Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 557:3)

Cập nhật lúc: 2025-10-11 14:09:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Mở cửa!” Tô Thanh Thanh giáng mạnh tay lên cánh cổng sắt, nhưng phòng bảo vệ bên cạnh vẫn im lìm, một tiếng động.

 

Tô Thanh Thanh gằn giọng thét: “Chú Hoắc! Mở cửa ngay!” Tay cô tiếp tục đập mạnh, khiến cánh cổng kêu rầm rầm.

 

Một lúc , một ông lão gầy gò, ngáp ngắn ngáp dài bước từ phòng bảo vệ: “Đến đòi nợ ?” Khi thấy Tô Thanh Thanh, ông liền đổi giọng nịnh nọt: “Ối chà, bà chủ đến ?”

 

“Cô đến đây việc gì?”

 

Tô Thanh Thanh cau mày khó chịu khi ông còn chất vấn : “Chú Hoắc, chúng thuê chú đến trông coi nhà máy, để chú ngủ gật ở đây.”

 

“Lỡ khách quan trọng đến, chú cũng để chôn chân ngoài cửa thế ? Chú sẽ gây tổn thất lớn thế nào cho nhà máy ?”

 

ông chú Hoắc chẳng hề bận tâm, vẫn hềnh hệch, đáp: “Ối dào, khách quan trọng nào tới. Nếu thật, Hoắc Hướng Dương báo cho !”

 

“Mấy khác mà, thì chắc chắn việc cần nhờ, thế thì cứ kiên nhẫn mà đợi, mà thiệt.”

 

Tô Thanh Thanh thì bật khẩy trong lòng. Hóa trong mắt ông , cô cũng chỉ là một kẻ hèn mọn đến cậy nhờ ? Cơn giận cô bùng lên.

 

Ông chú Hoắc vẫn tiếp tục ba hoa: “Yên tâm , đây là nhà máy của chúng , chừng mực mà.”

 

Ngủ trong giờ trực ban mà gọi là chừng mực ư?

 

Tô Thanh Thanh hít một thật sâu, khó thêm nữa. Bởi vì Hoắc che chắn, cô chẳng tài nào với đám .

 

Nhớ đây, chỉ vì một đứa em họ xa lắc xa lơ, chẳng tích sự gì mà còn thất trách, cô bảo kế toán phạt nó một trăm đồng. Ai dè, Hoắc lập tức bù cho nó một trăm, còn công khai sửa quyết định của cô mặt phòng tài vụ.

 

Thật chẳng khác nào tát thẳng mặt cô thể nhân viên.

 

Tô Thanh Thanh tự nhủ, hôm nay, nhất định dọn dẹp sạch sẽ đám !

 

thèm để tâm đến lão bảo vệ nữa, thẳng tiến về khu văn phòng.

 

Khi ngang qua xưởng sản xuất, cô thấy cả Hoắc đang cao giọng mắng mỏ công nhân. Lần , đối tượng thợ thuyền bình thường, mà là Chủ nhiệm phân xưởng.

 

Chủ nhiệm phân xưởng nhíu chặt mày: “Loại vải đạt, tuy qua khác biệt nhiều, nhưng chất lượng kém xa, sản phẩm sẽ khác một trời một vực.”

 

Cậu cả Hoắc chắp tay lưng, đầy vẻ uy quyền: “Cậu đừng mà lừa bịp ở đây. Rõ ràng là giống y đúc.”

 

“Đừng hòng giở trò. Lần chính vì cái lũ các mà nhà máy thiệt hại mấy chục vạn. Chuyện bắt các bồi thường là do Hướng Dương nhân từ, đừng đằng chân lân đằng đầu mà bắt nạt nó.”

Mèo con Kute

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-5573.html.]

 

Sắc mặt Chủ nhiệm phân xưởng tái mét.

 

Thấy tình hình vẻ nghiêm trọng, Tô Thanh Thanh tiến gần: “Có chuyện gì thế?”

 

Chủ nhiệm phân xưởng thấy cô, sắc mặt chẳng khá hơn chút nào, đờ đẫn giải thích: “Phó xưởng trưởng Hoắc bắt dùng vải dệt cũ trong kho để sản xuất lô hàng mới .”

 

“Mấy cuộn vải là hàng cũ, vốn dùng để sản xuất cho các tiểu thương. Lô hàng thì gia công cho một đối tác lớn.”

 

Tô Thanh Thanh đối chiếu hai loại vải, quả thực khác biệt một trời một vực, hiểu cả Hoắc thể chúng "y hệt ".

 

sang với chủ nhiệm phân xưởng: "Tuyệt đối dùng lô vải cũ , nếu vi phạm hợp đồng sẽ rước họa ."

 

Nói đoạn, cô liếc cả Hoắc, giọng điệu sắc lạnh: "Cậu cả quên ? Lần lời chủ nhiệm phân xưởng, nhà máy tổn thất bao nhiêu ?"

 

"Giám đốc Hoắc nể tình là ruột mới cho thêm một cơ hội, đừng coi sự bao dung đó là dung túng mà gì thì ."

 

Tô Thanh Thanh với cả Hoắc với thái độ khá gay gắt, nhưng chủ nhiệm phân xưởng chẳng thấy vui vẻ chút nào. Quả nhiên, ngay đó ông thấy cả Hoắc bực tức lên tiếng: "Thanh Thanh, chuyện công ty, đám đàn bà các cháu bớt xía !"

 

"Cả ngày chỉ tiêu tiền, lo chuyện gia đình, kiếm tiền vất vả thế nào thì hiểu cái gì chứ?"

 

"Hướng Dương là cháu của , bồi thường nhiều tiền như xót ? dùng vải chẳng là để tiết kiệm cho công ty ?"

 

Ông sang phía chủ nhiệm phân xưởng, gằn giọng: "Đừng nghĩ , ông đang ý đồ biến lô vải thành phế liệu, đợi cháu trai quên lén bán cho khác để đút túi riêng chứ gì."

 

"Cứ theo lời , thì cút!"

 

Sắc mặt Tô Thanh Thanh tái mét, chẳng khác gì vẻ mặt trắng bệch của chủ nhiệm phân xưởng.

 

chằm chằm cả Hoắc, đó dứt khoát với chủ nhiệm phân xưởng: "Hôm nay sẽ cho lão nghỉ việc! Anh cứ dùng nguyên liệu ."

 

Cậu cả Hoắc khẩy một tiếng: "Thanh Thanh, đàn bà thì lo việc đàn bà , đừng quên là ai!"

 

Cứ thế, Tô Thanh Thanh ôm một cục tức giận ngút trời thẳng về khu văn phòng. Vừa thấy cô , bảo vệ cửa lập tức dậy chào hỏi, đồng thời nhanh chóng liên lạc với thư ký lầu.

 

Thấy , Tô Thanh Thanh trong lòng mới dễ chịu hơn một chút. Quả nhiên Hoắc Hướng Dương vẫn coi trọng , chỉ là bà già Hoắc quá khó đối phó.

 

Lần , cô nhất định dằn mặt bà cho thật trò!

 

Loading...