Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 571

Cập nhật lúc: 2025-10-11 14:10:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hôm nay chính là sinh nhật của hai nhóc tỳ.

 

Vừa đến đây, như chợt nhớ điều gì đó, Ô Ô nhấc chân chạy đến ngăn tủ nhỏ của . Con bé mở tủ, hồi lâu nghi hoặc hỏi: “Mẹ ơi, váy của con ạ?”

 

“Mẹ cất kỹ cho con mà.” Tô Nhuyễn tới xem, mới phát hiện chiếc váy công chúa cô treo hôm qua biến mất, đó là một chiếc váy đỏ thẫm viền lông vũ.

 

Cô nhớ rõ chiếc váy là Lộc Minh Sâm mua về, định dành cho Ô Ô mặc trong bữa tiệc sinh nhật. thời gian , Hứa Mộ Ngôn – , chính là Hứa Đản Đản từ Cảng Thành về – cố ý mang nhiều quần áo cho hai em.

 

Mèo con Kute

Một chiếc váy công chúa bằng lụa hồng phấn, điểm xuyết vô vàn hạt kim sa lấp lánh, trông thật lộng lẫy. Ô Ô mê tít, nằng nặc đòi mặc ngay trong tiệc sinh nhật.

 

Tô Nhuyễn nghiêng đầu, thầm chắc chắn hề cầm nhầm đồ. Đến khi Trạm Trạm tự lấy bộ vest nhỏ , cô càng thêm tin nhận định của . Cô khẽ liếc sang Lộc Minh Sâm.

 

Lộc Minh Sâm ho nhẹ một tiếng, rút một chiếc váy đỏ khác. Anh dịu giọng: “Ô Ô, hôm nay mặc bộ nha con, con thích mấy sợi lông trắng cổ áo đó ?”

 

“Mặc cái mới thật sự sang chảnh chứ!”

 

Ô Ô mới ba tuổi đầu chính kiến riêng về thời trang. Cô bé kiên quyết lắc đầu: “Không chịu , con mặc váy của Đản Đản tặng cơ.”

 

Hai mắt Lộc Minh Sâm tối sầm, vẫn kiên nhẫn dỗ ngọt: “Bộ váy Đản Đản mua nhỏ , mặc nữa con. Mấy hôm nay Ô Ô ăn giỏi lắm, cao lớn hơn nhiều mà.”

 

Ô Ô Trạm Trạm trong bộ vest bảnh bao, lập tức lườm cha một cái sắc lẻm, khẽ hừ mũi: “Cha lén lấy đồ Đản Đản tặng con .”

 

Cái biểu cảm và ngữ điệu y hệt như khi Tô Nhuyễn giận dỗi Lộc Minh Sâm .

 

Lý Nhược Lan bước phòng, chứng kiến cảnh tượng liền bật ngừng: “Con bé học cái điệu bộ từ bao giờ thế nhỉ?”

 

 

 

Lộc Minh Sâm cũng phì , Tô Nhuyễn đành chịu thua: “Thôi đừng chọc con nữa. Kìa, hận thù dai dẳng với một đứa nhóc con mấy năm trời, đúng là chỉ thôi đấy.”

 

Lộc Minh Sâm vẫn cố gắng thuyết phục thêm một chút, nhưng Ô Ô bé bỏng là một tín đồ của cái , dễ gì lừa. Cuối cùng, đành lôi chiếc váy công chúa mà cất kỹ .

 

Tô Nhuyễn lắc đầu, bật khe khẽ.

 

Trong lúc Lộc Minh Sâm đang vật lộn với cô con gái nhỏ, Tô Nhuyễn thong thả mặc xong bộ vest lịch lãm cho Trạm Trạm, đặt gương.

 

Cậu nhóc ngạc nhiên ngắm hình ảnh trong gương, miệng toe toét : “Đẹp trai quá!”

 

Lý Nhược Lan cúi xuống sửa nơ cổ cho cháu, cũng tươi: “ , trai lắm chứ! Trạm Trạm nhà chúng mới ba tuổi dáng nam nhi !”

