Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 490:2)

Cập nhật lúc: 2025-10-11 00:40:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi Tô Nhuyễn tưởng gạt chuyện sang một bên, ngờ ngày hôm Lý Nhược Lan nhắc tới, và còn nhắc tới một cách vô cùng thẳng thừng, kiêng nể.

 

Mùng bốn Tết, cả nhà tụ tập ăn cơm ở nhà họ Ngôn. Sau khi điện thoại của thím Hồ ở Tô Gia Câu, Lý Nhược Lan lập tức nổi trận lôi đình: “Cái con Tô Thanh Thanh ! Nó điên ?”

 

“Sinh con thôi mà rêu rao khắp làng xóm , còn dám ai sẽ sinh con hả?”

 

Hóa ngày hôm qua Tô Thanh Thanh mang con trai về nhà đẻ, lời trong lời ngoài xa xôi gần gần đều đá đưa đến Tô Nhuyễn. Cô khi dẫn con trai khám bệnh thì trông thấy Tô Nhuyễn thường xuyên tới khoa phụ sản, ám chỉ rằng Tô Nhuyễn thể sinh con.

 

Ở những thôn quê lạc hậu như Tô Gia Câu, việc thể sinh con tương đương với một sự sỉ nhục nặng nề đối với phụ nữ. Chẳng trách Lý Nhược Lan tức giận đến .

 

Tô Nhuyễn Lý Nhược Lan, buồn : “Mẹ việc gì so đo với loại như cô ? Rõ ràng cô chẳng điểm nào hơn con, nên mới lôi cái lợi thế duy nhất của mà chèn ép khác.”

 

cũng thể như , thật là thiếu đạo đức quá thể!” Lý Nhược Lan tức giận : “Không đúng, cô chính là loại hổ, còn mong chờ gì đạo đức của cô chứ!”

 

“Quân tử báo thù, mười năm muộn.” Lý Nhược Lan khinh khỉnh : “Chờ xem, đợi khi con sinh con xong, sẽ về Tô Gia Câu một chuyến, thẳng với bọn họ rằng Hoắc Hướng Dương thể sinh con!”

 

Ngôn Thành Nho và Ngôn Thiếu Dục đang ăn uống bỗng nhiên sặc nước miếng.

 

Lộc Minh Sâm cũng lặng lẽ đặt bát đũa xuống.

 

Tô Nhuyễn giơ ngón tay cái tán thưởng , quả nhiên gừng càng già càng cay.

 

Tô Thanh Thanh sinh con, rêu rao Hoắc Hướng Dương thể sinh, chắc chắn nhà họ Hoắc sẽ chẳng yên .

 

Ngôn Thiếu Thời vẫn hiểu lắm, ngây ngô hỏi: “Mẹ ơi, cô mắng chị gái con thể sinh, tại mắng Hoắc Hướng Dương là thể sinh ạ?”

 

“Anh thật sự thể sinh ạ?”

 

Lý Nhược Lan cũng ý thức lỡ lời, vội gắp cho Ngôn Thiếu Thời một miếng thịt kho, : “! Chính là thể sinh, sai , con mau ăn .”

 

Mọi trong bàn nhịn mà nghẹn .

 

Ăn thêm một lát, Lý Nhược Lan kiềm mà nhắc đến chuyện , bắt đầu lên kế hoạch chuyện con cái cho Tô Nhuyễn: “Bây giờ con đang học năm hai, sang năm là năm ba, thể bắt đầu chuẩn từ kỳ nghỉ hè năm ba, học hết năm tư, nghiệp xong thì sinh con luôn, như sẽ ảnh hưởng đến chuyện công việc.”

 

Tô Nhuyễn càng càng thấy choáng váng, Lộc Minh Sâm ở bên cạnh thì gật gù đồng ý, đó : “Chúng con vẫn còn hai năm nữa mà, bây giờ quan trọng nhất vẫn là chuyện của Thiếu Dục.”

