Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 478

Cập nhật lúc: 2025-10-11 00:40:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lộc Minh Sâm sẽ đòi cô, thì quả nhiên là sẽ đòi ngay.

 

Chưa đầy hai ngày , khi họ đến thăm Nhan Diệu, Hứa Tử Yến và Tô Thanh Thanh đều mặt. Tô Thanh Thanh lúc đang sức tự tiến cử: “ sinh con xong, kinh nghiệm chăm sóc con nhỏ vô cùng phong phú, chắc chắn thể chăm sóc cho bà Hứa.”

 

Nhan Diệu, : “Thật sự là gặp bà Hứa, cảm thấy như quen từ lâu , cứ ngỡ như chị em ruột thịt .”

 

Trên mặt Nhan Diệu lúc treo một nụ gượng gạo, hiển nhiên là cô chẳng mấy tình nguyện, nhưng tiện lòng nào mà phản bác ân nhân cứu mạng .

 

Lấy ân báo đáp, là quan điểm sống của Tô Thanh Thanh.

Mèo con Kute

 

Tô Nhuyễn khẽ khẩy một tiếng, đoạn gõ cửa bước : “Có chuyện gì thế?”

 

Hứa Tử Yến liếc mắt Nhan Diệu một cái, : “ chút việc, tạm thời về Cảng Thành một chuyến. Vợ chỗ một , thật lòng yên tâm chút nào.”

 

Anh về phía Lộc Minh Sâm, : “Đoàn trưởng Lộc , thể tìm giúp hai tới trông nom, bảo vệ cô ? e là cái đám bắt cóc sẽ chẳng dễ dàng buông tha .”

 

“Xin cứ yên tâm, sẽ hậu tạ thật xứng đáng.”

 

Lộc Minh Sâm đáp: “Chuyện thuộc phạm vi quản lý của đồn công an. Nếu cần, nên trình bày với công an. Chúng thuộc quân đội, nên can thiệp thì quả thực tiện lắm.”

 

Tô Nhuyễn chợt nghĩ đến điều gì đó. Nhiệm vụ , quân nhân đương nhiệm e rằng tiện nhúng tay, nhưng những chiến hữu xuất ngũ của Lộc Minh Sâm thì khác. Trong đó ít tài giỏi, chẳng đời còn vệ sĩ cho ?

 

Dường như đoán cô đang nghĩ gì, khi cô kịp mở miệng, Lộc Minh Sâm kín đáo khẽ nhéo bả vai cô, hiệu.

 

Tô Nhuyễn đành nuốt lời định , lắng Lộc Minh Sâm tiếp tục cất lời: “Có điều, biện pháp khác.”

 

Hứa Tử Yến giữ ý, hỏi: “Xin mời cứ .”

 

“Để bảo lãnh. Vợ ngài chỉ cần nộp lên ít giấy tờ, xin một tờ giấy khu tập thể gia đình binh sĩ, để vợ ngài ở nhà . Chỗ đó ngoài bình thường thể đặt chân .”

 

Sắc mặt Tô Thanh Thanh chợt đổi. Người ngoài bình thường , đương nhiên cô cũng !

 

Cuối cùng Tô Nhuyễn cũng hiểu ý của Lộc Minh Sâm. Chẳng Tô Thanh Thanh vẫn luôn tự cảm thấy bản ưu thế hơn cô ?

 

Gặp mặt, thì dù ưu thế lớn cũng đành chịu bó tay!

 

Còn cách trả thù nào hơn là phá hủy hy vọng của cô chứ? Ha ha, quả nhiên Lộc Minh Sâm quả là cao tay.

 

Tất nhiên Hứa Tử Yến cũng hiểu khu tập thể gia đình quân nhân an đến mức nào. Mặt vẫn điềm tĩnh như , song nỗi u hoài trong đáy mắt hình như tiêu tan. Thậm chí còn kịp khách sáo, trực tiếp quyết định: “Vậy thì xin cảm ơn hai vợ chồng nhiều lắm!”

 

“Đừng khách sáo,” Lộc Minh Sâm , “dù Tô Nhuyễn và chị Hứa đây cũng gặp , thiết như chị em ruột thịt. Chúng cũng hy vọng cô thể yên tâm dưỡng thai.”

 

Thiếu chút nữa Tô Nhuyễn bật thành tiếng, cứ như sợ đang nhắm Tô Thanh Thanh !

 

Quả nhiên sắc mặt Tô Thanh Thanh xanh mét. Cô cố giữ nụ môi, với Nhan Diệu: “Cuộc sống trong quân khu thoải mái. Hơn nữa, cả hai vợ chồng họ Hoắc cũng chẳng kinh nghiệm chăm sóc thai phụ. Thai phụ cần chăm sóc vô cùng tỉ mỉ, vẫn nên tìm hai vệ sĩ thì hơn…”

 

Tô Nhuyễn thản nhiên : “Nhà tuy trẻ con, nhưng hàng xóm thì ai cũng cả. Chẳng Y tá Mễ đó, hai đều quen đấy chứ? Cô cũng mới thai, ở ngay đối diện nhà . Còn về vệ sĩ, ở khu chúng nhà nào cũng ít nhất một , s.ú.n.g canh gác cổng .”

 

Hứa Tử Yến : “Tóm , phiền cả hai vợ chồng .”

