Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 106: Báo đáp đến nhanh và mãnh liệt thế sao

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:05:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bây giờ là tối muộn cũng còn chuyện “ phiền dân” nữa, việc công là việc công, tình huống khẩn cấp thì dù phiền dân cũng chịu.

Phương sử dụng “chiêu tung tiền”, những việc cho cô chỉ trả lương bình thường mà còn tặng những món vịt giá trị cực cao, việc hăng say hết mức!

Dưới ánh sáng của vài chiếc đèn pin, chỉ trong một đêm họ khoan xong các cửa sổ tường.

Phương đó nghĩ mở cửa thừa, chỉ cần mở cửa sổ là đủ.

Cô ngáp dài, thử từng nồi vịt, đảm bảo vấn đề gì mới về nhà, cất trong tủ, trong gian.

Cho gà ăn, cho vịt ăn!

Hôm nay mệt quá, rau củ còn thu hoạch xong ngủ luôn.

“Sao mệt thế nhỉ?” Trước khi ngủ, cô lẩm bẩm, kịp suy nghĩ lịm .

Sáng hôm , cô vật vã dậy, tự giao hàng.

Vương Bân đợi ngay cổng.

Thấy Phương , liền : “Em gái, phụ lòng mong đợi nhỉ, tinh thần việc của nhân viên đều cao.”

“Không phụ lòng mong đợi”?

Phương ngay: “Cũng nhờ Vương tuyên truyền , họ đều nắm trọng điểm… Anh Vương, nhà máy thực phẩm của chúng mới mở một điểm bán hàng, giờ cần một nhân viên bán hàng, ai thích hợp giới thiệu ?”

Đôi mắt Vương Bân chợt sáng lên, báo đáp đến nhanh và mãnh liệt thế ? Một công việc! Một chỗ định!

“Tất nhiên nhà máy thực phẩm của chúng cũng là xưởng lớn, lương thì định nhưng phúc lợi vẫn còn kém, còn là công việc bán hàng, chọn tính tình , mặt mũi hiền lành, c.h.ử.i khách, thì đuổi khách , chịu trách nhiệm !”

Phương : “Lúc đó sẽ nhờ Vương chịu trách nhiệm nhé.”

Hiện nay nhiều công sở của các hợp tác xã bán hàng đều treo khẩu hiệu tường: “Không tùy tiện đ.á.n.h hoặc mắng khách hàng”!

Bạn đoán xem tại thế?

Cô thấy sợ thật!

Vương Bân : “ hiểu, yên tâm , nếu , em thể bất cứ lúc nào, sẽ đổi khác cho em là xong.”

Phương : “Thế Vương nhanh lên nhé, hôm nay cần dùng . Nhà máy mới của chúng ở…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-106-bao-dap-den-nhanh-va-manh-liet-the-sao.html.]

Cô báo địa chỉ của nhà máy đường.

Vương Bân xong thấy vẫn ở thành phố, tiện hơn nhiều, liền vui hẳn lên.

Ai mà chẳng vài thất nghiệp thiết nhỉ?

Anh nhiệt tình đón , tự tay cân hàng, lập phiếu.

Gà hun khói 100 con, vịt các loại 500 cân.

Giá bán lẻ giảm còn một nửa cho họ, cũng hơn 1000 tệ.

Phương nhà máy đường, đưa phiếu cho Tiền Lai, ông híp cả mắt.

Ông đến giao lương thực tháng đúng theo thỏa thuận.

Đã đồng ý thì ông cũng phản bội.

Nếu , “cá ngựa nhỏ” sẽ thuộc về khác mất.

“Chú, cháu chuyện với chú một chút nhé.” Phương .

Tiền Lai tay run, bản năng đưa tay che ví: “Gì thế? Cháu thuê nhà nữa ?”

Phương : “Không , là cháu nhờ Vương tìm một nhân viên, sẽ phụ trách bán vịt các loại ở đây.”

Nói xong, cô quanh cửa sổ nhỏ mới mở, rộng hơn một mét, bên trong là một cái bàn lớn, đặt mấy cái chậu men, phân loại từng loại vịt và gà hun khói.

Trước mỗi chậu đều bảng giá.

Người qua đều dừng , thỉnh thoảng mua một con gà hun khói, nhưng chẳng ai mua vịt.

xong cằn nhằn: “Đắt quá ! Các định lừa ? Thường ngày cho cũng ăn cái đầu vịt , giờ bán 1 tệ một cái? Điên ? Lương tháng chỉ đủ mua 30 cái đầu vịt thôi!”

Phương vốn thấy giá đặt cũng hợp lý, nhưng ông , quả thật đắt thật.

Người dân bình thường lái xe thu nhập cao, cũng lãnh đạo thanh toán chi phí.

Tiền Lai liền nhăn mặt, nhỏ giọng hỏi Phương : “Phải bây giờ? Hạ giá ? sợ bên đường sắt sẽ vội vàng hỏi.”

Phương đáp: “Tất nhiên là !”

 

Loading...