Bratt theo Tô Nhuyễn bước qua cánh cửa sơn son, lập tức cảnh sắc mắt cho choáng ngợp.
Gạch xanh ngói đỏ, rường cột chạm trổ tinh xảo, giữa sân là một hòn non bộ lởm chởm đá cuội, nước chảy róc rách, mấy con cá koi đỏ tươi bơi lội tung tăng bên .
Men theo lối hành lang sơn son vàng, bước chân Bratt như lạc một thế giới huyền ảo, đầy bí ẩn, lưng là cô phục vụ duyên dáng trong chiếc sườn xám ôm sát. Trợ lý Jack cùng hai vệ sĩ cũng khỏi hiếu kỳ, ngó nghiêng khắp nơi.
Vượt qua thêm một bậc cửa nữa, uốn theo bức bình phong chạm khắc hình rồng uy nghi, một đại sảnh rộng lớn hiện . Nơi đây mang vẻ phô trương hoa lệ như phong cách phương Tây, mà toát lên sự tao nhã, thanh thoát, ngầm ẩn một khí thế hùng vĩ khó tả. Chính giữa sảnh đặt một chiếc bàn tròn bằng gỗ lim, mặt bàn nhẵn bóng.
Ánh mắt của Bratt cùng đoàn tùy tùng hẹn mà cùng đổ dồn về chiếc bàn đối diện. Nơi đó ngổn ngang nào d.a.o thớt, dụng cụ bếp núc đủ loại, nhiều món đến nỗi họ chẳng tài nào gọi tên . rõ ràng, đó là khu vực chế biến.
Thấy Bratt, xưởng trưởng Lữ ha hả, sải bước đến đón: “Chào mừng ngài, ngài Bratt.”
Bratt rõ xưởng trưởng Lữ hôm nay giở trò gì, song vẫn kịch bản chuẩn sẵn trong đầu: “Chào xưởng trưởng Lữ, hôm nay đến là để chào tạm biệt ngài.”
“ công việc khẩn cấp hơn, ngày mai sẽ rời khỏi đây. Nếu bên ngài quyết định đặt hàng, e rằng sẽ lời tiếc nuối, bởi lẽ sang năm sẽ còn ghé thăm nữa.”
Hôm qua, khi Lục Thần Minh phân tích, xưởng trưởng Lữ nhận lẽ quá nóng vội. Giờ Bratt , ông thầm trong lòng: “Hôm qua một mực chịu giảm giá, hôm nay dùng chiêu lạt mềm buộc chặt, tạo cảm giác gấp gáp đây mà. Xem đối phương thật sự khát khao bán lô hàng .”
Nắm rõ điểm mấu chốt , xưởng trưởng Lữ thấy lòng nhẹ nhõm hẳn. Nghe xong, ông thở dài, : “Nếu như , cũng tiện ép buộc ngài.”
“ ở Hoa Quốc chúng câu, “mua bán thành, nhân nghĩa vẫn còn”. Nếu mai ngài , bữa cơm hôm nay coi như một bữa tiệc tiễn ngài lên đường .”
Bratt Jack phiên dịch xong, chút ngỡ ngàng. Vậy mà họ thật sự mua ư?
Không thể nào! Rõ ràng Hoa Quốc hề trang thiết hiện đại hơn. Dù chỉ là năm mươi tấn, lẽ họ khao khát mới chứ!
Nói về sự tinh tế trong giao thương, những phương Tây thẳng tính căn bản khó mà bì kịp Hoa Quốc. Xưởng trưởng Lữ sắc mặt đối phương, thầm nở nụ đắc ý trong lòng. Bên ngoài, ông vẫn điềm nhiên như , chỉ với Bratt: “Hôm qua thấy ngài quan tâm đến ẩm thực, còn đưa nhiều ý kiến như , chắc hẳn ngài cũng kiến thức sâu rộng về lĩnh vực .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-496.html.]
“Sau chúng sẽ tiếp tục cải tiến món bít tết kiểu Tây. Hôm nay, xin mời ngài nếm thử món ăn Hoa Quốc của chúng , xem chỗ nào cần đổi, mong nhận những lời chỉ giáo quý báu từ ngài.”
Xưởng trưởng Lữ nở một nụ chân chất, hiền hậu.
Những thế hệ ngoại quốc về , vô nếm trải cay đắng, đều hiểu rõ: khi Hoa Quốc buông những lời khiêm tốn như “ ”, “Cũng bình thường” “Xin chỉ giáo” xong, đó chính là lúc họ chuẩn tung tuyệt chiêu lớn nhất.
Đáng tiếc, lúc Bratt thể hiểu thấu. Anh vẫn đinh ninh rằng xưởng trưởng Lữ đang thật lòng cầu thị, nghiêm túc xin cho lời khuyên.
Mèo con Kute
“Thế cũng ,” Bratt thầm nghĩ, “ lúc để những Hoa Quốc còn non nớt hiểu sự tinh tế của phương Tây. Sau đó, sẽ tìm cơ hội… hừm, hạ giá xuống một chút, lẽ họ sẽ cảm kích mà ghi nhớ ân tình.”
Ngoài Bratt, trợ lý và hai vệ sĩ cũng an vị chỗ.
Xưởng trưởng Lữ bận rộn tiếp đón khách, còn Tô Nhuyễn khẽ vỗ tay một tiếng. Lập tức, hai cô phục vụ trong bộ sườn xám duyên dáng lượt bưng bốn đĩa thức ăn nóng hổi lên bàn. Hiểu rằng khách ngoại quốc quen dùng đũa, các cô phục vụ còn tận tình bên cạnh, ân cần gắp từng món ăn giúp họ.
Khi đối phương vươn đũa tới đĩa gà luộc, Tô Nhuyễn giới thiệu: “Món gà luộc cũng giống như món bò bít tết ở chỗ các ngài, vô cùng chú trọng nguyên liệu. Phải dùng gà tam hoàng nuôi đủ ba tháng, luộc với nước sôi cho chín tới, đó vớt ngâm nước đá lạnh…”
Bratt để bụng, thầm nghĩ quả nhiên là quá lạc hậu, mà dùng nước trắng để nấu thịt gà, hương vị sẽ nhạt nhòa mất.
Bratt ôm tâm thế bắt bẻ, dùng nĩa xiên một miếng thịt gà bỏ miệng, trong lòng định lát nữa sẽ kiến nghị bọn họ nhất nên nhúng thịt gà bột chiên xù đem chiên giòn để giữ hương vị thuần túy. mà, miếng thịt gà thơm ngọt, da gà dai giòn trong miệng khiến sửng sốt.
Hương vị thịt gà mà hề mất , còn thoang thoảng một mùi thơm kỳ lạ.
Vốn dĩ Jack và hai tên vệ sĩ cũng mang suy nghĩ y hệt, nhưng ăn xong nhịn đều liếc … Quả thực là thơm ngon ngoài sức tưởng tượng.
Tô Nhuyễn : “Món đúng như ngài , chính là để kiểm nghiệm tay nghề của đầu bếp. Thời gian luộc quá lâu, hương vị thịt gà sẽ vơi bớt; quá nhanh thì thịt sẽ sống. Chỉ khi đủ độ mới thể khóa chặt vị ngon, giữ tinh túy trong từng thớ thịt.”
“Ngài cảm thấy chúng điểm nào cần cải tiến ?”