Hashtag #“Ủy ban cưỡng ép hiến m.á.u chắn xe”# cùng #“Đòi giấy chứng nhận sức khỏe”# lao thẳng lên top hot search địa phương.
Netizen tràn  fanpage chính thức của ủy ban khu phố chửi rủa tới tấp, điện thoại công sở reo  ngừng.
Áp lực từ bốn phương tám hướng như sóng thần tràn tới văn phòng.
Nhân viên    thật sự chịu  nổi.
Cô   ngờ    khả năng khiến chuyện bùng nổ như .
Để dập lửa, cô  xách mấy túi quà tới tận nhà, mặt mày  còn chút kiêu căng.
“Xin , là  hồ đồ,  việc thô bạo. Cầu xin chị,  khó khăn lắm mới   đây,  một công việc  định…”
“Xin bạn chị rút bài báo xuống  ? Làm ơn tha cho   .”
“Người với , nên để  đường lui. Sau  ở cùng một khu còn  thể giúp đỡ …”
  cô , bật .
Ánh mắt cô  sáng lên, tưởng  đồng ý.
   nghiêm mặt:
“Không,  từ chối.”
“Cô    sai, mà là   sắp tiêu đời.”
“Giữ loại  như cô trong hàng ngũ công chức đáng sợ lắm.”
Biết chắc  sẽ  tha thứ, ánh mắt nhân viên lưới quản lập tức tối sầm .
Khi   định đuổi cô   và đóng cửa, thì cô  đột nhiên hét chói tai:
“AAAAAA!!!”
“Tại   chịu tha thứ cho ?   g.i.ế.c cô!”
“Không cho  sống, thì cô cũng đừng mong sống!”
Cô  ném hết đồ đang cầm trong tay,  lao tới bóp cổ .
 cô   , hồi đại học  từng tập bốn năm tán thủ.
Tuy giờ   trâu ngựa nhiều năm khiến  thể yếu , nhưng dù  “lạc đà gầy còn to hơn ngựa béo”.
 dùng một thế khống chế, dễ dàng vật cô  xuống đất,  rút điện thoại gọi ngay:
“Alo, 110  ?  báo án. Có  xông  nhà hành hung , xin hãy đến bắt ngay.”
May , vì những   quấy rầy  đó,   lắp thêm camera giám sát,  kịp  thêm bằng chứng.
 đoán chắc mấy vị lãnh đạo ở ủy ban phường  điện thoại công kích đến nổ tung .
Quả nhiên, cơn giận khiến họ phản ứng thần tốc.
Ngay chiều hôm đó, một thông báo xử lý nghiêm khắc dán đầy bảng tin khu dân cư, đồng thời đăng  kênh chính thức:
Nhân viên Tiểu Vương lập tức  sa thải.
Bà chị họ phó chủ nhiệm cũng  cách chức công việc  thể giữ nổi.
Còn cái gọi là “ông chồng lãnh đạo phường” thì  cư dân mạng đào  thật  chỉ là nhân viên hợp đồng tạm bợ.
Nghe  lãnh đạo còn triệu tập họp, nêu đích danh phê bình phong cách  việc, yêu cầu kiểm điểm sâu sắc.
Xử lý xong,   . Lão sếp bóc lột hiếm khi  cho  nghỉ mấy ngày:
“Cô tranh thủ nghỉ ngơi, lấy  trạng thái. Nếu  vác đôi mắt gấu trúc đến công ty  chậm tiến độ dự án,  lột da cô thật đấy.”
Mấy ngày đó,  tắt hết báo thức, ngủ đến khi nào tự tỉnh.
Cảm giác sung sướng  gì tả nổi, sáng lăn lộn trong chăn vài vòng mới uể oải  dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ep-nguoi-hien-mau-va-cai-ket/chuong-5.html.]
Về , ngay cả chủ nhiệm ủy ban cũng đích  đến xin .
Từ miệng ông ,  mới  tâm lý thật sự của cô nhân viên :
“ cũng khổ học mấy năm đại học, tưởng  cơ quan nhà nước coi như yên . Ai ngờ    mấy việc lặt vặt thế .”
“Tại  cô   thể từ chối, còn  thì ? Tại     sắc mặt một  bình thường như cô ?”
“Cô   chịu hiến máu, thì  nhất định  ép cho bằng !”
Nghe xong,   cạn lời,  lạnh sống lưng.
May mà cuối cùng cô   đuổi, nếu   nắm giữ nhiều thông tin cá nhân của  mà  tâm lý vặn vẹo như , đúng là tai họa khôn lường.
Nói thêm, bà cụ hàng xóm đối diện  khi   “xử”  cả lãnh đạo ủy ban thì thái độ xoay 180 độ, ngày nào cũng tươi  chào hỏi.
Kỳ nghỉ ngắn ngủi nhanh chóng kết thúc.
Lão sếp quả nhiên   là , ông  bắt   việc đến mức sống dở c.h.ế.t dở.
Ngày nào cũng gần nửa đêm mới lê về, sáng  bưng cặp mắt thâm quầng  .
May mà khi  thấy con  trong tài khoản ngày phát lương,  xác rệu rã bỗng dạt dào sức mạnh.
Quả nhiên,   trâu ngựa một khi  cỏ ăn để ăn, sẽ  cắm đầu mà kéo cày.
Mọi chuyện lắng xuống  hai, ba tháng.
Một cuối tuần,   trung tâm thương mại mới mở tìm đồ ăn,  ngang hội chợ việc  dịch vụ ở tầng một.
Giữa dòng  đông đúc,  bỗng bắt gặp một gương mặt quen.
Cô hân viên , đang ôm hồ sơ, gượng  nịnh nọt một nhân viên môi giới việc .
Cô  gầy gò, tiều tụy, ánh kiêu ngạo năm nào chẳng còn, chỉ còn sự bồn chồn, lo lắng.
Môi giới liếc qua lý lịch, nhíu mày:
“À… khu XX ? Ồ… chính là chỗ đó…”
Không  hết câu, nhưng nét mặt  rõ:  hiểu   chán ghét.
Hắn đẩy hồ sơ trả :
“Xin , bên  tuyển đủ .”
Nụ   mặt cô  sụp xuống, vẫn định năn nỉ, nhưng môi giới  sốt ruột phẩy tay đuổi .
Cô  thẫn thờ  lưng,  khéo chạm ánh mắt .
Khoảnh khắc đó, gương mặt cô  biến hóa  ngừng: kinh ngạc, phẫn uất, cuối cùng là oán hận.
 rốt cuộc, chẳng dám bùng nổ, chỉ cúi đầu lẩn  đám đông.
 nhún vai, tâm tình chẳng gợn sóng, thậm chí còn thấy buồn .
Nghe  danh tiếng cô  giờ  thối nát.
Đã từng  đuổi khỏi cơ quan nhà nước,  còn dính tai tiếng “ép phụ nữ mang thai hiến máu” – thử hỏi công ty nào dám nhận?
Chẳng khác gì ôm b.o.m hẹn giờ  .
Còn chuyện hiến máu?
Vài tháng ,  nhận  tin nhắn từ trạm máu:
Cảm ơn vì  hiến m.á.u nửa năm , m.á.u của    truyền cho một sản phụ  tai nạn giao thông.
Thấy , lòng  vốn dĩ  cần ép buộc, càng  cần lấy việc khóa chỗ đỗ xe  để chứng minh.
Máu  nên chảy về , tự khắc sẽ chảy về đó.
(Hết)