Nhuyễn, ánh mắt trố tròn kinh ngạc.

 

Tô Nhuyễn vốn là thù dai, thấy bọn chúng ngỡ ngàng như , lập tức cảm thấy hả hê. Cô tiến gần hơn, thì thầm với Đao Sẹo: “ , chính tự tay bấm đấy chứ.”

 

Sau đó với Vương : “Không hỏi bối cảnh gì ?”

 

Cô nắm lấy cánh tay Lộc Minh Sâm, tươi : “ là con dâu của Tổ quốc, thế nào? Bối cảnh đủ lớn ?” Cô thầm nghĩ, dọa c.h.ế.t tên cướp !

 

Loading...