Lời nổ tung trong lỗ tai Triệu Hi Hằng thua gì sét đánh ngang trời, nàng mang thai ? Hài tử là của Vệ Lễ ? Sao liền mang thai chứ ?
"Tiên sinh, ngài đừng lẽ, đại khái ngài nắm chắc bao nhiêu?" Triệu Hi Hằng vẫn giữ nguyên động tác , cứng ngắc đến một cử động nhỏ cũng dám.
Y sư sờ sờ râu, suy tư xong , "Nắm chắc tám phần, thời gian mang thai ước chừng hơn nửa tháng."
Tám phần, cơ hồ là xác định.
Trong óc Triệu Hi Hằng ong ong lên, thậm chí kịp khống chế vẻ mặt của , nàng dáng vẻ bây giờ là cái quỷ gì.
Tay chụp lên bàn, lấy xuống đặt lên đầu gối, đó đặt về bàn.
Nàng bóc lên một hạt điều, một hạt điều. Liên tục giống như con chuột chũi.
Nghiễm nhiên một là bộ dáng tân thủ luống cuống tay chân.
Trong phòng, bọn thị nữ vây quanh sôi nổi chúc mừng nàng, líu ríu tựa như một đám chim se sẻ.
"Chờ nửa tháng mời đến chẩn đoán chính xác thêm một , là thể cái tin tức cho chủ công ."
Triệu Hi Hằng tâm loạn như ma, xoa xoa huyệt Thái Dương, "Chờ , các ngươi đều ngoài , yên lặng một ."
Bọn thị nữ hai mắt , chỉ cho rằng nàng sắp mẫu nên quá khẩn trương, vì thế cũng an tĩnh , dẫn theo y sư rời khỏi phòng.
Đợi bộ trong phòng đều an tĩnh xuống, Triệu Hi Hằng mặt vô biểu tình bỗng nhiên nâng tay lên xoa xoa đầu của , ô ô một tiếng, đó nắm nắm tóc, "Ta mang thai ? Ta con nó mà mang thai ?"
Nàng năm nay vẫn tới mười bảy, chính là thiếu nữ còn trẻ tuổi, mà mang thai , là của Vệ Lễ ?
Nàng đó căn bản cũng nghĩ tới chuyện .
Nuôi hài tử nuôi như thế nào? Sinh hài tử thì sinh như thế nào? Dạy hài tử thì dạy ?
Không ai chỉ cho nàng, nàng cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-189-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Vạn nhất nuôi con cho thì bây giờ?
Phiền não lập tức nối gót mà tới, cơ hồ đầu của nàng nổ .
Vấn đề càng ngày càng nhiều, Triệu Hi Hằng bỗng nhiên lập tức oa oa , nàng bây giờ? Vệ Lễ chính là tên lão cẩu, nàng mang thai còn ở cạnh. Tính tính ngày một chút, quả thật đúng là cái hôm khi , cái đêm uống quá nhiều đó.
Nước mắt của nàng liên tục rơi xuống như vòng cổ trân châu đứt dây, liều mạng chảy ngoài. Triệu Hi Hằng ngay cả nước mắt đều để ý lau, đến mức đuôi mắt cùng chóp mũi đều đỏ hoe , thể co .
Nàng níu chặt cái thảm lông nhỏ đang đắp đầu gối, duy trì một tư thế lâu nên chút tê rần, nhưng động cũng dám động, mới nửa tháng, y sư còn to như hạt đậu phộng nữa, vạn nhất nàng khẽ động, nó rơi thì bây giờ?
Nếu như nương nàng còn sống thì , khẳng định sẽ cho nàng nên cái gì bây giờ .
Triệu Hi Hằng suy nghĩ nhiều đến chuyện thế nào giáo dục hài tử, chợt nhớ tới một việc, vạn nhất Vệ Lễ thật sự đánh thua , c.h.ế.t ở bên ngoài, đứa bé sinh phụ ?
Ô, Vệ Lễ còn khi c.h.ế.t sẽ b*p ch*t nàng, hai con bọn họ thật đáng thương.
Nàng mệt mỏi, thấy bàn một đống hạt thơm thơm dòn dòn, thút thít, bốc lên ăn.
Triệu Hi Hằng cơ hồ chìm trong nỗi sầu lo với tương lai suốt cả một buổi chiều, cuối cùng vẫn đến khi trời chập choạng tối, bọn thị nữ bày cơm kêu nàng ăn cơm. Nàng chùi chùi mắt, cầm lấy cái gương nhỏ , thấy đôi mắt của chút sưng đỏ.
Về nên bớt một chút, vạn nhất hài tử lây tật , sinh liền thành cái bánh bao nhè thì bây giờ?
Không chỉ mỗi Triệu Hi Hằng khẩn trương tới tay chân luống cuống, bọn thị nữ trẻ tuổi cũng ai sinh con, mười phần khẩn trương, sợ Triệu Hi Hằng một bước cũng thể xảy vấn đề gì, vì thế mới thương lượng cùng Triệu Hi Hằng, mang đồ ăn đặt bàn ở trong phòng ngủ.
"Phu nhân, phu nhân, ăn nhiều cá , ăn cá sinh hài tử sẽ thông minh." Các nàng tinh tế lừa hết xương cá, dỗ dành Triệu Hi Hằng như dỗ hài tử để nàng ăn nhiều chút.
Trên mặt của các cô nương trẻ tuổi lộ hưng phấn cùng khẩn trương, trong lúc nhất thời Triệu Hi Hằng chút nhớ Tiểu Đào.
Tạ Thanh Úc Tiểu Đào ở tại Tạ gia, chắc hẳn cuộc sống cũng tệ, nếu như nàng ở bên cạnh , mang thai, cũng sẽ là biểu tình gì.
"Y sư chắc tám phần, đó chính là còn xác định, đừng truyền tin tức ngoài, chúng là , chờ nửa tháng , bắt mạch một nữa xem." Triệu Hi Hằng như , chút khẩn trương.