Em Họ Xuyên Sách Thích Ganh Đua Với Tôi" - Chương 572:1)

Cập nhật lúc: 2025-10-11 14:10:10
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi bọn họ tới công viên giải trí, từ đằng xa trông thấy một tòa lâu đài cổ tích lấp lánh, khuôn viên bên ngoài trang trí như tranh vẽ.

 

Tô Nhuyễn liếc mắt một cái nhận Hứa Mộ Ngôn. Cậu bé chín tuổi giờ đây còn gương mặt bầu bĩnh đáng yêu như thuở bé. Mặc một bộ vest cắt may tinh xảo, vóc dáng cao lớn, mang vài phần dáng dấp của một thiếu niên, càng giống Hứa Tử Yến.

 

Thế nhưng, lẽ vì mê diễn xuất 'tàn phá' nhiều năm, dù khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn nghiêm nghị, lạnh lùng như cha .

 

Ô Ô háo hức đập cửa kính xe, reo lên: “Anh Đản Đản!”

 

Tô Nhuyễn hạ cửa kính xuống cho cô bé dễ dàng chào hỏi, đó dặn dò hai em: “Anh Đản Đản lớn , gọi Mộ Ngôn nhé.”

 

Từ năm sáu tuổi, khi bắt đầu lớp một, Đản Đản kiên quyết phản đối tên gọi ở nhà của , yêu cầu tất cả gọi tên chính thức của bé.

 

Về cơ bản, đều tự giác tuân theo, chỉ Nhan Diệu thỉnh thoảng vẫn gọi tên mật trong vài trường hợp vô hại để trêu chọc , bởi vì thấy vẻ mặt sụp đổ của Hứa Đản Đản chính là một trong những niềm vui lớn nhất của Nhan Diệu.

 

Khi Ô Ô và Trạm Trạm mới tập , Nhan Diệu dạy hai đứa gọi Đản Đản.

 

Tuy Hứa Mộ Ngôn kịp thời chỉnh cho đúng, nhưng mà “Anh Đản Đản” dễ gọi hơn “Anh Mộ Ngôn” nhiều, thế nên hai đứa nhóc vẫn luôn gọi như .

Mèo con Kute

 

Thường ngày lén lút gọi thì chẳng , nhưng hôm nay tổ chức sinh nhật, Hứa Mộ Ngôn còn mời bạn bè đến, đương nhiên tiếp tục gọi là Đản Đản vẻ lắm.

 

Ô Ô và Trạm Trạm gật đầu, vẻ hiểu , nhưng trông thấy tới đồng thanh vẫy tay kêu to: “Anh Đản Đản!”

 

Tô Nhuyễn:……

 

Nhìn gương mặt Hứa Mộ Ngôn đơ , Lộc Minh Sâm phá lên. Thấy tới đón, cố tình lái xe tít xa mới chịu dừng .

 

Tô Nhuyễn:……

 

là bó tay với .

 

Không chỉ thế, khi xuống xe còn trực tiếp ôm Ô Ô lòng với vẻ mặt cảnh giác.

 

Tô Nhuyễn : “Hôm nay cả nhà cùng tổ chức sinh nhật đó, mà đề phòng ?”

 

Lộc Minh Sâm : “Trẻ chín tuổi và trẻ ba tuổi thể chơi chung với ? Lát nữa ăn bánh kem xong, ai chơi riêng nấy.”

 

quên mất một điều, trẻ chín tuổi thích chơi cùng trẻ ba tuổi, càng thể nào chịu cảnh đứa ba tuổi cứ lẽo đẽo đòi chơi cùng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/em-ho-xuyen-sach-thich-ganh-dua-voi-toi/chuong-5721.html.]

Kẻ đầu têu chống đối chính là cô con gái yêu của . Nhìn thấy Hứa Mộ Ngôn từ xa, Ô Ô vùng vằng đòi xuống đất: “Anh Đản Đản!”

