Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 521

Cập nhật lúc: 2025-10-11 08:05:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lý Lục Tử đến để bàn bạc chuyện tổng đại lý cho “Chốn Đào Nguyên” tại tỉnh Đông Lâm.

 

Hóa hôm đó, khi Cậu Cả về nhà kể về chuyện Tô Nhuyễn mở nhà máy ở Yên Thành, cẩn thận trình bày dự án Chốn Đào Nguyên cho nhà . Cậu Ba vốn tính tình nôn nóng, những món đồ Lý Lục Tử đang bán chính là hàng nhập từ chỗ Tô Nhuyễn, liền lập tức chạy tới xem. Anh còn hỏi han đủ thứ chuyện về tình hình buôn bán, doanh thu thế nào...

 

Vì thế, Lý Lục Tử cũng từ Cậu Ba rằng Tô Nhuyễn đang tìm tổng đại lý, liền lập tức động lòng.

 

Sau một thời gian về nhà kinh doanh, hiểu rõ thị trường của những món đồ trang sức nhỏ xinh . Những món đồ đắt, dễ đ.á.n.h mất. Chỉ cần bày bán ở một chỗ cố định, sản phẩm kiểu dáng , thì chẳng cần lo bán hàng.

 

Anh nhà bà ngoại Lý nhiều , thu xếp chuyện cũng nhanh chóng, nên dám chậm trễ, hôm nay vội vàng chạy đến.

 

Có điều cũng chính vì chuyện mà Cao Cường đ.á.n.h úp, trở tay kịp.

 

Sau khi trò chuyện, Tô Nhuyễn nhận Lý Lục Tử đúng là một nhân tài hiếm .

 

Thật , ngay từ lúc chú ý đến cô ở vùng ngoại thành, đó tìm hiểu tin tức về cô, xem cô gì, nhà máy ở , và cuối cùng còn tranh thủ cơ hội về nhà nhập hàng đem bán, tất cả đủ thấy thông minh, nhanh nhạy đến mức nào.

 

Bây giờ đến tìm cô, các phương án suy xét cũng diện.

 

Tô Nhuyễn kỹ càng, tỉ mỉ với về các yêu cầu đối với tổng đại lý, từ kho bãi, thiết , tài chính… Cuối cùng cô : “Đây mới chỉ là đại lý cấp thành phố, đó còn đại lý cấp tỉnh.”

 

“Nếu một kế hoạch phù hợp, tổng công ty thể chi tiền hỗ trợ cả việc tuyên truyền, quảng cáo nữa.”

 

Lý Lục Tử vốn thông minh, Tô Nhuyễn phân tích rõ ràng, rành mạch. Chỉ chừng một tiếng, hai bên thống nhất những điểm chính. Dù đây cũng mới là bước đầu, ký hợp đồng chính thức vẫn đến tổng công ty việc.

 

Lý Lão Bát gãi đầu hỏi: “Thế là xong ?”

Mèo con Kute

 

Lý Lục Tử hiểu ý , : “Chị Tô giống mấy tay nhà giàu mới nổi . Người là nhờ bản lĩnh thật sự đấy.”

 

“Đừng học theo đám Cao Cường, hễ bàn chuyện là kéo quán rượu. Tiền thấy uống đến mức hại cả . Cứ bớt giao du với bọn họ .”

 

Đương nhiên, những lời là lời khen, là sự thật lòng. Lý Lục Tử từng chứng kiến Cao Cường bàn chuyện ăn, vì một việc chẳng đáng gì mà cả đám cứ chuốc rượu , ba hoa chích chòe cả buổi. Công việc lẽ chỉ cần giải quyết trong một ngày, mà cứ thế kéo dài cả tuần.

 

Lý Lão Bát vẻ đang đăm chiêu suy nghĩ.

 

Sau khi tiễn hai về, Tô Nhuyễn thấy Lý Nhược Lan cứ chằm chằm một cách ngơ ngẩn. Cô nhịn đưa tay sờ lên mặt hỏi: “Làm , ?”

 

Lý Nhược Lan cô như thể đầu tiên bà đến con gái : “Mấy cái con học ở ?”

 

Tô Nhuyễn vòng tay ôm cánh tay , híp mắt : “Chắc là thiên phú , con gái trời sinh thông minh thế mà.”