 

“Nếu kết hôn muộn một chút, đến lúc đó chúng con sinh con cùng thì…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-4902.html.]

Ngôn Thiếu Dục lập tức trừng mắt về phía Lộc Minh Sâm. Lộc Minh Sâm giật như nhận hớ, chột cúi đầu gắp đồ ăn cho Tô Nhuyễn.

 

Lý Nhược Lan Ngôn Thiếu Dục, mắng yêu: “Trừng cái gì mà trừng? Minh Sâm sai câu nào ?”

 

“Ngày mai là mùng năm, ngày , ngày nữa, con gặp con gái nhà đàn của nhé, con bé cũng là sinh viên sư phạm đấy…”

 

Sau đó, đề tài vẫn cứ kéo dài cho đến khi bữa cơm kết thúc.

 

Lý Nhược Lan kéo Ngôn Thiếu Dục tới phòng việc để xem ảnh chụp, Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm thì nhanh chân chuồn xuống phòng bếp để rửa bát.

 

Tô Nhuyễn Lộc Minh Sâm : “Đây là chiêu của đó ? Anh đúng là đồ bụng.”

 

Lộc Minh Sâm nhướng mày, Tô Nhuyễn giơ ngón tay cái lên với : “Quả là cao tay!”

 

, chuyện Ngôn Thiếu Dục kết hôn chắc chắn sẽ cấp bách hơn chuyện cô sinh con nhiều.

Mèo con Kute

 

Qua mùng năm, hai vợ chồng cô về thành phố Yến. Năm nay, mùng tám nhà máy bắt đầu trở . Thứ nhất là vì thêm đơn đặt hàng từ Thịnh Triều, thứ hai là vì những cửa hàng gia nhập hệ thống cũng khai trương đúng hẹn.

 

Năm ngoái, ba cửa hàng khai trương dịp cuối năm kiếm một khoản lời lớn. Có sẵn liệu cụ thể, thái độ của tám cửa hàng khác cũng trở nên tích cực và hăng hái hơn hẳn, tất nhiên cung cấp hàng hóa kịp thời cho họ.

 

 

 

Ngày đầu tiên , Tô Nhuyễn vẫn tới sớm, tự tay phát bao lì xì cho công nhân, mong một năm mới . Hoàng Tiểu Thảo và Triệu Lôi đến cuối cùng, còn ôm theo Tiểu Viên.

 

Vừa thấy Tô Nhuyễn, hốc mắt cô lập tức đỏ hoe, thiếu chút nữa quỳ xuống lạy Tô Nhuyễn, khiến cô dọa nhảy dựng.

 

Tô Nhuyễn vội vàng dẫn bọn họ văn phòng, đóng kỹ cửa mới hỏi: “Có chuyện gì ?”

 

Sắc mặt Hoàng Tiểu Thảo trắng bệch: “Tô Nhuyễn, cảm ơn cô, nếu cô… , Tiểu Mạch của …”

 

run lập cập nên lời, cuối cùng vẫn do Triệu Lôi đang trầm ngâm bên cạnh lên tiếng: “Trước khi sinh con cô vẫn luôn mơ, mơ thấy cả cô và con bé Tiểu Mạch đều qua khỏi. Khi còn tưởng là vì cô lo lắng quá mức mà thôi.”

 

Tô Nhuyễn cũng chuyện , quả thực khi sắp sinh, Hoàng Tiểu Thảo lúc nào cũng hoảng sợ, lo lắng; Dư Tiểu Lệ và Ngưu Xuân Phân cãi cũng chỉ vì cô lơ đãng rơi hộp nguyên liệu quý giá.

 

“Hôm qua đón một ở xa đến nhà , phụ giúp coi sóc con bé.”

 

“Sau đó mới kể từ bà , gã đàn ông mà trai, chị dâu Hoàng Tiểu Thảo định ép cô gả cho đây, hồi đầu năm ngoái tay đ.á.n.h c.h.ế.t vợ, một xác hai mạng .”

 

Loading...