Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 506
Cập nhật lúc: 2025-10-11 08:04:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có điều dù Ngôn Thiếu Dục tới cũng thể nhanh như , trong tay vẫn còn một công trình xong, ít nhất cũng ba tháng nữa mới . Gọi điện đến vì nhờ vợ chồng Tô Nhuyễn tìm kiếm địa điểm đặt xưởng, sắp xếp những công việc lặt vặt , dù cũng thạo chuyện ở thành phố .
Những chuyện đó Lộc Minh Sâm lo liệu, Tô Nhuyễn thì dồn hết tâm sức việc chỉnh đốn xưởng áo phao cứu sinh, thu mua xong bao nhiêu là việc giải quyết, cô xong xuôi thứ đợt nghỉ hè.
Kỳ nghỉ hè cô sẽ khăn gói lên đường miền Nam, bắt tay chuẩn dự án thuyền cứu hộ và đê đập chắn nước .
Tối nay khi về nhà, thấy cô cau mày bàn việc, Lộc Minh Sâm hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Tô Nhuyễn đáp: “Vốn dĩ tiền bạc eo hẹp lắm , bây giờ mua nhà máy sản xuất áo phao cứu sinh ngốn thêm ngót nghét mười mấy vạn, tính tính vẫn thấy chẳng cân đối chút nào. Xem chỉ thể bắt tay kế hoạch cải tạo đê đập xả nước , còn chuyện thuyền cứu hộ, đành để sang năm khi tiền bạc dư dả hơn, em tất tả một chuyến .”
Lộc Minh Sâm cũng cau mày, thế thì .
Học kỳ cuối năm hai, thành bài luận nghiệp, kỳ nghỉ hè là bắt tay ứng dụng thực nghiệm, thêm vô nhiệm vụ huấn luyện chồng chất, thể cùng Tô Nhuyễn xuống miền Nam, chừng thôi đủ khiến trong lòng yên …
Rồi sang năm, khi thành khóa nghiên cứu sinh càng thời gian, trực tiếp về đơn vị, cho nên tuyệt đối thể để cô một cất công thêm chuyến nữa!
Nhìn thấy sắc mặt của Lộc Minh Sâm, Tô Nhuyễn nghi hoặc hỏi: “Có chuyện gì mà cau thế?”
Lộc Minh Sâm : “Em cần bao nhiêu tiền nữa? Để tìm cách xoay sở, em cứ một công đôi việc, giải quyết cho xong xuôi hết, chứ cứ chạy chạy mãi thì phiền hà lắm.”
Tô Nhuyễn cũng thích xa nhà, nhưng cô tin Lộc Minh Sâm thể tự dưng tiền mà đưa cho cô: “Không định bán đống đồ cổ chứ? Đừng bán mấy thứ đó, bây giờ bán cũng chẳng giá là bao.”
Lộc Minh Sâm : “Yên tâm, đụng chạm gì tới mấy thứ .”
Nhìn dáng vẻ vẻ tính toán đấy của , Tô Nhuyễn cũng tò mò , định xoay tiền giúp cô kiểu gì đây?
Hai tuần , Lộc Minh Sâm thành nhiệm vụ trở về, đưa tận tay Tô Nhuyễn một quyển sổ tiết kiệm dày cộp.
Nhìn con tám mươi vạn sổ, Tô Nhuyễn sững sờ đến ngây : “Tiền kiếm ?”
Lộc Minh Sâm : “Đây là tiền đáng lẽ em nhận.”
Tô Nhuyễn : “Mau , đừng quanh co giấu giếm mãi thế!”
Lúc Lộc Minh Sâm mới giải thích: “Cấp thương thảo thành công việc hợp tác với đám .”
Hóa ba tháng thương lượng, cấp đồng ý để họ đầu tư mở nhà xưởng ngay đất Hoa Quốc, và Hoa Quốc chỉ nắm giữ 40% cổ phần mà thôi.
Dù bột mới gột nên hồ , dù trong tay kỹ thuật cơ bản, nhưng với trình độ kỹ thuật hiện tại của Hoa Quốc, tự sản xuất sợi Phương Luân vẫn còn là một điều quá sức. Nếu tự lực cánh sinh, nhanh nhất cũng tốn tới ba bốn năm trời.
đám cung cấp thiết và kỹ thuật, thì tốc độ nhanh hơn gấp bội phần, lẽ chỉ tốn vỏn vẹn một hai năm.
Nhìn lợi nhuận và thế độc quyền sợi Phương Luân của đám thế giới, thời gian một hai năm quả thực vô cùng quý giá.
Nhìn qua vẻ đám chiếm thế thượng phong trong vụ giao dịch , nếu kinh nghiệm đời , e rằng Tô Nhuyễn cũng sẽ hầm hầm tức giận, cho rằng đám đang nhân lúc nhà cháy mà hôi của.
mà bây giờ cô thấu tỏ một điều, Hoa Quốc mới thực sự là bên chiến thắng cuối cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-506.html.]
