Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 508:2)

Cập nhật lúc: 2025-10-11 08:04:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi đưa bà Mẫn đến cửa nhà, bà mở miệng với Tô Nhuyễn: “Cô đừng sốt ruột, sẽ bảo Lão Mẫn hỏi thăm giúp cô.”

 

Tô Nhuyễn chân tình : “Cảm ơn ngài.”

 

Nhìn bà Mẫn lên lầu, Tô Nhuyễn thở dài một , đời bao giờ dùng biện pháp tỏ yếu đuối để cầu cạnh điều gì, sợ xem thường.

 

Bây giờ những lời thấy nặng nề chút nào, lẽ là vì tất cả đều xuất phát từ tận đáy lòng , nên cô chẳng sợ hãi gì cả.

 

Hôm , Giáo sư Mẫn đích tìm đến. Ông chỉ nhận lời cùng cô hợp tác đầu tư xây dựng phòng nghiên cứu với Tô Nhuyễn, còn liên hệ với học sinh của hỏi giúp cô về nhà xưởng chuyên sản xuất thuyền cứu hộ, cũng rõ yêu cầu mức dự trù kinh phí quá bảy mươi vạn.

 

Tô Nhuyễn xong chợt thấy ngượng ngùng, cô với bà Mẫn dự toán tám mươi vạn đương nhiên là cố ý than thở, ngờ Giáo sư Mẫn còn giúp cô ép giá thêm nữa.

 

Cuối cùng nhờ Giáo sư Mẫn hỗ trợ, với tròn một trăm vạn, cô mua một xưởng sản xuất thuyền cứu hộ quá lớn mà cũng chẳng nhỏ.

 

Tuy rằng Tô Nhuyễn hiểu gì về lĩnh vực , nhưng đời cô từng trải qua bao khó khăn, gian khổ, kinh nghiệm, chỉ cần dùng đúng việc, quy trình quản lý khoa học, cùng chế độ đãi ngộ thỏa đáng, chắc chắn sẽ đấy.

 

Mặc dù như , Tô Nhuyễn vẫn mất một tháng rưỡi nhà xưởng mới miễn cưỡng guồng.

 

Thấy kỳ nghỉ hè vỏn vẹn còn một tuần lễ cuối cùng, Tô Nhuyễn để Đinh Lâu ở giải quyết nốt những công việc còn dang dở, còn cô lặng lẽ một lên chuyến bay về thành phố Yến.

 

Nghĩ đến dáng vẻ kinh ngạc mừng rỡ của Lộc Minh Sâm, Tô Nhuyễn nhịn cong khóe miệng.

 

Khi máy bay hạ cánh là năm giờ chiều, Tô Nhuyễn nóng lòng chờ mà chạy về khu tập thể gia đình quân nhân. Trong thời gian nghỉ hè, Lộc Minh Sâm vẫn luôn nhiệm vụ, hầu như đều ở đơn vị.

 

Tô Nhuyễn giấu vali hành lý phòng chứa đồ, cô lén lút trốn trong nhà y tá Mễ, định lát nữa Lộc Minh Sâm về sẽ cho một niềm vui bất ngờ lớn.

 

Y tá Mễ cô mà cảm thán: “Cô ngoài bận rộn chuyện gì mà gầy nhiều quá ? Đoàn trưởng Lộc nhà cô trông thấy chắc đau lòng c.h.ế.t cho xem.” Nói nhéo bụng : “Thật cắt thịt cho cô thôi.”

 

vẫn đang trong thời kỳ cho con bú, béo lên ít, đương nhiên béo nhất vẫn là Ba Cân nhà cô . Vì khi sinh con trai Lục Thần Minh nặng ba cân, nên tên ở nhà gọi là Ba Cân.

 

Ba Cân sáu tháng, trắng trẻo mập mạp, mặc yếm nhỏ màu đỏ thẫm, đang trong xe nôi, đôi mắt to tròn như quả nho đen chằm chằm Tô Nhuyễn.

 

Tô Nhuyễn nhịn cúi xoa khuôn mặt bầu bĩnh của thằng bé, với y tá Mễ: “Giống cô đấy.”

 

Mèo con Kute

Khóe miệng y tá Mễ khẽ nhếch lên, nhưng vẫn dặn dò: “Ngàn vạn đừng như mặt lão khờ nhà nhé, nếu cô sẽ càm ràm cả ngày đấy, cứ khăng khăng giống .”

 

Nghĩ đến Lục Thần Minh, Tô Nhuyễn nhịn bật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-5082.html.]

 

Hai đang chuyện trò, bỗng thấy tiếng bước chân vọng từ bên ngoài. Ba Cân cũng đầu , tay nhỏ vươn về phía cửa, miệng “a a” ngừng.

 

Y tá Mễ nhịn cúi hôn con trai một cái: “Bố chồng tới . Thằng bé tinh tai lắm, còn bố chồng tới thì sẽ ngoài chơi.”

 

Sư trưởng Lục cháu trai tất nhiên vô cùng yêu thương, mỗi ngày tan đều tới thăm, bây giờ trời còn nắng nóng, chạng vạng sẽ đẩy thằng bé ngoài chơi một lát.

 

Trẻ con sáu tháng bắt đầu thích ngoài .

 

Y tá Mễ đẩy Ba Cân cửa. Sư trưởng Lục hiển nhiên quen , ông gì nhiều, vội vàng đón lấy chiếc xe đẩy, đưa cháu trai ngoài.

 

Trẻ con, đến cũng trở thành tâm điểm chú ý.

 

Trong con ngõ chỉ Ba Cân là nhỏ nhất, qua ai cũng nhịn dừng trêu chọc thằng bé một phen, thảo nào thằng bé thích ngoài đến .

 

Không lâu , Tô Nhuyễn xuyên qua cửa sổ, trông thấy Lộc Minh Sâm.

 

Cô còn tưởng rằng sẽ thẳng về nhà, hình như từ tới nay luôn giữ thái độ “Kính nhi viễn chi” với đám trẻ, ngay cả chuyện với chúng cũng hiếm khi.

 

Thế mà khi ngang qua xe nôi của Ba Cân, Tô Nhuyễn trông thấy khẽ thả chậm bước chân. Sư trưởng Lục mỉm chào hỏi.

 

Lộc Minh Sâm thuận thế đến gần, cũng thuận miệng chào hỏi Sư trưởng Lục, ánh mắt dừng Ba Cân.

 

Một lúc lâu , cuối cùng cúi xuống xoa khuôn mặt bầu bĩnh của thằng bé. Ba Cân lập tức hớn hở ôm lấy tay , đôi chân mũm mĩm còn quẫy đạp liên hồi. Khóe mắt Lộc Minh Sâm khẽ cong lên, biểu cảm mặt vô cùng dịu dàng.

 

Y tá Mễ thấy thế, lén nhỏ với Tô Nhuyễn: “Đoàn trưởng Lộc nhà cô buồn thật đấy, vì lão khờ nhà tiếp tục khoe khoang, ngày thường đều tỏ vẻ thiết tha gì với Ba Cân.”

 

“May bố chồng cố tình chào hỏi, mới vẻ hờ hững tới gần một cái.”

 

“Ha ha, ngờ thằng Ba Cân bé tí bán từ lâu. Đừng xem thường thằng bé, thằng bé tinh ranh lắm, ai thích nó ai thích nó.”

 

Tô Nhuyễn Lộc Minh Sâm như , trong lòng cô hiểu rõ hơn ai hết rằng tỏ vẻ thích trẻ con vì phân cao thấp với Lục Thần Minh…

 

 

 

Mà vì cô!

 

Loading...