Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 549:2)

Cập nhật lúc: 2025-10-11 14:09:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cả hai đồng thời sững sờ, dường như vẫn kịp tiếp thu hết lời của y tá Mễ.

 

Thấy vẻ ngây ngốc của cả hai, y tá Mễ kìm bật , bước đến, chỉ tay một con tờ kết quả xét nghiệm: “Chỉ vượt quá hai ngàn, đứa bé năm, sáu tuần .”

 

Lộc Minh Sâm lập tức giật lấy tờ giấy xét nghiệm, nghiêm túc chăm chú. Dù hiểu gì, vẫn dán mắt như thể đó là một báu vật vô giá.

 

Đầu óc Tô Nhuyễn vẫn còn mơ hồ, cô vô thức xoa bụng. Phản ứng đầu tiên của cô là: “Thật giả ? Cô lừa đó chứ?”

 

“Lừa cô gì?” Y tá Mễ bật khúc khích: “Chắc là từ khi đến đây. Cô cũng thật là, chuyện của mà cô cũng ? Lại còn nhiều chuyện nguy hiểm như chứ.”

 

Tô Nhuyễn sửng sốt, bỗng túm chặt lấy tay y tá: “… Hai tháng qua nhiều chuyện như , còn ngâm nước nữa, bé… bé chứ?”

 

Đương nhiên cô chu kỳ sinh lý đều, chỉ là luôn nghĩ do quá mệt mỏi và căng thẳng.

 

Nghĩ đến đây, những ký ức kiếp đột ngột ùa về, khiến bụng cô quặn thắt, sắc mặt trắng bệch trông thấy.

 

Lộc Minh Sâm vội vàng ôm lấy cô: “Nhuyễn Nhuyễn! Hít thở sâu , hít thở sâu, đừng sợ, …”

 

Y tá Mễ ngờ cô dọa đến mức , vội vàng trấn an: “Đừng nghĩ lung tung. Ngoài việc ngất , cô gặp vấn đề gì khác. Yên tâm , đứa bé bố đang việc lớn nên kiên cường.”

 

“Thật ?”

 

Y tá Mễ an ủi cô: “Đương nhiên là thật . Sức khỏe cô , gặp ít trường hợp m.a.n.g t.h.a.i mà hề như cô . Lên núi đốn củi, xuống đất việc đều chẳng cả, chỉ cần cô cảm thấy khó chịu ở , sẽ vấn đề gì!”

 

“Có điều nơi đây điều kiện hạn, đợi khi về vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra diện, siêu âm gì đó. Hiện tại chỉ cần nghỉ ngơi cho .”

 

Tô Nhuyễn lập tức ngoan ngoãn xuống, Lộc Minh Sâm cẩn thận đỡ cô, còn đắp giúp cô một chiếc chăn mỏng.

 

Y tá Mễ lắc đầu bật , hai cần thời gian để tiêu hóa tin tức . Cô xoay qua xem Lục Thần Minh, đó rời .

 

“Đừng khẩn trương.” Lộc Minh Sâm nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Nhuyễn: “Y tá Mễ kinh nghiệm như , cô chắc chắn sai.”

 

“Ngày mai chúng về nhà.”

 

Tô Nhuyễn gật đầu. Sự trấn tĩnh của Lộc Minh Sâm là liều t.h.u.ố.c nhất xoa dịu cảm xúc trong lòng cô. Giống như y tá Mễ , nếu đó đều vấn đề gì, thì lý gì bây giờ xảy chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-5492.html.]

 

Cô khẽ xoa bụng. Lúc , cảm giác chân thật về việc một sinh linh bé bỏng đang lớn dần trong mới dâng lên. Cô kìm sang Lộc Minh Sâm, mỉm : “Tiểu Bảo Bối tới .”

 

Lộc Minh Sâm cãi cọ với cô như khi, cũng kìm khóe môi cong lên, để lộ hàm răng trắng tinh.

 

Anh về phía bụng cô, đôi mắt tràn ngập kinh ngạc, dường như vẫn thỏa mãn. Anh còn dùng bàn tay lành lặn của khẽ chạm bụng cô, rụt tay nhanh chóng như giật điện, hoảng hốt hỏi: “Nó… nó đạp ?”

 

Tô Nhuyễn chọc : “Bây giờ bé vẫn còn là phôi thai, mà đạp chứ.”

 

Lộc Minh Sâm cứ như một tên ngốc đầu bố, chẳng hiểu gì sự đời. Anh xuống giường vòng qua bên giường Tô Nhuyễn, quỳ xuống bên mép giường, ghé tai nhẹ nhàng áp lên bụng cô, nhỏ giọng thì thầm: “Chào con, Tiểu Miên Hoa, bố là bố của con đây.”

 

Không đột nhiên Tô Nhuyễn , qua thấy đôi mắt Lộc Minh Sâm ươn ướt tự lúc nào.

 

Hai ôm chặt lấy . Lộc Minh Sâm giọng khàn khàn: “Nhuyễn Nhuyễn, cảm ơn em, cảm ơn em cho một mái nhà.”

 

Tô Nhuyễn cũng vỡ òa trong hạnh phúc: “Chính cho em dũng khí.”

 

Khi Lục Thần Minh ngủ đủ giấc, đang thích thú vươn vai thì cảm thấy ánh mắt nào đó đang chằm chằm . Anh lướt mắt quanh, cảnh giác bật dậy, nheo mắt Lộc Minh Sâm đang ở giường đối diện: “Cậu gì thế?”

 

Lộc Minh Sâm liếc một cái, lập tức sang hỏi han Tô Nhuyễn đầy ân cần: “Em ăn gì ? Chua cay? Khoảng thời gian em vất vả nhiều .”

 

Thấy quá lên như , Lục Thần Minh khịt mũi coi thường, chậc lưỡi một tiếng: “Giờ đồ ăn là may , còn đòi chua với cay nữa. Cậu đang m.a.n.g t.h.a.i chắc?”

 

Nói xong thấy Lộc Minh Sâm vẫn bình tĩnh chằm chằm , khiến Lục Thần Minh nổi cả gai ốc: “Làm ? sai ?”

 

“Không sai.” Lộc Minh Sâm điềm nhiên đáp, khóe môi kìm mà cong lên: “Còn m.a.n.g t.h.a.i ? Khi y tá Mễ nhà thích ăn thứ gì nhỉ?”

 

Lục Thần Minh:…

Mèo con Kute

 

À, là chờ ở đây. Anh Lộc Minh Sâm, kìm bùng nổ, mắng: “Mẹ nó, thì cứ to lên , đừng dọa ông đây như thế!”

 

Tô Nhuyễn bật khi nào . Lộc Minh Sâm vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên thường thấy, trực tiếp cầm bút và cuốn sổ qua chỗ Lục Thần Minh, với vẻ mặt nghiêm túc : “ lúc, cho học hỏi chút kinh nghiệm từ . Khi y tá Mễ nhà m.a.n.g t.h.a.i hai tháng…”

 

Thấy cái điệu bộ vẻ của đối phương, Lục Thần Minh rõ gã tới để trả thù . Anh sợ đến mức quên cả cái chân đang thương, nhảy phóc xuống giường, chạy ngoài la ầm lên: “Ông Bùi ơi, mau đến ngăn sếp lớn nhà mấy , điên !”

 

Loading...