dù chiếm thế thượng phong, Tô Thanh Thanh vẫn vô cùng khó chịu. Cô đầu, thấy Hoắc Hướng Dương đang đăm chiêu điều gì đó, bèn tức giận mắng: “Sao nào? Anh cũng hối hận vì cưới Tô Nhuyễn về ?”
“Vậy bây giờ cưới vẫn còn kịp đấy. Nói chừng hiện tại Lộc Minh Sâm c.h.ế.t toi .”
Hoắc Hướng Dương lập tức liếc Tô Thanh Thanh.
Giọng Tô Thanh Thanh the thé lên: “Sao nào? là đang nghĩ đến chuyện đó …?”
Hoắc Hướng Dương chỉ gượng gạo: “Em gì thế, con cái chúng cũng lớn từng .”
Anh ôm Tô Thanh Thanh lòng, : “Chỉ là thấy tin Lộc Minh Sâm c.h.ế.t chút giật thôi, chứ ai về chuyện cả…” Anh hạ thấp giọng, chỉ đủ hai họ thấy, hỏi: “Em cũng mơ thấy ?”
“Sao em .” Tô Thanh Thanh cũng chỉ buột miệng trong cơn giận. Tuy rằng cô vẫn luôn mong Lộc Minh Sâm c.h.ế.t quách cho , nhưng Tô Nhuyễn là một biến khó lường. Hơn nữa, phận của Lộc Minh Sâm quá đặc biệt, khi xác thực thông tin, cô nào dám bừa.
Không Hoắc Hướng Dương nghĩ điều gì đó, đột nhiên : “Lần hỏi thăm một chuyến chẳng sẽ rõ ngay ?”
Tô Thanh Thanh khẽ nhíu mày, trong lòng vẫn luôn cảm thấy thoải mái, nhưng đồng thời cô cũng âm thầm hạ quyết tâm, nhất định nắm lấy cơ hội , tạo dựng mối quan hệ với bà Hứa để củng cố địa vị của .
Tại Thành phố Yến.
Phòng tiệc lớn của khách sạn quốc tế bài trí xa hoa, lộng lẫy, những chiếc bàn dài bày đầy champagne sóng sánh và các loại bánh kem đủ màu sắc bắt mắt. Khắp nơi là những nam thanh nữ tú trong trang phục hội sang trọng. Người quen cũ túm tụm đùa giỡn, vui vẻ, còn những vị khách mới thì tranh thủ chào hỏi, kết giao, hoặc tìm giới thiệu để mở rộng vòng xã giao.
Bầu khí chung lịch sự, tao nhã nhưng cũng kém phần náo nhiệt, rộn ràng.
Thế nhưng, ở một góc nhỏ khuất tầm , tràn ngập sự ngượng ngùng đến khó thở.
Tô Thanh Thanh lẳng lặng quan sát Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ, khóe môi cô cong lên nụ khoái trá khi thấy khác gặp chuyện may. Hai kẻ nhà quê , thật sự trời cao đất rộng là gì! Họ cứ nghĩ rằng chỉ cần với khác một câu " là ân nhân cứu mạng của vợ chồng ngài Hứa" là sẽ vội vàng tới nịnh bợ, tung hô họ ?
Kết quả là thiếu chút nữa nhầm thành gái bao mời ngoài.
Đây là buổi tiệc kỷ niệm của một tạp chí thời trang nổi tiếng bậc nhất, những vị khách đến đây ai cũng thuộc giới thượng lưu quyền quý, nhưng ít nhất cũng là tầng lớp trung lưu cao cấp trở lên. Vậy mà bà Hoắc chẳng trang điểm, còn Hoắc Hướng Mỹ thì cố sức trang điểm đậm đến nỗi sợ khác là đang tô vẽ.
Vẻ ngoài quê mùa đến đáng sợ, cộng thêm phong thái gượng gạo, thiếu tự nhiên của họ, khiến hai giống hệt như hai con gà rừng lạc bầy thiên nga kiêu sa. Họ lạc lõng giữa khung cảnh sang trọng, đối mặt với những ánh mắt dò xét, kỳ lạ từ những xung quanh, hai con chỉ tìm một cái lỗ để chui xuống cho đỡ hổ.
Ngay cả Hoắc Hướng Dương cũng gần họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-5606.html.]
Tô Thanh Thanh mỉm ngọt ngào : "Mẹ, Hướng Mỹ, chúng nên chia hành động, nhất định kết giao thật nhiều mối quan hệ để củng cố vị thế cho nhà họ Hoắc."
Sắc mặt Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ vẫn còn tái mét, họ cứ thế trốn biệt trong góc phòng, dám ngoài nửa bước.
bên phía Tô Thanh Thanh cũng chẳng thuận lợi hơn là bao. Sau khi một vòng quanh phòng khách, cô nhận đều đang say sưa thảo luận về các chủ đề chuyên sâu như thiết kế, xu hướng thời thượng, mẫu, các khoản đầu tư sinh lời... Mặc dù Tô Thanh Thanh cũng am hiểu về phối đồ, nhưng cô chỉ một cách hời hợt, còn dính đến những khái niệm thiết kế phức tạp thì cô mù tịt.
Hoắc Hướng Dương thì càng khỏi . Anh thể đạt vị trí như ngày hôm nay, gần như dựa khả năng "đoán tương lai" trong "giấc mơ" của Tô Thanh Thanh, bản căn bản chẳng chút bản lĩnh nào.
Cuối cùng, Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương chỉ đành cạnh mấy phụ nữ đang buôn chuyện phiếm, cố gắng lắng , tìm kiếm cơ hội thích hợp để xen câu chuyện.
Cuối cùng, đúng là để Tô Thanh Thanh tìm cơ hội mà cô đang tìm.
"Nghe nhà họ Hứa ở Cảng Thành đến , là nhận cháu trai, sẵn sàng đầu tư cho tạp chí 'Giai nhân thời thượng' năm mươi triệu tệ đó, chậc chậc!"
"Có điều hình như tổng giám đốc Nhan vẻ mặn mà lắm."
"Giờ đang sống hạnh phúc, chỉ cần vài năm là tổng giám đốc Nhan và chồng cô kiếm tiền nhiều hơn thế , cần gì về chịu đựng sự khinh thường cơ chứ."
"Nhà cao cửa rộng cũng những nỗi phiền não riêng của nhà cao cửa rộng mà. Năm mươi triệu tệ chướng mắt là chướng mắt thật đấy..."
Mẹ Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ ở cách đó xa thấy, hai mắt họ bỗng nhiên sáng rực lên.
" thật sự xem thử chủ con vợ cả của nhà họ Hứa Cảng Thành trông như thế nào."
"Nghe chỉ trai ngời ngời, mà khí chất còn hơn hẳn thường. Khoảng thời gian , minh tinh Diễm Tuyết từng công khai cần danh phận, sẵn lòng theo , kết quả là phong sát đấy."
"Thật ? là đàn ông tuyệt vời nhất đời mà."
Mèo con Kute
" cũng từng đồn như , hôm nay cơ hội gặp mặt nhỉ?"
"Chắc là thể . Nghe đang bận đầu tư một dự án lớn nào đó, bận rộn. Ngay cả thư ký ngoài công việc cũng dám thêm một câu thừa thãi nào. Buổi lễ kỷ niệm đối với mà , chỉ là lãng phí thời gian thôi."
Nghe tới đây, Tô Thanh Thanh mỉm : “ coi trọng phu nhân Hứa, tin chắc hôm nay thể gặp .”