 

Lần Lý Nhược Lan hề khuyên răn cô đừng kiêu ngạo, tự mãn nữa. Ngược , bà vui mừng xoa đầu cô, : “Con gái thoáng cái lớn thật . Có điều, con vẫn nhớ, bơi giỏi cũng lúc c.h.ế.t đuối đấy nhé.”

 

Cảm nhận tâm trạng của , Tô Nhuyễn thả lỏng, dựa đầu vai bà. Thế nhưng đầy một phút , cô thấy tiếng thở dài của : “Giờ thì, chỉ còn mỗi thằng trai con nữa thôi!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-521.html.]

Tô Nhuyễn bật khúc khích, đúng là lúc nào ngừng lo lắng .

 

dứt lời, tiếng gõ cửa vang lên. Lý Nhược Lan : “Con tin , chắc chắn là chú Ngôn và Thiếu Thời.”

 

Tô Nhuyễn dậy mở cửa. Quả nhiên, ngoài là Ngôn Thành Nho và Ngôn Thiếu Thời.

 

Ngôn Thành Nho nhà kịp chờ đợi, vội vàng hỏi: “Gặp chúng nó ? Tình hình thế nào ?”

 

Lý Nhược Lan bật : “Ông thấy chễm chệ ở đây ? ?”

 

Ngôn Thành Nho vẫn tò mò dứt: “Bà thấy thái độ của thằng Thiếu Dục với cô bé thế nào? Có tiến triển gì ?”

 

Lý Nhược Lan trầm ngâm một lát: “ thấy khả năng cao lắm đấy.”

 

hạ thấp giọng kể: “ thấy hai đứa nó sát lắm, chỉ cách gang tấc thôi.”

 

“Ông thằng Thiếu Dục đấy, ngày thường với con gái, kiểu gì cũng cách đến mấy mét.”

 

Khóe miệng Ngôn Thành Nho khẽ cong lên vì thích thú: “Còn gì nữa ?”

 

Lý Nhược Lan tiếp lời: “Cô bé chuyện thẳng thắn lắm.” Bà kể lời La Thắng Nam đáp trả Cao Cường và Tống, đó bí mật kể thêm: “Thiếu Dục thấy là bật ngay, cô bé cất lời là nó .”

 

“Còn nữa…”

 

Nhìn Lý Nhược Lan và Ngôn Thành Nho như hai thám tử đang soi mói từng động thái của cặp đôi, Tô Nhuyễn cảm thấy buồn bất lực.

 

Đột nhiên cô nghĩ, lưng cô, bố cũng thường xuyên âm thầm theo dõi động thái của cô nhỉ?

 

“Mẹ ơi,” Ngôn Thiếu Thời ghé cửa sổ, xuống lầu: “Kia của Tống Tiểu Trân ? Sao bà kéo Tống Tiểu Trân về phía tòa nhà hai ở thế?”

 

Lý Nhược Lan lập tức chạy tới , đó bà thể nhíu mày: “Mặt bà dày thật đấy. Chắc chắn Cao Cường cho nhà , nên bà cứ nán mãi để chờ Tống Tiểu Trân tan .”

 

như con , chuyện thật sự chút nào. Bà kéo Tống Tiểu Trân tới nhà hai con gì cơ chứ?”

 

Lý Nhược Lan : “Cao Cường đề phòng Tống Tiểu Trân qua với hai con như đề phòng kẻ cướp . Chỉ cần Tống Tiểu Trân dám bước sang bên đó một bước là sẽ mắng một trận, còn đ.á.n.h đòn nữa là đằng khác.”

 

“Trước đây, chính Tống Tiểu Trân kiên quyết đòi mua nhà ở khu , giờ thì đúng là tự chuốc lấy họa .”

 

Đột nhiên nhớ đến những lời đồn thổi trong miệng đám chuyên hóng hớt tin đồn, Tô Nhuyễn chợt nghĩ ngay điều gì đó: “Mẹ ơi, con cảm thấy lẽ năm nay hai con thể thoát kiếp độc đấy.”

 

Hai mắt Lý Nhược Lan sáng rực: “Con cách gì ?”

 

Tô Nhuyễn nháy mắt tinh quái: “Con đưa cho ít trái cây.”

 

 

Loading...