Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 569
Cập nhật lúc: 2025-10-11 14:10:07
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Alo, dì Tô ạ.” Giọng Đản Đản nhỏ nhẹ, lễ phép hỏi han: “Hôm nay em gái khỏe ?”
Nghe chất giọng trẻ con nhưng ngữ điệu thì như một ông cụ non của bé, Tô Nhuyễn khỏi bật : “Ổn lắm con trai.”
Đản Đản nghiêm túc tiếp lời: “Dì ơi, dì chuẩn sẵn sàng ? Hôm nay em gái sẽ chào đời đấy ạ.”
Tô Nhuyễn tò mò hỏi : “Vì con nghĩ ?”
Đản Đản đầy tự tin đáp: “Cháu ước điều ước sinh nhật , hôm nay em gái sẽ ngoài thôi. Mọi nguyện vọng trong ngày sinh của cháu đều sẽ thành hiện thực mà.”
Tô Nhuyễn bật . Với tài chính và sự cưng chiều hết mực từ Hứa Tử Yến, Hứa Đản Đản gì trong ngày sinh nhật cũng thể đáp ứng. nếu là chuyện , e rằng nhóc sẽ thất vọng .
Tô Nhuyễn trầm ngâm một lát, đáp lời bé: “Dì sẽ chuẩn thật , dì còn chuẩn cho cháu một món quà sinh nhật đặc biệt nữa đó, lát nữa dì sẽ đưa cho cháu nhé…”
Vừa đến đây, sắc mặt Tô Nhuyễn đột nhiên tái . Lý Nhược Lan vẫn luôn dõi theo cô, vội vàng hỏi: “Con ?”
Tô Nhuyễn hít sâu một , giọng đứt quãng: “Bụng… bụng con đau.” Ngay đó, cô cảm nhận một dòng nước ấm chảy từ phía .
Lý Nhược Lan thấy , lập tức hô hoán: “Vỡ ối ! Minh Sâm! Minh Sâm!”
Lộc Minh Sâm gần như bay từ lầu xuống. Nhìn thấy dáng vẻ của Tô Nhuyễn, hoảng loạn tột độ: “Sao thế ? Không còn những một tháng nữa mới đến ngày dự sinh ?”
Lý Nhược Lan vẫn giữ sự bình tĩnh đáng kinh ngạc: “Đừng lo lắng, con bé mang song thai, sinh non là chuyện bình thường thôi. Cứ đến bệnh viện , vẫn còn kịp.”
Lộc Minh Sâm từng trải qua quá trình y tá Mễ sinh nở, nhưng khác là một chuyện, còn tự trải nghiệm là chuyện khác. Khi bế Tô Nhuyễn đến cửa, mới sực nhớ kịp gọi xe. May mắn , đúng lúc Lục Thần Minh về nhà, đành vội vàng nhờ xe đối phương phóng thẳng đến bệnh viện.
Khi Tô Nhuyễn đưa phòng sinh, Nhan Diệu và Hứa Đản Đản cũng kịp thời mặt.
Lúc Tô Nhuyễn mới nhớ , vì quá kinh hoảng và luống cuống, cô quên cúp điện thoại.
Hứa Đản Đản nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Nhuyễn, hết lời động viên cô: “Dì ơi, dì cố lên nhé, cháu sẽ ở bên ngoài chờ các em gái ạ!”
Nhìn nhóc còn cao bằng chiếc giường bệnh, Tô Nhuyễn thều thào mở lời: “Đản Đản, con ước thêm một điều nữa , ước các em mau chóng ngoài con… Dì… dì đau quá!”
Đản Đản : “Vâng, dì cũng cố gắng nhé.”
Không nhờ lời ước sinh nhật của Đản Đản , mà ngay khi thằng bé cùng các bạn nhỏ ăn mừng xong, bệnh viện thì Tô Nhuyễn hạ sinh.
Toàn bộ quá trình chỉ mất vỏn vẹn bốn đến năm tiếng đồng hồ. Sau đó, hai tiếng non nớt vang lên: tiếng đầu tiên yếu ớt, còn tiếng thứ hai thì vô cùng lảnh lót.
Lộc Minh Sâm đến mức như mài mòn sàn nhà bệnh viện. Vừa thấy tiếng , lập tức lao đến cửa phòng sinh. Chỉ một lát , thấy y tá bế hai sinh linh bé bỏng bước .
“Tô Nhuyễn ?”
Mèo con Kute
Y tá lớn tuổi mỉm trấn an: “Cậu cứ yên tâm, sức khỏe vợ , lát nữa cô sẽ đưa ngoài thôi.”
