Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 488
Cập nhật lúc: 2025-10-11 00:40:20
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay bọn họ từ thành phố Yến trở về, đầu tiên tới nhà họ Ngôn dùng bữa như thường lệ, định bụng ăn uống no say mới về nhà dọn dẹp, quét tước.
Thế nhưng, bưng bát mì , Lý Nhược Lan đối xử với Lộc Minh Sâm nồng nhiệt một cách lạ lùng, với Tô Nhuyễn tuy rằng cũng mỉm , nhưng nụ căn bản chẳng xuất phát từ tận đáy lòng.
Tô Nhuyễn cẩn thận ăn mì, thật sự nghĩ phật ý ở điểm nào, cả năm nay cô ở thành phố Yến, hề vay tiền cũng gặp rắc rối… Ách, nếu chuyện gì lớn, cũng chỉ chuyện đêm đó gặp đám cướp ở câu lạc bộ đêm.
mà chuyện đó, chắc hẳn thể nào Lý Nhược Lan nhỉ?
Ăn cơm xong xuôi, Lộc Minh Sâm rửa bát, Lý Nhược Lan hiệu gọi Tô Nhuyễn, giọng hiền lành: “Lại đây với .”
Tô Nhuyễn theo bà phòng việc.
Hiển nhiên năm nay việc ăn của Ngôn Thiếu Dục vô cùng phát đạt, ngôi nhà cũng trở nên khang trang hẳn, tường nhà sơn , lát gạch hoa sàn nhà, đồ đạc trong nhà đều bố trí theo phong cách đơn giản nhưng trang nhã như nhà Tô Nhuyễn, phòng ốc trở nên rộng rãi, sáng sủa hơn nhiều.
Ngôn Thiếu Dục dọn ở riêng, căn nhà ở khu tập thể Bình An của cũng sửa sang xong. Căn phòng cũ của Ngôn Thiếu Dục chuyển thành phòng việc hiện giờ do Ngôn Thiếu Thời sửa , ba phía đều kê bàn học, tường là giá sách cao ngất.
Cảm giác giống một nơi trông chẳng khác nào phòng thẩm vấn.
Cửa phòng đóng , đóng cửa phòng , sắc mặt Lý Nhược Lan lập tức đổi. Bà mở ngăn kéo lấy một tờ báo đập mạnh xuống bàn: “Người trong ảnh là con ? Xảy chuyện nguy hiểm như với ?”
Tô Nhuyễn chỉ thoáng liếc qua trông thấy một tấm ảnh cỡ lớn mặt báo, đúng là cảnh tượng đám cướp bắt ở câu lạc bộ đêm Paris.
Trong tấm ảnh, bảy tám chiếc xe cảnh sát uy nghi xếp thành hàng dài, cảnh sát mặc đồng phục đang bắt giữ tội phạm, phía một vài con tin tờ mờ, chật vật cũng xuất hiện, một đàn ông để trần vai, mặt còn in rõ vết son môi đỏ chót, trông thật bắt mắt.
Ngón tay Lý Nhược Lan chỉ xuống một cô gái đang cửa tiệm nhảy "Paris" của thành phố Yến. Cô mặc chiếc váy bó sát, tóc cột đuôi ngựa, đeo đôi hoa tai bản lớn, cách ăn mặc và trang điểm chẳng giống cô gái ngày thường chút nào. Dù tấm ảnh độ phân giải cao, mà bà vẫn nhận cô, quả hổ danh là ruột.
Thấy bà lo lắng, Tô Nhuyễn vội vàng : "Đâu chuyện gì lớn, hữu kinh vô hiểm thôi mà, xem con vẫn khỏe mạnh đây ?"
Lý Nhược Lan khẽ một tiếng, cô: "Cho nên, chính là con?"
Tô Nhuyễn: ???
Lý Nhược Lan chỉ dòng thời gian tờ báo: "Mười rưỡi tối ngày mùng năm tháng tám… Tiệm nhảy 'Paris' thành phố Yến… Con đúng là chơi bời quá nhỉ?"
Tô Nhuyễn: ……
Không chứ, cô nắm thóp ?
Lý Nhược Lan theo bản năng liếc cửa, hạ thấp giọng: "Lộc Minh Sâm ? Con chơi với ai?"
Tô Nhuyễn dở dở : "Anh !"
Đương nhiên thể là bắt gặp, Tô Nhuyễn ngẫm nghĩ, dối một cách thiện ý: "Hôm đó đang chấp hành nhiệm vụ ngay tại hiện trường, con hỗ trợ trinh sát cùng thôi ạ."
