Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 109: “Cậu đang thiếu việc à?”

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:05:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương rời khỏi đài truyền hình thì chợ, dùng 50 tệ nhận mua một xô cá chép nhỏ, một đĩa sườn, cùng vài loại rau.

Cô còn mua vài cái rổ đan và hai chậu giặt sắt lớn.

Treo đầy lên xe đạp, chất chật cả xe.

Về đến nhà, Lâm Kỳ ở nhà.

Chắc đang giúp việc ở nhà máy thực phẩm, ngốc thích công việc .

Chủ yếu là lúc rảnh rỗi nhiều đồ để ăn.

Mỗi ngày thật sự khá nhiều đồ .

Phương dặn Lâm Tú, mỗi ngày nhất định nấu một nồi thật “ngon cỡ bự”! Cô thích ăn~

Cô chọn việc ở nhà hàng chẳng là để ăn ? Bây giờ vẫn giữ nguyên lý tưởng đó!

Lâm Tú vốn cảm thấy áy náy, việc với cô thật sự là đang chuyện .

giữa việc sai và việc lời chị dâu, cô chọn chuyện sai…

Sau khi thấy trách móc cô mỗi ngày vẫn nấu nồi “sai” đó, mà còn vui vẻ chia … cô mới yên tâm hơn.

Nhà ai, Phương xách xô nước về phòng, giấu trong tủ gian.

“Không , mua tủ lớn hơn, cái chật.”

Câu xong thì cảnh vật mắt biến đổi, từ ban ngày chuyển sang ban đêm trong nháy mắt, cô thật sự quen.

Bây giờ trong gian là ban đêm, trời trăng, nhưng cả bầu trời ánh lên màu xanh mờ mờ, như ánh trăng, soi sáng xung quanh mà tối om như bình thường.

Phương việc trong bóng tối, cho gà, vịt, lợn ăn.

Rồi thu hoạch rau.

Sau đó cô khỏi gian, xách vài xô nước nóng, đổ chậu giặt.

đổ thêm một bát nước giếng gian, thả cá chép sống mua chậu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-109-cau-dang-thieu-viec-a.html.]

Những con cá vốn lười biếng, động đậy, chậu liền như phát điên, quẫy tung tóe.

chẳng ai chịu nhảy khỏi nước.

Cảnh tượng đối với Phương Dung quen thuộc, cô nắm rõ tỉ lệ giữa lượng nước giếng và nước máy. Nếu quá nhiều, cá sẽ c.h.ế.t.

Làm xong việc , trời cũng muộn, cô nấu một nồi sườn kho và cơm trắng. Sau đó chia , mỗi hộp hai miếng sườn và cơm.

Rồi cô đến cơ quan của Phương Đức.

Bảo vệ liếc cô hai . Thỉnh thoảng đến một, hai thì , chứ ngày nào cũng chạy đến cơ quan bố thì cũng , thì cơ quan sẽ loạn lên mất.

Phương Dung định bước thì ánh mắt của bảo vệ, liền dừng , quan sát bên ngoài và trong, lúc hai .

"Cậu ơi, là giám đốc một nhà máy thực phẩm, nhà máy chúng đang tuyển công nhân, còn hai suất, các chú nhà nào cần ?" cô thẳng.

Ánh mắt của bảo vệ lập tức đổi: "Có !"

Người còn hơn 40 tuổi, giống đội trưởng, thận trọng hỏi: "Giám đốc nhà máy thực phẩm hả? Là nhà máy gì? Ở ? Có bao nhiêu công nhân? Có biên chế chính thức ?"

Phương Dung lượt trả lời.

Nghe là nhà máy chế biến thực phẩm chín, họ khá hài lòng.

Ai cơ sở nào thì dựa cơ sở đó; ai nhà máy thì hưởng lợi từ nhà máy.

Năm nay, chẳng hơn phúc lợi từ thực phẩm chín!

đây là nhà máy của hợp tác xã, biên chế chính thức, chỉ là lao động thời vụ, nhưng lao động thời vụ lương 30 tệ/tháng, phúc lợi đầy đủ.

Họ lập tức thấy hài lòng.

Những nhà đang thất nghiệp, suất lao động thời vụ cũng , coi như “cầu may” .

Phương Dung thuận lợi bước cổng; lẽ những đến, bảo vệ sẽ chỉ mỉm với cô.

Tất nhiên cô dám đến thường xuyên vì hiện tại kiểm soát cửa nghiêm.

 

Loading...