Ai bảo lúc đám vẫn hiểu gì về Hoa Quốc chúng chứ?
Họ thể độc quyền xây dựng một nhà máy sản xuất sợi Phương Luân đất Mỹ, nhưng ở Hoa Quốc thì . Như đó từng , Hoa Quốc của chúng vốn dĩ thông minh và cần cù hơn bất kỳ ai.
Bất kể lĩnh vực nào, chỉ cần Hoa Quốc nắm vững quy trình công nghệ, thì một quốc gia nào thế giới thể theo kịp tốc độ phát triển và khả năng đột phá kỹ thuật của chúng .
Kiếp , khi đột phá kỹ thuật trong sản xuất sợi Phương Luân, chỉ trong vài năm, trong nước liên tiếp đời ba xưởng sản xuất lớn, bước tiến lớn về mặt kỹ thuật, còn về sản lượng thì…
Nhớ tới chuyện , Tô Nhuyễn khỏi mỉm . Việc đó trực tiếp khiến giá bán sợi Phương Luân thế giới giảm một nửa, phá tan thế độc quyền của Mỹ và Nhật, khiến họ còn bất kỳ lợi thế nào khác.
Đến lúc , dù phe cánh nắm giữ phần lớn cổ phần để khống chế xưởng sản xuất , cũng chỉ giống như những nhà đầu tư bên ngoài nắm giữ cổ phần mà thôi. Nói chung là, khi cung cấp thiết và công nghệ, thì 60% cổ phần cũng là quá đáng.
“Chuyện , xưởng trưởng Lữ và những cán bộ nghiên cứu đều nhắc đến em với lãnh đạo cấp .” Lộc Minh Sâm : “Nếu em, giáo sư Chu cũng cách nào cho những kẻ đó e dè, ?”
“Xưởng trưởng Lữ , nếu em, khả năng cao là họ mua sợi Phương Luân với cái giá hơn năm vạn. Số tiền tiết kiệm dừng ở con .”
Lộc Minh Sâm tiếp: “Bây giờ chỉ giá cả rẻ hơn, mà còn giới hạn về lượng, cho nên lãnh đạo cấp quyết định khen thưởng cho em.”
Tô Nhuyễn tin, từ đến giờ cô từng xuất hiện mặt lãnh đạo. Chắc hẳn chỉ xưởng trưởng Lữ và Tưởng Lệnh Thành là nhớ đến cô, nhưng mặt lãnh đạo, hai căn bản trọng lượng gì, thể xin cấp khen thưởng cho cô ?
Cuối cùng vẫn là Lục Thần Minh, , cho Tô Nhuyễn chân tướng.
“Đủ đấy, mặt mũi của đoàn trưởng Lộc nhà cô quả thực là quá dày. Khoảng thời gian , suốt ngày cứ lảng vảng mặt thủ trưởng, trong quân khu , ai mà chẳng chứ?”
“Thủ trưởng còn tưởng rằng quan tâm tới thiết mới, cao hứng hỏi mong gì. Cậu thì , xổ ít điều, từ sản xuất đến tính năng cách sử dụng, khiến ngay cả những chuyên gia cũng sửng sốt.”
“Giáo sư Chu xong còn chiêu mộ về tổ nghiên cứu, đó một câu, đều do vợ dạy.”
Lục Thần Minh tiếp: “Nghe xong, thủ trưởng thể hỏi ? Đương nhiên giáo sư Chu cũng hỏi tới, kết quả…”
Anh chắp tay hướng về phía Tô Nhuyễn: “Tô Nhuyễn, chúc mừng cô, cô với chồng cô cùng tiếng tăm .”
Đương nhiên quốc gia sẽ thiệt thòi với công, tuy rằng công lao của cô xem như “vô tình mà ”, nhưng đúng là mang lợi ích to lớn cho đất nước.
Tất nhiên, chuyện cô mở nhà máy vì giải quyết công ăn việc cho gia đình liệt sĩ cũng các cấp lãnh đạo đến.
“Cô thấy cái điệu bộ khoe khoang của khi nhắc đến cô . Nói gì nhỉ, phu xướng phụ tùy, còn khoe khoang rằng gần đây vợ tài liệu mới, đang lên kế hoạch nghiên cứu sản phẩm chống lũ…”
Cuối cùng xin cấp khen thưởng tiền mặt cho Tô Nhuyễn.
Lục Thần Minh chuyện Tô Nhuyễn đang cần tiền, sang nhạo Lộc Minh Sâm: “Ai, Lộc tài giỏi “đạo đức ” cỡ nào, bây giờ học khoe khoang , còn định ganh đua thể hiện với con trai đây ?”
Mèo con Kute
Từ khi con trai, chuyện gì Lục Thần Minh cũng thể kéo đến con trai .
Lộc Minh Sâm liếc xéo , một cách đường hoàng: “ , vợ thể cống hiến vì quốc gia, con trai ? Là là cống hiến tã lót cho ?”
Lục Thần Minh:… Thằng cha hổ ?