 

“Nam nhi!” Trạm Trạm lặp , thích thú ngắm trong gương, xoay trái xoay . Đây là đầu tiên diện vest bảnh bao thế .

 

Ô Ô cũng hớn hở xách váy lên, cao giọng reo: “Đẹp quá !”

 

Lộc Minh Sâm nhịn mà lẩm bẩm: “Còn bé tí cách chiều lòng phái thế , lớn lên e rằng thành kẻ đa tình mất thôi. Sau dặn Ô Ô tránh xa nó một chút mới .”

 

Tô Nhuyễn phì , đang định trêu Lộc Minh Sâm rằng Ô Ô bé tí tính là 'phụ nữ' . Thế mà cô thấy Trạm Trạm kéo kéo vạt áo vest của , ngước Lộc Minh Sâm và nghiêm túc : “Cha ơi, Đản Đản cũng hiểu đàn ông mà.”

 

Lộc Minh Sâm: …

 

Lý Nhược Lan và Tô Nhuyễn cùng phá lên ngớt.

 

Một giờ , cả gia đình tươm tất, sẵn sàng khởi hành. Vừa đến cửa, Trạm Trạm, còn nhảy nhót tưng bừng trong sân, lập tức biến hóa thành một quý ông nhí chững chạc. Cậu bé đút tay túi quần vẻ ngầu lòi, tiếc là tìm mãi mà thấy túi. Cuối cùng, đành ngẩng đầu, ánh mắt cầu cứu về phía Lý Nhược Lan: “Bà ngoại ơi.”

 

Lý Nhược Lan nén tiếng , dịu dàng giúp bé đút bàn tay nhỏ xinh túi quần, để Trạm Trạm 'cool ngầu' bước cửa như ai.

 

Trong lúc đợi Lộc Minh Sâm đ.á.n.h xe tới, vẻ tự nhiên, thong dong dạo bước quanh con ngõ nhỏ.

 

Lý Nhược Lan khỏi bật thầm: “ là một khuôn đúc với Lộc Minh Sâm. Cái dáng vẻ vẻ đây , y chang cha nó, còn thần thái nữa chứ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-571.html.]

 

Tô Nhuyễn cũng mỉm : “Tuổi còn bé tí, mà gánh nặng ‘thần tượng’ chẳng hề nhỏ chút nào.”

 

Y như rằng, Mễ Duyệt nhà bên dắt Ba Cân ngoài, thấy hai đứa bé ngay lập tức trầm trồ: “Ôi chao, hoàng tử và công chúa từ mà tới đây thế ? Đẹp quá xá!”

 

Ô Ô hớn hở khoe chiếc váy mới tinh: “Anh Đản Đản mua đó ạ!”

 

Trạm Trạm thì mím môi, ngập ngừng Lục Ba Cân, cất giọng non nớt hỏi: “Anh Ba Cân ơi, sinh nhật mặc vest ạ?”

 

Ô Ô, Trạm Trạm và Hứa Mộ Ngôn đều cùng ngày sinh nhật.

 

Khoảng thời gian , Hứa Mộ Ngôn từ Cảng Thành về kể rằng công viên giải trí cực kỳ vui, khiến Lộc Ô Ô cũng nằng nặc đòi . Mấy ngày , Nhan Diệu ngỏ ý với Tô Nhuyễn, đề nghị tổ chức sinh nhật cho Hứa Mộ Ngôn tại công viên giải trí năm nay.

 

Tô Nhuyễn nghĩ bụng, đúng lúc Ngôn Thiếu Dục năm nay đón bà ngoại Lý cùng các mợ qua đây ăn Tết sớm, ai nấy đều đợi qua sinh nhật Lộc Ô Ô mới về. Công viên giải trí bao la thế , thừa sức để thỏa sức vui chơi cả ngày trời.

 

Sinh nhật Ba Cân chỉ cách Ô Ô và Trạm Trạm hai ngày, tổ chức cùng cho tiện, còn sẽ càng náo nhiệt hơn. Bởi , hôm nay Ba Cân cũng là một trong những chủ nhân của bữa tiệc.

