Nàng quen sống bên ngoài, hàng năm cũng chỉ quanh quẩn trong thâm cung, ngay cả Tấn Dương cũng rõ ràng, huống chi hôm nay đất rộng trời cao, mỗi ngày đều lo lắng hãi hùng.
nghĩ đến Triệu Hi Hằng nhắc nhở nàng tìm Tạ gia nương tựa, vẫn lau nước mắt đường.
Sợ gặp sắc nảy lòng tham, vì thế bôi mặt đen thui, ăn mặc như một nam tử. May mà tiền tài đủ dùng, dọc đường cũng lạnh đói, coi như thuận lợi Ung Châu Lăng Thành.
Thẳng đến thấy cánh cửa đại môn của Tạ gia, lúc mới dỡ bọc quần áo xuống, vui quá hóa buồn mà lên.
Nàng nhớ đủ chuyện từ tháng 11 đến bây giờ, khỏi đau buồn trong lòng, đến càng phát đầm đìa, tiến lên bổ nhào cánh cửa đại môn Tạ gia.
Tạ gia tồn tại từ khi Đại Chu lập quốc, tuy vẫn luôn nóng lạnh, nhưng thật sự là gia tộc trăm năm thịnh vượng, cuộc sống xa hoa, uy tín tại Lăng Thành.
Từ khi gia chủ Tạ gia gia chủ kề vai chiến đấu cùng với tiền nhiệm hoàng đế Triệu Tinh Liệt, hoàng đế vì tri kỷ cảm phục mà đem nữ nhi duy nhất định việc hôn nhân với Tạ Thanh Úc, Tạ gia càng như liệt hỏa đổ thêm dầu; nhưng Triệu Tinh Liệt c.h.ế.t , tân đế bốn phía chèn ép các bộ hạ cũ của Triệu Tinh Liệt, Tạ gia lập tức rút lui nhanh khi cơ hội, mấy năm gần đây ngược là tiếng gió gì.
Tiểu Đào bổ nhào cửa một cái, đến vang động trời đất, quản gia Tạ gia vội vàng xem xét.
Sau khi tỉ mỉ đánh giá, phát hiện là nữ hài tử, liền nâng nàng dậy, nhét trong tay nàng đem đồng bạc, "Tiểu nha đầu, đây chỗ ngươi xin cơm, nơi khác xin . Đầu năm nay dễ dàng, cầm lấy mua một ít bánh bao nóng ăn ."
Tiểu Đào ôm chân quản gia , "Ta đến xin cơm , là thị nữ của Kính Thành công chúa, là theo lệnh công chúa đến tìm nơi nương tựa ." Đem tín vật Triệu Hi Hằng cho nàng đưa qua.
Hôn sự của Triệu Hi Hằng và Tạ Thanh Úc, phàm là lão nhân ở Tạ gia ai cũng , quản gia , vội vàng dẫn , nhận tín vật , "Ngươi ở chỗ chờ , hồi bẩm gia chủ ."
Miếng ngọc bội mà Triệu Hi Hằng cho Tiểu Đào, chính là tín vật trao đổi với khi đính hôn năm đó.
Gia chủ Tạ gia chủ vội vàng bảo dẫn Tiểu Đào đến.
Sau khi ngọc bội nhận , kích động trong lòng Tiểu Đào mới bắt đầu rút xuống, nhưng trong lòng vẫn tràn đầy thấp thỏm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-102-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Tuy tiên đế với gia chủ Tạ gia là tình thâm, nhưng nhiều năm trôi qua như , Tạ gia liên tiếp tân đế chèn ép, điểm tình cảm cũng hao mòn đến mức nào, nếu như chẳng những niệm tình cũ, ngược còn đem nàng g.i.ế.c diệt khẩu thì hỏng.
Mang tâm tình thấp thỏm, nàng mời trong, gặp hai phụ tử Tạ gia.
Gia chủ Tạ gia hơn 40, hết sức ôn nhuận đoan chính, dáng vẻ ung dung, từ mặt cũng thể phong tư lúc tuổi còn trẻ.
Nàng đưa mắt chuyển tới vị trẻ tuổi , hô hấp càng là kềm .
"Có Kỳ Lân nhi , ví như cành lan nương tựa ngọc thụ."
Đây là đánh giá của Triệu Tinh Liệt năm đó khi mới gặp mặt Tạ Thanh Úc đầu, vì thế vui vẻ định con rể tương lai cho con gái , thể thấy Tạ Thanh Úc bao nhiêu ưu tú.
Tạ Thanh Úc 13 tuổi lấy thám hoa lang, cảnh tượng khi cưỡi ngựa dạo phố muôn đều đổ xô đường ngắm thì Tiểu Đào từng gặp, nhưng hiện giờ thấy , liền vì tiên đế khen ngợi như thế .
Hắn lúc một thanh sam đơn giản, ở án thư thanh lãnh, Tiểu Đào lời, cũng nghĩ nên đánh giá hình dung vị lang quân như thế nào.
Trong lòng chỉ toát bốn chữ, "Nhân gian tuyệt sắc."
Càng Tạ Thanh Úc, Tiểu Đào liền càng thấy bi thương trào , chỉ liên tục , nghĩ thầm, nếu như tiên đế còn sống, điện hạ của nàng liền gả cho vị lang quân . Phải là so với Cao Lệ Vương già sáu mươi tuổi , là so với tên Vệ Lễ bạo ngược ương ngạnh dung tục xa xỉ hơn đến bao nhiêu .
Tiểu Đào kịp thở, Tạ Thanh Úc xổm xuống, đưa tấm khăn của chính cho nàng , nhanh chậm , "Hôm nay ngươi cứ nghỉ ngơi , chuyện ngày mai cũng ."
Tiểu Đào kích động thành thế , đại khái đêm nay cũng điều chỉnh cảm xúc, chắc hẳn cũng cũng cái gì.
Người dẫn , ánh mắt Tạ Thanh Úc mới hiện nhàn nhạt ưu phiền, "A da, đương kim hoàng đế việc, thật một trời một vực với tiên đế."