Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 512:3)

Cập nhật lúc: 2025-10-11 08:04:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Biết Lục Thần Minh mấy nhạy bén trong khoản , Lộc Minh Sâm chu đáo chuẩn sẵn lời thoại cho : “Cứ mở đầu bằng cách khen: ‘Chị dâu thật là siêu, mở thêm cả một nhà máy nữa, năng lực quá đỉnh…’”

 

Tô Nhuyễn hổ đến mức chỉ độn thổ: “Anh im ngay cho em! Em cần giúp .”

 

Lục Thần Minh cũng nhịn , chen : “Thôi , khoe mẽ hai năm nay , vẫn đủ ? Bây giờ còn ai Tô Nhuyễn nhà giỏi giang đến mức nào nữa ?”

 

Tóm , sự phản đối mãnh liệt của Tô Nhuyễn, kế hoạch tuyên truyền trong khu tập thể quân nhân của Lộc Minh Sâm 'c.h.ế.t yểu'. Nhìn vẻ còn tiếc hùi hụi, Tô Nhuyễn nghiêm túc cảnh cáo thêm một nữa.

 

Thế nhưng, biện pháp tuyên truyền thông qua quen đúng là thực sự hiệu quả. Sự giới thiệu từ bạn bè, luôn mang độ tin cậy và hiệu suất cao hơn hẳn, chắc chắn sẽ nhanh hơn nhiều so với việc đăng báo quảng cáo.

 

Chỉ cần đừng c.h.é.m gió vòng vo tam quốc như Lộc Minh Sâm là . Cứ phô bày rõ ràng lợi ích, khách hàng tự khắc sẽ tìm đến.

 

Ngày hôm , khi Tô Nhuyễn dạo quanh khu tập thể về, Y tá Mễ liền bày tỏ rằng nhà máy nơi rể cô đang việc dạo mấy thỏa, đúng lúc thể thử sức với việc kinh doanh .

 

Bởi vì chi phí ban đầu thấp, chỉ cần bỏ một hai trăm tệ là đủ. Họ thể chợ, mở sạp bán rong vỉa hè; chỉ cần chăm chỉ một chút, mỗi tháng cũng thể kiếm một hai trăm tệ, nếu siêng năng hơn thì ba bốn trăm tệ cũng thành vấn đề. Việc phù hợp với những công việc định.

 

Chưa đầy một tuần, Chị dâu Thái cũng tìm đến. Chị tự nhập hàng về, bày bán ở chợ. Chỉ một ngày , thái độ tươi rói của chị là đủ hiểu, chắc chắn kiếm kha khá.

 

Những khác vẫn đang ngoài quan sát thấy , tất nhiên cũng thể yên nữa.

 

Hơn một trăm công nhân trong nhà máy cũng huy động. Tô Nhuyễn thiết lập chế độ khen thưởng, ai giới thiệu khách hàng sẽ nhận hoa hồng hậu hĩnh. Cứ thế, cộng thêm hiệu ứng từ các quảng cáo báo, đầy một tháng, bốn mươi, năm mươi tiểu thương nhỏ nườm nượp kéo tới nhập hàng.

 

Chính vì , các cửa hàng của Dư Tiểu Lệ và Tôn Đại Thành chịu ảnh hưởng nhỏ. Dù , so về chi phí, rõ ràng việc nhập hàng từ chỗ Tô Nhuyễn sẽ thấp hơn nhiều so với việc họ vất vả xa hàng ngàn dặm xuống phía Nam; giá cả dĩ nhiên cũng cạnh tranh hơn.

Mèo con Kute

 

Triệu Lôi thì vô cùng hả hê: “Đáng đời!”

 

Tô Nhuyễn lắc đầu, nhân tiện giảng giải cho họ về chiến lược định vị sản phẩm: “ xây dựng Chốn Đào Nguyên nhằm bọn họ, mà định hướng rõ ràng từ . Dù chúng tác động, cửa hàng của đối phương cũng khó mà duy trì lâu dài.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-5123.html.]

“Bất kỳ sản phẩm nào, nhất định tìm đúng phân khúc thị trường của nó. Khách hàng tìm đồ rẻ mà cửa hàng thấy trang sức cao cấp chắc chắn sẽ ngần ngại mua, thậm chí còn nghi ngờ sản phẩm xứng đáng với giá tiền đó . Ngược , khách hàng phân khúc trung-cao cấp thể chi trả cho những món đồ đắt tiền, nhưng nếu thấy trong cửa hàng bày bán sản phẩm giá rẻ, họ cũng sẽ nghi ngờ chất lượng hàng hóa, cuối cùng khiến những mặt hàng cao cấp, biên độ lợi nhuận lớn, khó mà tiêu thụ .”

 

“Mà lợi nhuận từ sản phẩm giá rẻ cấp thấp thì đủ để bù đắp chi phí mặt bằng và vận hành. Cho nên, cần quan tâm tới đối phương, chúng cứ chuyện của .”

 

Mọi xong đều trầm tư suy nghĩ.

 

Dự án bán sỉ trang sức giá rẻ trong thành phố diễn tương đối suôn sẻ. Gần đến kỳ nghỉ đông, hầu như mỗi ngày đều tới nhập hàng, mỗi tháng ít nhất cũng thu về bảy, tám mươi vạn. Cứ đà , chỉ cần thêm hai đến ba tháng nữa là họ thể thu hồi bộ vốn đầu tư cho hạng mục .

 

Cuối cùng, Lộc Minh Sâm cũng thở phào nhẹ nhõm. Anh đang định khen Tô Nhuyễn là một cao thủ kiếm tiền, thì tin tức cô xem đất với chị Hà. Anh lập tức tá hỏa: “Em sắp thiếu tiền ?”

 

Tô Nhuyễn phản ứng của chọc ngớt. Nghĩ lúc ban đầu, Lộc Minh Sâm cứ như vị tổng tài bá đạo vung tiền tiếc tay, bao giờ buồn rầu vì chuyện tiền bạc. Thế mà từ khi cô vay tiền nhận thầu công trình, bắt đầu biến thành kẻ keo kiệt bủn xỉn, thậm chí còn nhận trợ cấp của cô nhiệt tình.

 

Giờ đây, như nhóc đáng thương quanh năm thiếu nợ, cứ cách một thời gian vắt óc tìm cách kiếm tiền hoặc chạy đôn chạy đáo tìm thêm đơn hàng về cho cô.

 

Nói cũng , Lộc Minh Sâm theo cô đúng là chịu khổ nhiều .

 

Tô Nhuyễn vẫn nhịn trêu chọc : “ , một khu mười lăm mẫu đất, chắc cũng tầm năm trăm vạn.”

 

“Anh cảm thấy, em hãy từng bước chậm rãi thôi.” Lộc Minh Sâm nghiêm túc : “Em từng nghĩ đến hậu quả nếu em chuyện thì sẽ thế nào ?”

 

Đây là khuyên cô thế nào, nên lôi Lý Nhược Lan để áp chế cô ?

 

Tô Nhuyễn nào sợ hãi, bĩu môi đáp: “Anh , ?”

 

Thế nhưng, Tô Nhuyễn vẫn tính sai một nước cờ. Vốn dĩ kỳ nghỉ đông cô định ở vài ngày để giải quyết chút việc trong công ty, nào ngờ nhận điện thoại của Lý Nhược Lan. Đầu dây bên , giọng Lý Nhược Lan hằn lên sự tức giận và hầm hừ: “Tô Nhuyễn, con lấy năm trăm vạn? Con to gan đến mức nào ?”

 

“Ngày mai cút về đây cho !”

 

Loading...