Khi Triệu Lôi thương nặng, cặp trai chị dâu của Hoàng Tiểu Thảo định nhân cơ hội còn hôn mê bất tỉnh, rắp tâm ép Hoàng Tiểu Thảo ly dị, về nhà gả bán cô nữa để lấy tiền dẫn cưới. Khi , chính Tô Nhuyễn can thiệp, đuổi khéo cặp chị dâu , giữ con Hoàng Tiểu Thảo.
Hôm qua bà con của Triệu Lôi đến, chuyện mới thở phào : “May mà con bé Hoàng Tiểu Thảo về đó.”
Hóa gã đàn ông chờ đợi Hoàng Tiểu Thảo nữa, bèn tìm đến khác thế. Người phụ nữ cũng cảnh tương tự Hoàng Tiểu Thảo, chồng thuê may thương, nhà cô thấy chồng thể gượng dậy nổi nữa, liền đón cô về ép gả cho gã .
Nghe khi cô lẽ cũng mang thai, điều khi về nhà chồng mới, bụng mới dần to , gã đàn ông rõ đứa con là của ai, định đợi khi đứa bé đời mới tính toán.
Thế nhưng, cuối năm ngoái, chồng cũ của cô gái khá hơn một chút, phong thanh đứa con trong bụng cô thể là cốt nhục của , bèn qua ghé thăm một .
Chỉ ghé mắt thoáng qua một cái, buông vài lời mà thôi. Thế mà ngờ, gã đàn ông về nhà tay đ.á.n.h đập cô thương tiếc, đ.á.n.h c.h.ế.t cả lẫn con.
Hoàng Tiểu Thảo ôm ghì con gái lòng: “ mơ thấy, Lôi hôn mê bất tỉnh, Tô Nhuyễn, trai chị dâu mang về, con bé theo chịu khổ cực đủ bề vẫn rời xa , nhưng cuối cùng… cuối cùng con đ.á.n.h c.h.ế.t, y như lời bà cô kể, bằng cái xẻng, cái xẻng…”
Cả Hoàng Tiểu Thảo run lên bần bật, cứ như thể đích trải qua trận đòn tàn bạo kinh hoàng .
Triệu Lôi ôm chặt hai con lòng, nghiêm nét mặt, khẽ quát: “Em gì vớ vẩn thế? Không giờ con em vẫn lành lặn đây ?”
Trong lòng trào dâng một nỗi sợ hãi khôn nguôi, nếu khi Tô Nhuyễn tay giúp đỡ, Hoàng Tiểu Thảo và Tiểu Mạch nhà chắc chắn cũng rơi kết cục bi t.h.ả.m giống hệt phụ nữ đáng thương .
Tô Nhuyễn rót một chén nước ấm cho Hoàng Tiểu Thảo, cô , lẽ Hoàng Tiểu Thảo mơ thấy kiếp của .
Cũng từ đó mà cô hiểu nguyên do vì Triệu Lôi ở kiếp trở nên trầm mặc, nhút nhát đến thế.
Với bản tính của , khi vết thương lành , chắc chắn sẽ tìm Hoàng Tiểu Thảo. Nếu con Hoàng Tiểu Thảo thực sự bỏ mạng, chắc chắn sẽ để một vết sẹo tâm lý hằn sâu trong lòng Triệu Lôi, khiến thể nào sống an nữa. Bởi lẽ, chỉ vì một ghé thăm mà cướp sinh mạng của vợ hiền và đứa con thơ, thể chắc chắn rằng mỗi quyết định của sẽ gây những tai họa tương tự?
Nỗi sợ hãi của Hoàng Tiểu Thảo dường như truyền sang cả Tiểu Viên đang nép trong lòng cô , con bé vẫn luôn nắm chặt vạt áo , cuối cùng cũng òa nức nở: “Mẹ…”
Hoàng Tiểu Thảo giật bừng tỉnh, vội vàng ôm con bé lòng, vuốt ve dỗ dành: “Ngoan con, xin , đừng sợ, đừng sợ.”
