Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 498
Cập nhật lúc: 2025-10-11 00:40:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Jack còn kiềm chế , nhưng hai tên vệ sĩ nhịn mà thốt lên tiếng kinh ngạc cảm thán. Một trong đó cầm lòng còn vỗ tay. Cậu thanh niên nọ thấy bạn bè quốc tế tán thưởng như , lập tức việc hăng say hơn. Chỉ với hai ba nhát d.a.o đ.â.m xuống, mẩu cà rốt biến thành một đóa hoa năm cánh xinh .
Tô Nhuyễn tủm tỉm Bratt, rõ còn cố hỏi: “Là thế ?”
“ mà đây mới chỉ là tạo hình cơ bản thôi, lát nữa sẽ khắc vài thứ xinh hơn nữa cho chúng . Có điều cái đó phức tạp, nên cần thêm chút thời gian.”
Bratt:… cảm giác lạ lùng, hình như cô gái phương Đông đang ngầm chế nhạo , nhưng tài nào tìm bằng chứng cụ thể.
Rất nhanh, những hoài nghi trong lòng mùi hương nức mũi cắt ngang. Vị đầu bếp tài ba khéo léo rưới lớp nước sốt vàng óng lên con cá sóc. Mùi hương đậm đà, quyến rũ như bùng nổ nơi chóp mũi của tất thảy . Chàng thanh niên phục vụ bên cạnh, với vẻ mặt cung kính, đặt hai đóa hoa chạm khắc tinh xảo lên đĩa, mời khách dùng bữa.
Hai vệ sĩ nóng lòng đợi , vội vã trở bàn ăn. Jack và Bratt cũng nhanh chóng nối gót theo .
Dù trong lòng còn chút cố chấp, nhưng những dòng nước miếng cứ ngừng ứa tố cáo sự háo hức tột độ của họ. Vừa nếm miếng cá đầu tiên, Bratt chợt vỡ lẽ, hiểu vì vị Tổng thống say mê món đến thế.
Mèo con Kute
Khác hẳn với đậu phụ mềm mại tan trong miệng, miếng thịt cá tươi ngọt, dai ngon hòa quyện cùng vị nước sốt thanh dịu, quả thực khiến giác quan như thăng hoa. Té cá còn thể chế biến theo kiểu cách tuyệt diệu đến !
Trong lúc họ đang thưởng thức, một nhân viên phục vụ khác bưng tới món ăn tiếp theo. Hai vệ sĩ ngừng vươn cổ ngóng đợi, giờ đây họ tràn đầy sự háo hức những tuyệt phẩm ẩm thực của Hoa Quốc.
Bratt khẽ hắng giọng, trong thâm tâm tự nhủ, để xem Hoa Quốc còn chiêu trò gì mới mẻ nữa đây.
Khay đặt lên bàn. Khi nắp đậy vén , tất cả chỉ thấy bên trong là hai củ cải trắng tinh, trông vô cùng bình thường, chẳng gì đặc biệt hấp dẫn.
Bratt đang còn hoài nghi thì một nhân viên phục vụ khác mang tới một ấm nước. Dòng nước trong veo nhẹ nhàng tưới xuống hai củ cải, và thật kỳ diệu, từng cánh của củ cải trắng chậm rãi hé mở, cuối cùng kết thành một đóa sen trắng tinh khôi, mắt vô cùng.
Viên trợ lý và các vệ sĩ lập tức vỗ tay rầm rộ, ngớt lời trầm trồ khen ngợi.
Bratt, luôn ghi nhớ trách nhiệm của một nhà bình phẩm, cũng chỉ vỗ tay một cách tượng trưng cất lời: “ phủ nhận đây quả là một món ăn hết sức thú vị, nhưng xét cho cùng, điều quan trọng nhất của ẩm thực vẫn là hương vị.”
Anh thợ khắc hoa, cất lời đầy hàm ý: “Chỉ chạy theo những điều mới lạ, dùng chiêu trò để phô trương mắt thiên hạ, e rằng sẽ quên cái gốc ban đầu, điều thực nên chút nào.”
Tô Nhuyễn cùng Xưởng trưởng Lữ và những khác chỉ mỉm mà lời nào. Đợi nhân viên phục vụ tất việc chia phần ăn, Xưởng trưởng Lữ mới động tác mời: “Kính mời ngài Bratt, là ngài nếm thử một chút?”
Bratt khẽ lắc đầu, nhưng vì phép lịch sự, vẫn nhấp một chút nước canh. Ngay lập tức, cả bỗng sững sờ…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-498.html.]
