Lộc Minh Sâm hề điên, nhưng quả thực chút ngất ngây. Trước mặt , vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, nghiêm nghị như thường lệ. Ngoại trừ Lục Thần Minh – cứ thấy là chạy té khói – thì ai nhận bất kỳ điều bất thường nào.
đến tối khi ngủ, Tô Nhuyễn cảm nhận bên cạnh cứ một lát run lên.
Cô mở mắt , trông thấy Lộc Minh Sâm đang dựa vệt sáng mờ nhạt hắt từ hành lang, chăm chú tờ kết quả xét nghiệm trong tay. Một lúc , kìm bật hai tiếng khe khẽ, cũng run lên theo nhịp đó.
Tô Nhuyễn bật vì sự ngây ngô của , nhỏ giọng : “Lộc Minh Sâm, thể bình tĩnh một chút !”
Lộc Minh Sâm ngờ cô vẫn còn thức. Anh vội vàng đặt tờ xét nghiệm xuống, đưa tay siết c.h.ặ.t t.a.y cô: “Nhuyễn Nhuyễn, em xem chúng nên đặt tên cho con bé là gì?”
Tô Nhuyễn cũng hứng thú kém: “Anh định đặt là gì?”
Lộc Minh Sâm suy nghĩ một lát, đột nhiên đổi giọng: “Thôi , em nên ngủ . Phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i cần nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai chúng còn xuất phát nữa.”
Tô Nhuyễn bực bội đ.á.n.h nhẹ một cái. Rõ ràng là khơi gợi hứng thú, mà giờ là giục cô ngủ.
Sáng sớm hôm , bộ lực lượng giải phóng quân đóng tại đê đập rút quân trở về.
Lộc Minh Sâm xe tải quân dụng ở phía mà xin phép chung xe buýt với Tô Nhuyễn. Hiếm hoi lắm Lục Thần Minh mới thở phào nhẹ nhõm, hết lòng ủng hộ: “ đó, đúng đó, cứ chăm sóc t.h.a.i p.h.ụ cho , đừng mà tra tấn bọn nữa!”
Tô Nhuyễn bật thành tiếng. Cô vẫn rõ hôm qua Lộc Minh Sâm gì mà khiến Lục Thần Minh sợ đến thế.
Tuy nhiên, khi mỗi binh sĩ ngang qua đều về phía bụng mà chào hỏi, Tô Nhuyễn lờ mờ đoán . Chắc chắn cái tên Lộc Minh Sâm trò gì đó lỗ mãng .
Khi Lộc Minh Sâm bên cạnh, y tá Mễ mới khẽ tiết lộ: “Cũng gì to tát , chỉ là cứ ôm cánh tay thương cửa phòng chỉ huy thôi. Ai mà gặp chẳng hỏi thăm sức khỏe chứ?”
“Lão Lộc nhà thì , bản thì khỏe re, nhưng vợ vấn đề nghiêm trọng, khiến ai nấy đều thót tim, vội vã hỏi vợ thế?”
Mèo con Kute
Y tá Mễ cố gắng bắt chước vẻ mặt đáng thương của Lộc Minh Sâm khi , còn học theo giọng điệu than thở uể oải của , : “Mang thai, nên chăm sóc thế nào.”
Y tá Mễ tiếp lời: “Nghe bảo con mà chẳng chăm sóc vợ bầu thế nào. Trong cái nghề , mấy ai ở bên vợ con trọn vẹn từ đầu đến cuối?”
Cô thở dài thườn thượt: “Xem như , đoàn trưởng Lộc nhà cô thì vẻ điềm đạm, nhưng cũng chẳng hơn lão chồng khờ khạo của là bao .”
Tô Nhuyễn , xong, cô vẫn luôn Lộc Minh Sâm thích màu, chỉ là ngờ tới mức .
“Tô Nhuyễn!” Một giọng hùng hổ vang lên, Tô Nhuyễn ngẩng đầu lập tức trông thấy Ngôn Thiếu Dục với khuôn mặt mấy vui vẻ đang bước tới.
