Đối mặt với câu chất vấn hừng hực lửa giận của Tô Thanh Thanh, Hoắc vội vàng xoa dịu: "Là của , sai , con đừng giận nhé. Chắc con mệt c.h.ế.t nhỉ, mau phòng nghỉ ngơi . Lát nữa nấu cơm cho con, con đừng giận nữa."
Nghe lời , cứ như thể cô ngược đãi chồng mỗi ngày . Tô Thanh Thanh tức đến nghiến răng nghiến lợi. Hóa , lão bạch liên hoa giăng bẫy chờ cô ở đây...
Mèo con Kute
mà ánh mắt khiếp sợ của gia đình hàng xóm, Tô Thanh Thanh nỗi oan chắc chắn nhận , hiện tại gì bọn họ cũng sẽ tin .
Cũng may, đây chẳng đầu tiên xảy chuyện như . Tô Thanh Thanh còn tức giận dữ dội như đầu dính bẫy nữa. Hơn nữa, bây giờ cô thông suốt một đạo lý: Đợi khi đám xu nịnh lời của ai trọng lượng, họ sẽ sang bợ đỡ đó, và tự khắc sẽ giúp cô vả mặt Hoắc thôi.
Tô Thanh Thanh khẩy, về phòng. mở tủ quần áo , thấy chiếc ví tiền rỗng tuếch của , cô nhịn lao ngoài, gắt gỏng mắng: "Bà trộm tiền của !"
Hốc mắt Mẹ Hoắc đỏ lên ngay lập tức: “Tô Thanh Thanh, con thể vu khống khác trắng trợn như ? Ai trộm tiền của con?”
Hoắc Hướng Mỹ từ ngoài bước , thấy lời liền gắt: “Tô Thanh Thanh, chị đừng bắt nạt Mẹ ! Mẹ thiếu tiền đến mức trộm của chị ? Tiền trong nhà tất cả đều là của Mẹ và trai !”
Hàng xóm thấy tình hình căng thẳng, vội vàng dậy cáo từ.
Tô Thanh Thanh run rẩy, chiếc ví rỗng tuếch, giọng run run: “Trả tiền cho .”
Bây giờ chỉ còn ba , Mẹ Hoắc còn giữ vẻ ngụy tạo nữa, giọng điệu lạnh nhạt xen lẫn khinh thường: “Tiền nào là tiền của cô? Cô giấu tiền riêng còn dám lớn tiếng ?”
“Từ khi chuyển đến Ninh Thành mở nhà máy, đồng nào mà do con trai vất vả ngày đêm ? Suốt ngày cô chỉ ăn chơi, lêu lổng thì việc gì? Lấy cái mặt mà những lời đạo lý như thế?”
Tô Thanh Thanh giận tái mặt: “ gì cả ư?”
“ gì cả, thì nhà máy thế nào?”
“Nếu nhờ , con trai bà thể cứu Ngài Hứa ?”
Mặc dù đây vì Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm gây rối mà suýt chút nữa khiến họ chẳng thu lợi lộc gì, nhưng rõ ràng Hứa Tử Yến coi trọng vợ con .
Sau khi việc thỏa, ông vẫn sai trợ lý đưa cho họ chi phiếu năm mươi vạn.
Hồi đó, họ dùng tiền mua một căn tứ hợp viện ở thành phố Yên, đó đến Ninh Thành dùng phần tiền còn để mở nhà máy.
Thế mà giờ Mẹ Hoắc trắng trợn bảo cô chẳng công cán gì trong tiền đó?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-5562.html.]
“ thật sự cảm thấy may mắn, Hướng Dương bạc bẽo như bà!”
“Ai bạc bẽo?!” Hoắc Hướng Mỹ tức tối gắt lên: “ là nực ! Chuyện cứu Ngài Hứa là công lao của một chị ?”
“Vì cứu mà trai gãy cả cánh tay, chị chỉ dăm ba lời biến tất cả thành công lao của ? Chị đúng là mặt dày hổ!”
Mẹ Hoắc cũng hùa theo: “Với tính cách của con trai , dù cô nhúng tay, nó vẫn sẽ tay cứu thôi.”
Hoắc Hướng Mỹ chợt nhớ điều gì, lập tức chỉ thẳng mũi Tô Thanh Thanh, mắng: “Ngược là vì chị! Biết rõ bà Hứa là bạn với Tô Nhuyễn, mà còn cố tình khiêu khích . Nếu thế, nhà họ Hứa ít nhất cũng đưa chúng cả triệu chứ ít gì!”
Nói đến đây, cô nhịn , giọng điệu hùng hổ hơn: “Đã còn mặt mũi tranh công! Chị thử tính xem từ khi kết hôn với trai , chị gây bao nhiêu chuyện rắc rối ? Nếu do chị mặt dày đeo bám đó, trai cưới Tô Nhuyễn chị dâu , nhà họ Hoắc phát đạt từ lâu ! Chị đúng là đồ khắc tinh mà!”
Lửa giận trong lòng Tô Thanh Thanh lập tức sôi sùng sục đến đỉnh điểm, cô thét chói tai: “ , đây các nên cưới Tô Nhuyễn! Để nhà họ Hoắc các tuyệt tự tuyệt tôn!”
Nghe nhắc đến chuyện , cả Mẹ Hoắc lẫn Hoắc Hướng Mỹ đều á khẩu, thốt nên lời.
Tô Thanh Thanh cũng tức giận đến mức cả run lẩy bẩy, ánh mắt hung tợn liếc xéo qua hai : “Chúng cứ chờ xem, , nhà họ Hoắc các còn phát đạt !”
“Lần mà vạch trần bộ mặt thật của các cho thiên hạ xem, Tô Thanh Thanh!”
Nói đoạn, cô xách túi và thẳng thừng bỏ .
Mẹ Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ , Mẹ Hoắc thì thầm: “Xem cái điệu bộ của nó, e là chuyện chẳng lành.”
Hoắc Hướng Mỹ xua tay: “Mặc kệ chị ! Chỉ cần trai về phe là . Với cái tính khí ngang ngược của chị , cũng chẳng gì chúng .”
Mẹ Hoắc ngẫm thấy hợp lý, nét mặt dần giãn .
Trong căn nhà thuê của , Tô Thanh Thanh dần lấy bình tĩnh. Mấy năm đấu đá với nhà chồng rèn cho cô quen với những cuộc đối đầu, và giờ là lúc cô xuất hiện với diện mạo xinh nhất để gặp Hoắc Hướng Dương.
Để bù đắp khoản tiền bồi thường mấy chục vạn, Hoắc Hướng Dương cắm đầu công việc suốt mấy tháng trời, lấy một phút rảnh rỗi. Đã lâu lắm cô gặp , nhất định nhân cơ hội hâm nóng tình cảm.
Nếu thành công, nhà máy của họ lẽ sẽ một bước tiến vượt bậc.
Thế nhưng, khi cô đến nơi, cánh cổng sắt của nhà máy chặn bên ngoài, cơn bực dọc trong lòng Tô Thanh Thanh bắt đầu trỗi dậy.