Ngoại hình của món ăn quá đỗi tầm thường và đơn điệu, đến mức chẳng hề đặt bất kỳ kỳ vọng nào. Chính vì lẽ đó, khi món canh chạm khoang miệng, hương vị tuyệt diệu mới thực sự khiến choáng váng đến . Anh gần như thể tự chủ mà uống thêm một ngụm nữa.
Ở phía bên , Jack và hai vệ sĩ cũng chẳng khác gì Bratt. Ban đầu họ hề mong đợi điều gì đặc biệt, chỉ coi đây như một thử nghiệm với món ăn mới lạ, nhưng giờ đây, gương mặt họ cũng hiện rõ vẻ ngỡ ngàng, kinh ngạc hệt như Bratt.
Jack buột miệng thốt lên: “Món ... chẳng lẽ là nước bình thường?”
Tô Nhuyễn mỉm đáp: “Đương nhiên , thưa ngài. Đây là một thứ nước canh trong vắt, ninh nấu từ mười loại nguyên liệu quý, mất gần một ngày trời mới thể thành hình. Chỉ là bề ngoài trông giống như nước lã mà thôi.”
Cô sang Bratt, từ tốn : “Ngài quả thực chí lý, hương vị chính là cái gốc của ẩm thực. Đây cũng là lý do vì các vị đầu bếp ở chỗ chúng quá chú trọng những dụng cụ bếp cầu kỳ.”
“Những món đồ vật lộng lẫy, cầu kỳ đó, suy cho cùng cũng chỉ là tô điểm thêm cho món ăn mà thôi. Xin thưa với quý vị, món ăn đang ở mắt đây, chính là một trong những món phức tạp nhất mà quý vị từng nếm thử.”
“Đạt đến cảnh giới ‘chí phồn cực giản’ (cực kỳ phức tạp nhưng hóa thành đơn giản), đó mới chính là đỉnh cao của nghệ thuật ẩm thực.”
“Không ở phương Tây, quý vị món nào tương tự như thế ?”
Lại thế nữa , cái cô gái đang khéo léo châm chọc !
Bratt còn đang loay hoay tìm lời lẽ đáp , thì một vệ sĩ vội vàng buột miệng: “Không ạ!”
Hiển nhiên, những món tuyệt phẩm ẩm thực của Hoa Quốc chinh phục, đến mức quên cả lý trí .
Tô Nhuyễn Bratt mỉm : “Chỉ suông như , e rằng ngài vẫn thể thấu hiểu hết ý của . Xin ngài hãy đợi đến khi món ăn tiếp theo dọn , khi , ngài sẽ rõ.”
Vị đầu bếp vẫn bàn nấu, nhưng nguyên liệu trong tay ông bằng đậu phụ. Bratt vẫn còn nhớ bảo rằng thứ từ đậu nành. Anh khó lòng hình dung nổi, dù xay nát đậu nành, cũng khó mà mềm mịn đến .
Rất nhanh, chứng kiến một cảnh tượng còn khó hiểu hơn bội phần: vị đầu bếp bắt đầu thái đậu phụ. Vẫn là con d.a.o nặng trịch quen thuộc, lưỡi d.a.o lướt thoăn thoắt miếng đậu, tựa như xắt vụn thành từng miếng nhỏ, mà cứ như nghiền nát nó … Lưỡi d.a.o lướt nhanh đến mức chỉ còn một vệt mờ ảo trong mắt, miếng đậu phụ dần hóa thành một khối mềm nhũn.
Bratt cảm thấy thật sự đang trò màu mè: “Thật cần khoe khoang như . Muốn nát thì…” Anh dùng chiếc muỗng đè bẹp miếng đậu phụ còn sót trong bát để mẫu: “Chẳng cứ thế là xong ?”
“Anh Bratt,” Xưởng trưởng Lữ : “Đây thái nát, mà là thái sợi.” Vừa , ông chỉ tay lọn tóc đầu Bratt: “Mỏng manh tựa sợi tóc.”
Nghe Jack phiên dịch xong, Bratt kinh ngạc đến trợn tròn hai mắt: “Mỏng manh tựa sợi tóc?” Anh cúi đầu khối đậu phụ nghiền nát một cách dễ dàng, ngẩng đầu đống đậu phụ đang đầu bếp thái thoăn thoắt thớt, thứ đó mà là thái sợi ư? Ngay cả bắp cải, họ cũng chẳng xắt nhỏ đến mức …