Cô giật hoảng sợ, lúc mới chợt nhận , hóa đội ngũ y tế và tình nguyện viên từ mấy khu vực quanh Yên Thành đều theo đoàn xe về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-5501.html.]
Cô vội vàng núp lưng Lộc Minh Sâm, cũng đang phía : “Thôi xong , trai em sẽ cằn nhằn em đến c.h.ế.t mất thôi.”
Lộc Minh Sâm như định liệu chuyện: “Đừng sợ.”
Tô Nhuyễn còn tưởng rằng biện pháp gì ghê gớm lắm, kết quả đợi Ngôn Thiếu Dục đến gần, Lộc Minh Sâm trực tiếp lấy tờ kết quả xét nghiệm : “Anh, đây là kết quả xét nghiệm của Tô Nhuyễn hôm qua, xem thử .”
Tô Nhuyễn dở dở , Lộc Minh Sâm định dùng cái kim bài miễn tử ?
Có điều, "kim bài" quả thực vô cùng hữu hiệu. Đầu tiên, Ngôn Thiếu Dục hoảng sợ, nhận lấy tờ kết quả xét nghiệm, nghiêm túc xem xét. Hiển nhiên là kinh nghiệm, nhanh tìm thấy kết quả quan trọng nhất, vẻ mặt lập tức ánh lên vẻ vui mừng: “Mang thai? Thật ư?”
Tô Nhuyễn vội vàng gật đầu, chủ động nhận : “Xin , em dám nữa. Anh nể tình cháu của , tha cho em nhé.”
Ngôn Thiếu Dục lập tức thể giữ vẻ nghiêm nghị nữa, gõ đầu cô : “Nếu để , em tự chịu hậu quả đấy.”
Tô Nhuyễn lập tức hì hì và Lý Thịnh Vượng, Lý Hưng Vĩ: “Các , bọn em , sẽ .”
Ngôn Thiếu Dục hừ một tiếng, cầm tờ kết quả xét nghiệm lên xem kỹ một nữa, bật thành tiếng: “Cuối cùng cũng tới ngày .”
Lý Hưng Vĩ : “Biết cũng chẳng , chắc chắn cô út sẽ mắng chị Nhuyễn .”
Nhìn đám cao hứng lên xe, Tô Nhuyễn nghi hoặc hỏi: “Xe của ?”
Ngôn Thiếu Dục : “Nghe đoạn đường vẫn còn lầy lội, xe gầm thấp quá dễ , trực tiếp nhờ bên quân đội đưa về cùng chuyến xe khác.”
Tô Nhuyễn gật đầu, đột nhiên nhớ tới: “Bratt với Jack ? Không hai họ vẫn luôn ở bên mấy ?”
Ngôn Thiếu Dục : “Không rõ lắm, khi tình hình đặc biệt, hai bên tách , chắc là hôm nay cũng tới đây thôi.”
Anh dứt lời, Bratt và Jack cùng lên xe. Hai còn vẻ cao ngạo ngày nào, mặc chiếc áo ba lỗ mà dân địa phương cho. Nếu mái tóc vàng cùng đôi mắt xanh, thật sự trông cứ như Hoa Quốc .
Jack tạo dáng kinh điển của Lý Tiểu Long: “Võ công Hoa Quốc!”
Bratt kinh ngạc cảm thán: “Người Hoa Quốc đúng là ngọa hổ tàng long.” Xem phát hiện ít điều thú vị về Hoa Quốc.
tám giờ, đoàn xe khởi hành, tâm trạng đều phấn khích. Một là vì chiến thắng lũ lụt, hai là vì thể về nhà. Trước đây gạt bỏ tất cả, liều mạng đến đây, chắc chắn trong nhà lo lắng ít.
Y tá trưởng đang ở đầu xe, định tổ chức một buổi ca hát tập thể, thì thấy : “Mau xem kìa!”