Vệ Lễ tối qua cũng cắn ít hạt dưa, còn chiều theo Triệu Hi Hằng giường sưởi đốt nóng, đầu lưỡi cũng mọc một vết, chuyện ăn cơm đều thuận tiện.
Triệu Hi Hằng thấy cũng nổi đẹn, trong lòng liền chút thăng bằng, gì chỉ một nàng giương mắt mỹ thực, Vệ Lễ cũng .
Khuya ngày hôm tuyết rơi, ngày hôm qua tuyết tan nhưng ngược thời tiết lạnh, đêm càng đặc biệt lạnh, trông coi khố phòng khi ca lạnh quá nên tay chân luống cuống, vô ý để cho chuột chạy , buổi sáng khi kiểm kê khố phòng, phát hiện mấy cái thùng cắn hỏng , ngay cả mấy mớ vải vóc trong thùng cũng kéo một chút để nó ổ.
Bọn họ nghĩ đến phong cách hành sự của Vệ Lễ, khỏi mồ hôi lạnh ướt lưng, nhưng dám báo.
Vệ Lễ cảm thấy việc đơn giản, việc bất lực, ném hồ cạn mồi cho cá là .
Triệu Hi Hằng giữ chặt , miệng còn đau nên hàm hàm hồ hồ rõ tiếng, "Dù đám vải vóc đó đều thời hết , phạt chút tiền là ."
Trong mớ của hồi môn của nàng kỳ thật gì chơi vui cả, phàm là đồ , mấy năm nay đều hoàng hậu móc hết cho Triệu Minh Tâm của hồi môn , mấy mớ vải vóc thời , nàng mặc thì tất nhiên mặc, vốn dĩ còn thấy tiếc định cho Vệ Lễ hoặc là Cẩu Đản Nhi hai xiêm y, nếu cắn hỏng thì coi như thôi.
"Nói gì ?Đầu lưỡi lớn ?." Vệ Lễ nhạo nàng.
Triệu Hi Hằng liếc một cái, hành vi hiện tại của , gọi là quạ heo đen, chỉ thấy khác đen chứ thấy đen.
Nếu chuột lọt trong khố phòng chứa của hồi môn, cần thu dọn để dẹp ổ con chuột , thuận tiện kiểm kê của hồi môn xem gì hư hại .
Triệu Hi Hằng lấy danh sách của hồi môn , tiện tay mở , đưa cho bên .
Vệ Lễ quét thoáng qua thấy hai chữ lớn, "Xuân cung..."
Xuân cung cái gì?
Mặt liền nóng lên.
"Ta cho." Hắn đưa tay giật lấy, vì đầu lưỡi vết đẹn, liền đau, nhưng cũng cố gắng chịu đựng để miệng phát âm rõ ràng, hất đầu ý bảo Triệu Hi Hằng đưa chìa khóa cho .
Triệu Hi Hằng hỏi Vệ Lễ hôm nay rảnh rỗi đến phát điên mà chuyện giúp nàng kiểm kê của hồi môn ? lời đến bên miệng, nàng vẫn nuốt trở về , bản nàng lười kiểm kê, Vệ Lễ vui vẻ thì cho thôi, thì càng yên tâm hơn bất cứ ai khác.
"Nha, tùy tiện một chút là , gì đáng giá ." Triệu Hi Hằng lấy một đống chìa khóa trong ngăn kéo nhỏ , giao cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-135-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Trong khố phòng, cái thùng con chuột khoét một lỗ cũng hư hỏng gì bên trong quá nghiêm trọng, hầu mở thùng , đối chiếu với danh sách của hồi môn từng cái một.
"Ngọc như ý, hai đôi, trân châu Đông Hải, hai hộc."
"Đồ trang sức màu tím, hai bộ, vòng tay hoàng kim khảm khảm phỉ thúy, ba đôi."
...
Sáu cái thùng con từng cái mở , khi đối chiếu thì xác nhận gì sai lầm.
Vệ Lễ khẽ gật đầu, ý bảo bọn họ khóa thùng , hầu tiếp tục thẩm tra.
Đợi đến cái thùng cuối cùng mở , bên trong là mấy cái hộp gỗ đàn bẹp bẹp, xếp thành từng tầng, chiếc hộp bao lớn, đồ vật chứa bên trong cũng to, thể là mấy bộ sách linh tính.
Người hầu danh sách của hồi môn cũng đỏ mặt, nghẹn hồi lâu lời, Vệ Lễ đá một chân, "Nói chuyện."
"Xuân cung đồ, mười ba bản." Hắn nhỏ giọng, gần chỉ cái hàng chữ cho Vệ Lễ , sợ Vệ Lễ hiểu phong tục, giải thích, "Đây là của hồi môn ép đáy hòm của phu nhân, các cô nương xuất giá đều thứ phía đáy thùng."
Mặt Vệ Lễ lập tức nhảy đỏ lên, mười ba bản, nhiều như thế?
Hắn nhanh chóng khép cái thùng cuối cùng nhấc lên, đó tự động thủ khóa , nhấc chân ngoài, "Kiểm kê xong , thì thôi."
Giờ phút tốc độ của cực nhanh, như đang tránh né cái gì.
Phút cuối cùng khi bước ngoài, còn đưa mắt vị trí cái thùng .
Thẳng đến lúc trở về, vệt đỏ mặt Vệ Lễ cũng còn bớt, Triệu Hi Hằng mới sàng lọc xong loại hạt giống , đang mặc quần áo mới cho Cẩu Đản Nhi đang liều mạng giãy dụa, thấy trở về, chút kinh ngạc, "Nhanh như xong ?"
Vệ Lễ lên tiếng, chỉ kéo ngăn kéo đầu giường , ném cái chuỗi chìa khóa , nàng thật sâu một chút, đó xoay .
Khi đêm dài buông xuống, Vệ Lễ khố phòng, khi hai tay trống trơn, lúc hai tay vẫn trống trơn, thật cho binh lính thủ vệ cảm thấy kỳ quái.