 

Lục Ba Cân chín tuổi cái vẻ kiêu ngạo của mặt, đột nhiên toe toét: “Anh vest, nhưng món quà đặc biệt .”

 

Sau đó, bé lôi từ phía lưng một chú ch.ó nhỏ lông xù, trắng muốt.

 

Trạm Trạm cứng đờ tại chỗ, khuôn mặt nhỏ nhắn của bé cũng thoáng biến sắc.

 

Lục Ba Cân tinh nghịch hỏi: “Ơ, em đang sợ đấy ?”

 

Cách đây lâu, Lộc Minh Sâm đưa Trạm Trạm ngoài chơi, bé từng chứng kiến một con ch.ó c.ắ.n , vì thế mà giờ đây Trạm Trạm sợ chó.

 

Không ai ngờ Lục Ba Cân đột nhiên lôi một chú ch.ó nhỏ. Mễ Duyệt vội vàng bước đến giật lấy chú chó: “Lục Ba Cân, con đang cái trò gì ? Đừng tưởng hôm nay là sinh nhật thì dám đ.á.n.h con nhé!”

 

Tô Nhuyễn cũng vội vàng vươn tay kéo Trạm Trạm. Cậu bé lập tức nhảy lưng , nắm c.h.ặ.t t.a.y cô. Thế nhưng Trạm Trạm vẫn cố nhô đầu , giọng bướng bỉnh: “Ai em sợ ch.ó chứ, chó, ch.ó đáng yêu mà, đáng yêu cực kỳ…” Câu cuối cùng, giọng run rẩy kìm .

 

Tô Nhuyễn và Mễ Duyệt đều nước mắt. Lục Thần Minh lái xe tới, nghi hoặc về phía họ và hỏi: “Mọi ?”

 

Tô Nhuyễn bế Trạm Trạm lên, trêu chọc: “Mối thù truyền kiếp giữa hai truyền nhân đấy.”

 

Mấy năm nay, Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh vẫn cứ như , gặp mặt là đấu khẩu ngớt. Hồi mới chuyển về đây, Lộc Minh Sâm khoe khoang chuyện Tô Nhuyễn m.a.n.g t.h.a.i đôi, khiến Lục Thần Minh chỉ cần thấy tránh xa. Sau đó, khi Tô Nhuyễn sinh, Lục Thần Minh cố tình chụp cảnh Lộc Minh Sâm ôm con ròng, coi như nắm thóp .

 

Tóm , mấy năm qua cứ qua như thế, bọn nhỏ cũng hiểu rõ kha khá, khiến cho hai em Lộc Ô Ô và Trạm Trạm luôn cạnh tranh ngừng với Lục Ba Cân nhà hàng xóm.

 

Nhân lúc Lục Ba Cân chú ý, đột nhiên Lộc Ô Ô xông tới mặt chú ch.ó nhỏ mà bé đang ôm, lớn tiếng sủa “Gâu gâu gâu!”.

 

Giọng trẻ con khi chuyện thì trong trẻo, ngọng nghịu, nhưng khi sủa lên khả năng xuyên thấu ghê gớm.

 

Hành động bất ngờ của Ô Ô khiến chú ch.ó nhỏ sợ hãi đến mức kêu ư ử, run lẩy bẩy, lao thẳng lòng Lục Ba Cân, tìm chỗ trốn.

 

Lục Ba Cân vội vàng ôm chú ch.ó nhỏ lùi phía , miệng lẩm bẩm: “Được , nhận thua, thua !”

 

Lúc Lộc Ô Ô mới buông tha cho nhóc, chạy ngược , ngửa đầu tủm tỉm với Trạm Trạm: “Anh ơi, em dọa nó chạy !”

 

Tô Nhuyễn buông Trạm Trạm xuống, xoa đầu con gái: “Ô Ô của giỏi quá.”

 

Trạm Trạm cũng cảm kích nắm c.h.ặ.t t.a.y em gái.

 

đó thấy Lộc Ô Ô : “Hôm nay em chị, em nhé!”

 

Tô Nhuyễn:…

 

Tình em của hai đứa nhóc còn kèm theo điều kiện trao đổi thế ư?

 

Loading...