"Lần ."
Đây ý là còn thể ngoài ?
Hai ngoài tới một canh giờ liền trở về , khí còn chút thích hợp, bọn thị nữ bỗng ngộ chút cái gì, vội vàng lui xuống.
"Đợi !" Triệu Hi Hằng đẩy những sợi tóc tán loạn của mặt đang phủ lên , "Đợi chút!"
"Ngươi gì?" Vệ Lễ kiên nhẫn hỏi.
Nàng từ giường tụt xuống, tìm vở và bút mực, ghi kỹ càng lời của Vệ Lễ.
Năm An Bình thứ nhất, ngày 13 tháng 6: Vệ Lễ , "Ta mà khuê nữ, buổi sáng trời sáng liền bắt nàng thức dậy luyện công, đồ ăn vặt kẹo đường đều cho ăn, một năm chỉ bốn bộ y phục. Nàng cũng đau lòng."
Vệ Lễ từ phía lưng ôm lấy nàng, cắn cổ của nàng, "Được ?"
Triệu Hi Hằng cắn ngứa một chút, "Được ."
Vệ Lễ lấy dải lụa che đôi mắt của nàng, Triệu Hi Hằng cảm thấy hổ.
Người cái tật , mỗi như ban ngày đều che mắt của nàng. Khi còn che mắt của nàng, tuyệt sẽ cởi bỏ xiêm y của . Tóm chính là vô cùng cực đoan, chẳng lẽ thích loại k*ch th*ch ? Hoặc là cái gì mà nàng thể thấy?
"Không ." Nàng đỏ mặt kéo dải lụa kéo, Vệ Lễ cầm tay nàng dỗ dành, "Ngoan ngoãn ."
Trên giường thì ngược tên sẽ lời dỗ dành .
Khi tỉnh thì trời tối đen, ăn cơm tối xong, Vệ Lễ chuyển qua một mời trống rỗng, đặt ở mặt nàng.
Triệu Hi Hằng một bên giường La Hán, đùi đang đắp một tấm thảm mỏng, Cẩu Đản Nhi lơ mơ ngủ thảm.
Giữa giường La Hán một cái bàn nhỏ, đốt mấy ngọn nến, ánh nến vàng cam cực kỳ ấm áp. Xấp mời đang xếp thành một đống ở bàn, Vệ Lễ cởi hài, bên , cách nàng một cái bàn, trong n.g.ự.c ôm một cái tráp lưu ly, bên trong đặt quả đào ướp lạnh.
"Sao còn trắng tinh như thế ? Ngươi ?" Nàng mở một trang mời . Cổ họng chút khô ách, vì thế nhấp một ngụm nước mật ong trơn yết hầu.
"Chờ ngươi đây." Vệ Lễ một bên ăn trái đào, mới nha, tên nhiều như , phiền toái c.h.ế.t .
"Đây là danh sách tên tất cả tướng lĩnh của Bình Châu, ngươi theo đây ." Hắn chỉ danh sách bàn .
Anh đào vô cùng ngọt, cả đống đều lớn cỡ như trứng bồ câu, màu đỏ đậm chuyển tím, mịn màng căng tròn mọng nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-165-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Hắn chọn một trái to, chăm chú một chút nghiêng qua, đưa tới bên miệng Triệu Hi Hằng.
Ánh mắt Triệu Hi Hằng còn đang dính trong danh sách, cũng để ý Vệ Lễ đưa cái gì đây, há miệng cắn một ngụm.
"Ngọt ?" Hắn hỏi.
"Ừ. " nàng nhíu nhíu mày.
"Ngọt mà ngươi nhăn mày chi ?"
"Nhiều quá ." Nếu thật bắt nàng , tới tay rút gân."Thủ hạ của ngươi ai chữ mắt , bảo ai đó giùm thiệp mời ? Nếu thật sự , thì nhờ mấy thư trong thành giùm cũng mà."
"Ngươi ngốc ? Mấy chuyện thiệp mời thành hôn mà thể giao cho ngoài ? Một chút thành ý cũng ." Hắn búng mạnh một cái trán Triệu Hi Hằng.
Triệu Hi Hằng nhăn mặt, cực kỳ ghét bỏ. Năm Triệu Minh Cẩn cưới Thái tử phi , thiệp mời đều là Lễ bộ , chỉ tham gia hôm thiết yến thôi. Tại khi đến phiên nàng gả cho , tự thiệp mời cơ chứ?
Thôi thôi , nhà Vệ Lễ tiểu môn tiểu hộ, nàng nhập gia tùy tục .
"Cho một trái nữa." Vệ Lễ đưa qua một trái đào.
Triệu Hi Hằng kiếm một cái khăn ở chỗ nào đó, phun hạt đào trong miệng , Vệ Lễ mở lòng bàn tay mặt nàng, "Nhả ."
"Vậy thì lắm ." Đầu lưỡi nàng giữ hạt đào, líu ríu .
"Nói nhảm còn nhiều, bình thường khi hôn cũng chê ngươi."
Mặt Triệu Hi Hằng đỏ lên, phun hạt đào trong lòng bàn tay , đó ngậm trái đào nhai, quai hàm phồng lên.
"Nếu ngươi cảm thấy quá nhiều, thì tên của một là . Danh sách sắp xếp theo thứ tự quan chức cao đến thấp, chỉ mời mấy chức vị cao trong quân thôi cũng ."
"Vậy ngươi cùng ?" Triệu Hi Hằng bỗng nhiên phản ứng , ngẩng đầu .
Hai thành , yên tâm thoải mái giao hết tất cả cho một nàng ?
Mặt Vệ Lễ đỏ lên, ho khan một tiếng, "Ta thong thả nha."
Nếu như thể , gì chuyện bộ chuyển đến tay Triệu Hi Hằng?