 

Lộc Minh Sâm cũng đang cố gắng vùng vẫy: “Cha dẫn con chơi trò máy bay ?” Nói xong liền nhấc bổng cô bé lên cao chạy về phía .

 

Ô Ô khúc khích, tức thì quên bẵng việc tìm Hứa Mộ Ngôn, chỉ khi ngang qua thì gọi một tiếng “Anh Đản Đản” tiếp tục “bay” theo cha .

 

Vẻ mặt Hứa Mộ Ngôn vẫn bình thản, lịch sự chào Tô Nhuyễn và Lý Nhược Lan: “Dì Tô, bà Lý.”

 

Sau đó đưa tay về phía Trạm Trạm: “Trạm Trạm.”

 

“Anh Đản Đản!” Trạm Trạm lập tức tíu tít chạy đến nắm c.h.ặ.t t.a.y . Thực so với Ô Ô, Trạm Trạm còn thích chơi với Hứa Mộ Ngôn hơn, dù đồ chơi con trai thì khác hẳn con gái mà.

 

Lý Nhược Lan bóng dáng cao lớn của Hứa Mộ Ngôn, cảm thán: “Thằng bé quả thực đơn giản chút nào.”

 

trêu chọc Lộc Minh Sâm: “Bây giờ cha Ô Ô cứ như , Ô Ô đến tuổi yêu đương lấy chồng thì chắc loạn lên mất?”

 

Tô Nhuyễn : “Mẹ đừng bao giờ nhắc tới chuyện mặt , con e là sẽ tu tu mất thôi.”

 

Lý Nhược Lan bật , nhưng Lý Nhược Lan nhắc thì bà ngoại Lý nhắc.

 

Xe của bà ngoại Lý và các chạy ngay xe bọn họ, nhưng vì đó Lộc Minh Sâm cố tình dừng xe tít xa, bộ tốn chút thời gian, hai bên gặp ngay tại cửa.

 

“Bà ngoại!” Ô Ô thấy bà ngoại Lý lập tức reo lên, Trạm Trạm cũng buông tay Hứa Mộ Ngôn và chạy ào tới.

 

Bà ngoại Lý đang Ngôn Thiếu Thời đỡ, lập tức tít mắt: “Ôi chao, vương tử và công chúa nhỏ từ thế ?”

 

Ngôn Thiếu Thời cúi , mỗi tay nhấc bổng một đứa bé lên: “Là vương tử và công chúa nhỏ nhà chúng đó!”

 

 

 

Hai đứa ăn ý ôm c.h.ặ.t t.a.y Ngôn Thiếu Thời, phá lên: “Cậu Thiếu Thời!”

 

Thuở một, hai tuổi, Ô Ô và Trạm Trạm đều về tỉnh Đông Lâm đón Tết. Dù hai bé chẳng nhớ rõ lắm, nhưng năm nào chúng cũng thích mê cái sân vườn nhà bà ngoại Lý và đám chị họ nuông chiều hết mực.

 

Cuối năm ngoái, bà ngoại Lý đổ bệnh một trận khiến cả nhà họ Lý một phen lo lắng. Ngôn Thành Nho và Lý Nhược Lan liền đón bà cụ lên thành phố Yến để kiểm tra sức khỏe tổng quát một lượt. May mắn , chuyện chỉ là một phen hú vía. Hiện tại sức khỏe của bà cụ vẫn , tuy nhiên, vì dù cũng lớn tuổi, nên cần chú ý tĩnh dưỡng nhiều hơn.

 

Bản bà ngoại Lý thì lạc quan, nhưng đám con cháu thương bà cụ nuôi nấng họ cả đời, kịp hưởng phúc bao lâu. Vì thế, Lý Nhược Lan giữ bà cụ ở thành phố Yến một thời gian. Ngôn Thiếu Dục thậm chí còn thuê hẳn một chiếc xe buýt, để các các mợ rảnh rỗi cùng lên thành phố Yến đón Tết. Người lớn lẫn trẻ nhỏ đều mặt, cùng đến thủ đô để mở mang kiến thức.

 

 

Loading...