Nàng hiện tại ngay cả bản cũng phát hiện, khi nàng đối mặt với Vệ Lễ, lá gan càng lúc càng lớn. Từ cái đem Vệ Lễ nàng là tức phụ của , thái độ cẩn thận nơm nớp lo sợ của Triệu Hi Hằng đối với Vệ Lễ liền dần dần đang đổi.
Nàng thử đạp lên ranh giới cuối cùng của Vệ Lễ từng chút một, phát hiện chỉ là hung dữ mặt mà thôi, căn bản dường như ranh giới cuối cùng, giống như , nếu thật sự bỏ mười ngày nửa tháng, Triệu Hi Hằng thể còn chút kiêng kỵ đối với , kết quả mới bỏ ba bốn ngày liền trở về .
Người đều bắt nạt kẻ yếu, Vệ Lễ nhường nhịn, Triệu Hi Hằng tự giác liền cứng lên .
"Triệu Hi Hằng!" Mày Vệ Lễ nhướng lên, kêu nàng, nhớ tới một cái hà bao đầy tiền mừng tuổi, còn quần áo .
Triệu Hi Hằng gì thì tự mua xiêm y cho nàng cũng quên phần của , cho nên giọng của cũng quá cứng lên .
"Ngươi còn tức giận ?" Hắn hỏi.
Triệu Hi Hằng chỉ chỉ son môi bàn, "Ngươi móc một khối lớn son môi của như , còn ngại mua nhiều."
"Ta sẽ cho ngươi mua, ngươi bao nhiêu cũng chê nhiều." Vệ Lễ thấy tay dính mấy dấu đo đỏ, khẽ chà chà một chút, dám dùng ngón tay dơ chạm xiêm y, "Ngươi cài quần áo lên cho ."
Nghe Vệ Lễ chịu thua, sẽ cho nàng mua, Triệu Hi Hằng mới tự nhiên lên, "Ngươi cho mua á nha."
"Mua." Vệ Lễ gật đầu, đó gần.
Trên đang mặc bộ màu đỏ , màu đỏ mận, nhân dịp năm mới mặc cũng vài phần vui vẻ.
Vệ Lễ trắng, tóc đen như mun , mặc mấy loại màu sắc nổi bật thế , càng thêm lộ tươi trương dương lên.
Như là ngay đó liền biến thành đám côn đồ ác bá thể giơ roi đường, đùa giỡn phụ nữ đàng hoàng .
Tất nhiên, là tên côn đồ ác bá mắt.
Chỉ là tên côn đồ ác bá hiện tại quần áo xốc xếch, thật sự giống tý nào.
"Ngươi lên, mặt đất lạnh." Triệu Hi Hằng nắm vạt áo .
Vệ Lễ một bước leo lên, chậm rãi vọt tới mặt Triệu Hi Hằng, Triệu Hi Hằng theo bản năng lui về phía , lưng đánh tường, lạnh như băng , nhịn hít hà một tiếng.
Vệ Lễ thấy phía lưng nàng dán tường, liền ôm hông của nàng kéo phía , đó dịch vài bước, kéo cách với nàng.
"Ngươi mặc chi , định tân lang a?" Triệu Hi Hằng tuy rằng hết giận, nhưng vẫn nhịn cất lời chế nhạo .
"Không ngươi mua cho ?" Vệ Lễ màu đỏ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-106-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
"Ta mua cho ngươi ngươi liền mặc ? Một chút chủ kiến cũng ." Triệu Hi Hằng lầm bầm lầu bầu , tuy rằng ngoài miệng như , nhưng nàng chọn xiêm y, Vệ Lễ thể mặc, vẫn cho nàng chút cảm giác thành tựu .
"Ta mặc xiêm y ngươi mua cho , mặc của nữ nhân khác mua cho ?" Vệ Lễ liền cằn nhằn theo lời của nàng.
Trong lòng Triệu Hi Hằng thầm nghĩ, ngươi nếu thể thì tìm nữ nhân nào nguyện ý mua xiêm y cho ngươi tính.
Ngoại trừ nàng là đoạt đến đây, khuê nữ nhà ai mà để ý tới ngươi?
Nàng Vệ Lễ , "Vậy ngươi mặc ."
"Ta, sẽ ngay bây giờ." Vệ Lễ cam lòng yếu thế.
"Đi a! Nhanh !"
"Ta hiện tại liền , Triệu Hi Hằng ngươi đừng hối hận."
"Ai hối hận chó con, ngươi tìm !"
"Ta sẽ ngay bây giờ!"
Hai ngươi một lời một tiếng, Vệ Lễ tiếng cao hơn tiếng , nhưng ngạc nhiên là nửa bước cũng dời .
Trên cổ áo Vệ Lễ hai nút buộc quần nãy giờ đánh thành một cục, mấu chốt là còn buộc , Triệu Hi Hằng nhón chân, dán lên cổ , liều mạng gỡ cho cũng gỡ , "Hay là lấy cây kéo cắt quách ."
Nàng bởi vì đang nhón chân, cho nên khuỷu tay chống lên lồng n.g.ự.c Vệ Lễ để giữ thăng bằng, dựa quá gần, thở ngọt ấm phả liên tục làn da Vệ Lễ. Hai bàn tay rũ xuống hai bên cũng liên tục xoa xoa cái ngón, chút bây giờ, từ cổ đến mặt đều đỏ.
Triệu Hi Hằng lấy kéo, Vệ Lễ giữ tay nàng , hầu kết nhấp nhô một cái, "Ngươi thử nữa xem."
"Hả?" Triệu Hi Hằng liếc một cái, vẫy vẫy tay chút mỏi.
Hắn thích bộ y phục như thế ?
Triệu Hi Hằng theo như Vệ Lễ yêu cầu, nỗ lực một phen.
"Vẫn gỡ ?" Mặt Vệ Lễ càng ngày càng hồng, cách xa nàng , ngược còn càng nhích gần, hỏi.
Trên trán Triệu Hi Hằng vội vàng rịn một tầng mồ hôi, mụ nội nó, cái thứ rách nát gì thế ! Sau đó cắn môi, "xoẹt" nhỏ một tiếng....