Lúc , Lộc Minh Sâm mới dời ánh mắt nóng bỏng sang hai đứa bé đang trong vòng tay y tá.
Y tá vui vẻ : “Đây là trai, còn đây là em gái.”
Lý Nhược Lan giấu nổi sự ngạc nhiên xen lẫn vui mừng: “Một trai một gái, quá , quá !”
Nói , bà bước tới, đón lấy bé gái nhỏ nhắn và đưa cho Lộc Minh Sâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-569.html.]
Dù tập bế nhiều , nhưng khi thực sự chạm sinh linh bé bỏng yếu ớt , Lộc Minh Sâm vẫn khỏi hoảng sợ: “Con bé sẽ ngã chứ?”
“Không , mềm quá, lỡ con bé thương thì ?”
Dáng vẻ lúng túng, sợ sệt của khiến ai nấy bật ngớt.
Ngôn Thiếu Dục, với kinh nghiệm cha, mỉm trấn an: “Yên tâm , nếu thoải mái, con bé sẽ ngay. Không tức là vấn đề gì.”
La Thắng Nam điều chỉnh tư thế bế giúp Lộc Minh Sâm: “ , cứ thế , thả lỏng một chút. Không .”
Quả nhiên, đứa trẻ hề . Lý Nhược Lan bế bé trai đến mặt Lộc Minh Sâm, : “Nhìn xem, em gái chắc chắn hơn một chút đấy.” Rồi bà thêm: “Không hổ là sinh đôi, cả hai động tác đều y hệt .”
Mọi liền ngạc nhiên vây . Quả nhiên, hai đứa bé đỏ hỏn như hai chú khỉ con đều đang mấp máy đôi môi nhỏ chúm chím, hành động vô cùng nhất quán.
Lộc Minh Sâm từng chơi đùa với ít trẻ con, như Đản Đản Ba Cân chẳng hạn. Anh đều thấy dáng vẻ của tụi nhóc khi mới chào đời, và lúc đó chỉ đơn thuần cảm thấy đáng yêu, thú vị.
Còn bây giờ, khi ôm hai sinh linh bé nhỏ thuộc về lòng, mới thực sự thấu hiểu tâm trạng của một cha. Lộc Minh Sâm chỉ hận thể đem cả thế giới trải mắt các con.
“Tiểu Miên Hoa, Tiểu Bảo Bối,” dịu dàng thì thầm. “Cha là cha…” Nói đến đây, giọng nghẹn vì xúc động.
Lý Nhược Lan cũng cầm nước mắt. Con đường mà Lộc Minh Sâm và Tô Nhuyễn qua thật sự quá nhiều chông gai, và giờ đây, cuối cùng họ cũng một kết thúc viên mãn.
Khi Tô Nhuyễn đẩy ngoài, thấy Lộc Minh Sâm đang xúc động như thế, cô còn kịp an ủi thì thấy giọng Lục Thần Minh vọng tới.
Chắc hẳn tin, cố tình chạy đến đây để hóng hớt cho bằng . Lục Thần Minh lướt mắt qua Lộc Minh Sâm, đầy vẻ trêu chọc: “Ôi chao, sư trưởng Lộc của chúng , đang đấy ? là kỳ quan thứ tám của thế giới mà…”
Lộc Minh Sâm: ... (Cạn lời)
Y tá Mễ theo , lập tức mắng yêu: “Lúc Ba Cân chào đời, ?”
Lục Thần Minh vội vã chối bay biến: “Ai cơ chứ? Em bằng chứng ?”
Nói , đột ngột lôi chiếc camera giấu lưng , “tách” một tiếng, chụp cảnh Lộc Minh Sâm đang rưng rưng nước mắt.
Sau đó, Lục Thần Minh đắc ý mặt, khoe khoang: “Anh đủ bằng chứng luôn đây !”
Cả đám một phen dở dở .
Lộc Minh Sâm đang giận đến nghiến răng ken két, thì bỗng phát hiện ống quần túm chặt. Cúi đầu xuống, thấy Đản Đản đang nghiêm túc chằm chằm .
Anh cứ nghĩ Đản Đản em gái, bèn cẩn thận cúi , : “Để chú cho cháu xem một chút nhé.”
Đản Đản lập tức phản bác: “Em gái là của cháu! Là quà sinh nhật dì tặng cháu mà!”
Lộc Minh Sâm: ...
Anh lập tức thẳng dậy, nét mặt tối sầm.
Nhìn gì mà ! Thằng nhóc con dám tranh con gái với , cửa mà đòi !
Ai nấy trận vang dội.