Lý Nhược Lan nheo mắt : "Con nghĩ là kẻ ngốc ? Chuyện bắt tội phạm nguy hiểm như ai cho một tay mơ như con vùng?"
Bà cau mày nghiêm túc : "Bây giờ con đại học , tiếp xúc với nhiều , đối mặt với những cám dỗ cũng nhiều hơn. Lại là trẻ tuổi, khó tránh khỏi tò mò với những thứ từng trải qua. con chuyện gì nên , chuyện gì nên ."
"Một nơi như tiệm nhảy, là nơi đắn nên tới ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-488.html.]
Tô Nhuyễn đành giải thích với : "Nơi đó là chỗ ăn chơi thôi mà, chúng con chỉ tò mò ca hát nhảy múa, khác gì mấy quán karaoke bây giờ ạ."
Lý Nhược Lan trừng mắt: "Con còn cãi lý?"
Tô Nhuyễn : "Thật mà , đừng lung tung, từng mà …"
Lý Nhược Lan bật thốt: "Ai từng ?"
lúc Ngôn Thành Nho gõ cửa bước phòng, thấy: "???"
Ông đóng cửa , hỏi Lý Nhược Lan: "Bà khi nào?"
Lý Nhược Lan ho khan một tiếng: "Lén theo thằng Thiếu Dục. Không nó cũng mời ăn cơm uống rượu ở nơi đó ?"
Tô Nhuyễn lập tức hiểu rõ, chắc chắn kiểu "tiếp khách" của Ngôn Thiếu Dục hề đơn thuần như cô.
Mèo con Kute
Hơn nữa, tỉnh Đông Lâm thể nào so với thành phố Yến. Phái nữ ở thành phố Yến nhiều độc lập kinh tế, tiền của hơn, nên vẫn một vài cô gái chút lối sống tân thời, hoặc trí thức tới trải nghiệm. tiệm nhảy ở một thành phố hạng ba như Đông Lâm, e rằng biến thành nơi phong hoa tuyết nguyệt .
Nghĩ thông điểm , Tô Nhuyễn dám Lý Nhược Lan quá chuyện lên nữa, chỉ thể nhận : "Dạ, con , sẽ thế nữa ạ."
Lý Nhược Lan khuyên nhủ thấm thía: "Mẹ con là đứa giỏi giang, lẽ con cảm thấy chỉ xem vấn đề gì, quan trọng là con ý . con thể đảm bảo khác cũng ý ? Nơi đó nhiều như , lỡ xảy chuyện gì, con bảo cha bây giờ?"
Tô Nhuyễn cúi đầu lắng lời dạy bảo. Thật Lý Nhược Lan đúng, đặc biệt hôm đó còn hai thai phụ, nếu gì bất trắc…
Khi cô cố gắng lảng tránh nghĩ tới vấn đề , nhưng bây giờ nhắc vẫn nén nổi sự sợ hãi…
"Mẹ." Đột nhiên Lộc Minh Sâm gõ cửa bước , thấy Tô Nhuyễn đang cúi đầu, hỏi: "Có đang chuyện tiệm nhảy ?"
"Chuyện đó trách con." Lộc Minh Sâm chắn Tô Nhuyễn: "Lần đó vốn dĩ cô chuẩn tổ chức sinh nhật cho con, nhưng vì con đột nhiên nhận nhiệm vụ, bỏ cô một , cô vui nên mới rủ mấy bạn chơi."
Tô Nhuyễn khẽ giật . Lộc Minh Sâm vòng tay lưng, lén lút nắm lấy tay cô: “Mẹ, trách thì cứ trách con ạ.”
Lúc Lý Nhược Lan mới chợt hiểu trách oan Tô Nhuyễn, giọng lập tức dịu mấy phần: “Vậy con chịu với ?”
Tô Nhuyễn im lặng đáp, Lộc Minh Sâm liền đỡ cô: “Cô sợ con áy náy.”
Tô Nhuyễn lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y Lộc Minh Sâm, hóa .
Để Tô Nhuyễn một vốn dĩ đành lòng, nếu vì trong lòng cô thoải mái mới đến hộp đêm Paris gặp nguy hiểm, đương nhiên sẽ càng thêm áy náy khôn nguôi…
Ngày đó rõ ràng cô khéo léo nũng để giấu nhẹm chuyện xảy …
Lý Nhược Lan thấy thế khẽ ho một tiếng: “Được , hai đứa chừng mực là .”
Rồi bà dịu dàng thêm: “Mẹ mua xương sườn , mai sẽ nấu cho con món sườn kho mà con thích nhất.”
Tô Nhuyễn: Cô nàng khỏi nghĩ ngợi...
Có lẽ các bà đời đều dùng món ngon để bù đắp, dỗ dành con cái.