Rồi đột nhiên, cô đưa Tiểu Mạch cho Tô Nhuyễn, một cách đầy xúc động: “Tô Nhuyễn , cô ôm lấy con bé một chút . Cô chính là ân nhân cứu mạng của con nó, nếu cô, sẽ chẳng Tiểu Mạch ngày hôm nay!”
Chắc Hoàng Tiểu Thảo kinh hồn bạt vía nhẹ, đầu óc rối bời, vội vàng chứng minh Tiểu Mạch , mà nguyên do chính là Tô Nhuyễn.
Là Tô Nhuyễn cứu hai con họ.
Bị dúi lòng hình bé nhỏ mềm mại, Tô Nhuyễn cũng giật ít, sợ cô bé hoảng hốt, chỉ đành vội vàng : “… bế trẻ con, cẩn thận kẻo ngã con bé.”
Trong khoảnh khắc đó, cánh tay nhỏ xinh tưởng chừng chạm nhẹ cũng thể đau ôm chặt lấy cổ Tô Nhuyễn, vô cùng vững vàng, cũng vô cùng ấm áp.
Cô bé cất giọng non nớt còn mang theo tiếng nức nở, gọi Tô Nhuyễn một tiếng: “Dì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-491.html.]
Tô Nhuyễn ôm Tiểu Mạch một lúc lâu, mãi đến giờ tan tầm buổi chiều, dường như cảm giác mềm mại, non nớt của trẻ thơ vẫn còn vương vấn trong lòng.
Khi khuôn mặt bé nhỏ của cô bé dán lên mặt cô, thật sự mềm mại, đáng yêu…
Tô Nhuyễn nghĩ, hình như trẻ con cũng yếu ớt như vẫn tưởng.
Về đến nhà, cô trông thấy Lộc Minh Sâm đang ghế sô pha, cầm một cọng rau cải trêu ghẹo con rùa đen nhỏ.
Tô Nhuyễn:…
“Sao bắt nó thế?” Tô Nhuyễn hỏi: “Không bây giờ Hứa Tử Yến đang rèn giũa tính tình ?”
Hôm qua khi bọn họ tới nhà Nhan Diệu, còn trông thấy Hứa Tử Yến đeo tạp dề bếp nấu nướng, tuy rằng động tác còn cứng nhắc, nhưng hiển nhiên đang nỗ lực.
“Em nhớ bác sĩ Ôn mang Tiểu Ba về nhà nuôi mà?”
Lộc Minh Sâm khẽ , kéo Tô Nhuyễn lòng : “Nào, đây là thành viên mới của nhà chúng , Tiểu Ôn.”
Tô Nhuyễn sửng sốt, lúc mới phát hiện con rùa nhỏ bàn con rùa của bác sĩ Ôn, mà nhỏ hơn con rùa một chút.
Lộc Minh Sâm nhét lá cải tay Tô Nhuyễn, cầm tay cô đưa tới mặt rùa đen: “Nào, Tiểu Ôn, đây là con.”
Tiểu Ôn…
Tô Nhuyễn dở dở : “Anh lúc nào cũng trêu chọc bác sĩ Ôn gì?”
Lộc Minh Sâm nghiêm túc : “Anh chọn giúp đấy, Tiểu Ôn nhà chúng ơn mà đền đáp chứ.”
Mèo con Kute
Tô Nhuyễn đ.ấ.m yêu một cái, con rùa đen nhỏ thoăn thoắt bò đuổi theo lá cải bàn , : “Gọi là Truy Truy.”
Dù chắc chắn thể gọi là Tiểu Ôn.
Hình như Lộc Minh Sâm ý tưởng từ , : “Sơ Bát.”
“Hả?”
Lộc Minh Sâm giải thích: “Mùng tám mua về, gọi nó là Sơ Bát luôn, hơn nữa nó chính là trai của Tiểu Ba.”
Tô Nhuyễn:…
Dù thì cũng cứ ám chỉ bác sĩ Ôn ngừng nghỉ. Hơn nữa, rõ ràng Tiểu Ba lớn hơn Sơ Bát ?