 

Thấy Tô Thanh Thanh vẫn thêm, Nhan Diệu vội vàng cướp lời: “Chị Hoắc , mấy hôm nay phiền hai vợ chồng nhiều lắm , lòng thật sự ngượng ngùng. vẫn nên về nhà bạn tá túc thì hơn, ở nơi sẽ thấy thoải mái hơn nhiều.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-478.html.]

Tô Nhuyễn cũng tủm tỉm với Tô Thanh Thanh: “Cô cứ yên tâm, với Diệu Diệu đây cũng thiết như chị em ruột thịt, chăm sóc cô chắc chắn sẽ kém cô .”

 

Tô Thanh Thanh bao giờ nghĩ tới hai vợ chồng Tô Nhuyễn sẽ chiêu . Nếu như Nhan Diệu ở bên ngoài, với phận ân nhân cứu mạng, thật sự đối xử với Nhan Diệu, chắc chắn đối phương chẳng thể nào từ chối, thời gian lâu dần sẽ gầy dựng mối quan hệ bền chặt.

 

Vốn dĩ kế hoạch kín kẽ một kẽ hở, cuối cùng Tô Nhuyễn phá hỏng tan tành!

 

Tô Thanh Thanh tức giận đến mức cả run lên. Ánh mắt cô Tô Nhuyễn sắc lẻm, hệt như băm vằm cô thành trăm mảnh mới hả .

 

Lộc Minh Sâm về phía cô . Đối mặt với đôi mắt phượng sắc lạnh , Tô Thanh Thanh bất giác rùng một cái.

 

Sau đó với Hứa Tử Yến: “Thật thì, vợ chồng nhà họ Hoắc đây vốn dĩ đỗi bụng, sở thích lớn nhất là nhiệt tình giúp , gặp việc nghĩa liền hăng hái tay.”

 

“Chẳng Hứa đang tính toán một món quà báo đáp quý giá nào đó, kế hoạch đầu tư cho công việc ăn của bọn chăng?”

 

Hứa Tử Yến gật đầu: “Đây là chuyện nên .”

 

Lẽ Tô Thanh Thanh mừng rỡ khôn xiết, nhưng khi bắt gặp ánh mắt khó dò của Lộc Minh Sâm, cô dấy lên một linh cảm chẳng lành.

 

Quả nhiên, ngay đó khẽ mỉm , thong thả : “ e là nên .”

 

“Hồi đầu năm nay, vợ chồng họ cũng từng tay cứu một suýt mất mạng vì bọn cướp ở thành phố Thân, mà đó ai khác chính là ông chủ lớn của tập đoàn trang sức Thịnh Thế.”

 

“Thế nhưng, ông chủ Cố khi chỉ tặng cho họ một bộ cờ kỷ niệm, còn sáu nghìn tệ tiền mặt , là ông cứ khăng khăng trả chi phí t.h.u.ố.c men cho Hoắc, giữ đúng lời hứa của .”

 

“Chuyện , chỉ cần chịu khó ngoài dò hỏi một chút là sẽ rõ ngay. Nếu cũng dùng tiền để trả ơn, chẳng khác nào x.úc p.hạ.m đến tấm lòng cao của vợ chồng họ.”

 

Hứa Tử Yến sững sờ, lập tức sang Tô Thanh Thanh.

 

Đầu óc Tô Thanh Thanh lập tức ù , cô đáp lời .

 

Nếu từ chối, chẳng sẽ tự chứng minh rằng mục đích của họ hề trong sáng ? Sau sẽ khó mà qua với nhà họ Hứa, mà gia tộc chính là hào môn lừng lẫy về !

 

từ chối ư? Tô Thanh Thanh nghĩ đến Hứa Tử Yến lẽ tay là hơn triệu bạc, hoặc thậm chí là giúp nhà họ Hoắc một bước lên mây, lời thế nào cũng chẳng thể thốt khỏi miệng.

 

 

 

Ngay tại chỗ, Tô Nhuyễn Tô Thanh Thanh đờ đẫn như sét đánh, trong lòng đến đau cả bụng.

 

Lộc Minh Sâm còn thêm: “Sao hả? Ngay cả tiền t.h.u.ố.c men cô cũng nhận ư? là một con đạo đức quá cơ!”

 

Muốn giàu ? Có mơ cũng đừng hòng!

 

Tô Thanh Thanh nắm chặt tay, môi run run : “Ngài Hứa, con sắp tỉnh giấc , về thôi. Chuyện một thể quyết định , xin cứ để bàn tiếp.”

 

Tô Nhuyễn tiễn cô ngoài, tủm tỉm : “Đừng giận, đừng giận mà. Bỏ lỡ Hứa Tử Yến thì vẫn còn những quý nhân khác xuất hiện, cô tin Hoắc Hướng Dương, nhất định sẽ nên chuyện.”

 

Thấy cô trừng mắt , Tô Nhuyễn sang Lộc Minh Sâm, bộ mách lẻo: “Anh Minh Sâm ơi, hình như bà Hoắc đây…”

 

Tô Thanh Thanh lập tức ba chân bốn cẳng chuồn mất.

 

Tô Nhuyễn nhịn phá lên, quả thật chống lưng thích quá thôi.

 

Loading...