Hắn chôn mặt trong bờ vai Triệu Hi Hằng , ôm hông của nàng, mềm giọng oán giận, "A Đam, bọn họ đều bắt nạt ."
Biết rõ đang giả vờ, nhưng Triệu Hi Hằng vẫn mềm lòng, ôm , vỗ vỗ phía lưng, cho ăn một miếng bánh chua ngọt.
Trong bóng tối, Vệ Lễ cắn răng, trong đôi mắt hẹp dài tràn đầy hung ác nham hiểm.
Ai dám châm ngòi giữa và Triệu Hi Hằng, đều đáng chết.
"Người tuy rằng chuyện , nhưng đến mức đả thương tính mệnh , thấy ?" Triệu Hi Hằng vỗ đầu của một cái. Người như tên quận thủ quận Giang Đông , nên trừng trị thì trừng trị, tên lợi dụng chức quyền chuyện ác, ức h**p vô tội, trừng phạt là đúng tội. tiểu cô nương tối nay thì , chỉ là chút tâm tư, cho nên cảnh cáo chút là .
Vệ Lễ giật , đôi mắt hẹp dài trợn tròn, Triệu Hi Hằng đang nghĩ cái gì?
Nếu Triệu Hi Hằng như , cho dù Vệ Lễ động tâm thì cũng đường thi triển, huống hồ nàng nếu rõ ràng tâm tư của bản như , nếu thêm động tác nữa, Triệu Hi Hằng sẽ là đầu tiên hoài nghi đến đầu .
Nếu thật sự c.h.ế.t , nàng nhất định sẽ tức giận, ngay cả chút hoà nhã phỏng chừng cũng sẽ cho .
Trên đời , dù cho tình cảm sâu dày bao nhiêu đều chịu nổi hao mòn, huống chi Triệu Hi Hằng đối với sợ rằng cũng tình yêu, càng miễn bàn chuyện hao mòn .
Vệ Lễ đem hết lực để duy trì mối quan hệ , tìm niềm vui cho nàng, thế cho nên thể nào cho đoạn thời gian bình tĩnh ấm áp sụp đổ tan rã thành bùn .
Ngay từ đầu, Vệ Lễ ngay mặt Triệu Hi Hằng đều sợ gì mà dốc hết sức giày vò; len lén giày vò lưng cho Triệu Hi Hằng ; đến bây giờ, thì ngay cả dũng khí để giày vò ở một chỗ mà Triệu Hi Hằng cũng , chủ yếu là gánh vác nổi hậu quả khi Triệu Hi Hằng sự tình.
Như chuyện Tạ Thanh Úc, chán ghét , thể chân chính chuyện gì tổn hại .
Giá trị của tất cả đều thể khiến dám đánh đổi cuộc sống bây giờ.
Triệu Hi Hằng cũng chằm chằm Vệ Lễ, nàng nếu , Vệ Lễ sẽ động tác gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-260-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Đại khái là thiên vị nên sợ hãi, cảm thấy Vệ Lễ sẽ vì trút căm phẫn mà nàng vui.
-----
Thẩm Đô An ở phủ Vệ Lễ, mà là do Trần Nhược Giang mang về nhà .
Chiếu theo lời Vệ Lễ , "Ta thấy gương mặt như sụp đổ mất của , liền cảm thấy xui."
Ý tứ là bảo Trần Nhược Giang mang về , đợi khi nào các sĩ tử đầu các quận đến Bất Hàm dự thi thì nhét Thẩm Đô An thi cùng .
Tuy rằng xem như vẻ mở cửa cho Thẩm Đô An, nhưng nếu như thể sánh bằng những nhân tài khác, thì thật là mất mặt đến còn chỗ nào mà chui.
Thẩm Đô An ở tại nhà của Trần Nhược Giang, tiên là hết mấy ngày, là cho chính là cho cái tên chủ như quỷ lột da , cơm cũng ăn, ngủ cũng ngon, việc trong nhà, cho việc thì buổi tối liền ngủ . Trần Nhược Giang ghi nhớ lời Vệ Lễ dạy bảo, c.h.ế.t là , cũng để ý .
Theo lời Triệu Hi Hằng , cho chút thời gian chậm rãi thích nghi.
đến Trần Nhược Nam ngủ ngon, ăn khẩu vị, chơi hứng thú, tức giận đến tìm tính sổ, nhưng khi thấy gầy như một cây trúc lắc lư như , ngay cả câu mắng cũng mắng , dứt khoát mang dĩa đậu phộng và bánh ngọt, bên cạnh giường lò của , ăn cùng lảm nhảm.
Chuyện của Thẩm Đô An, Trần Nhược Nam Trần Nhược Giang , tên quận thủ quỷ lột da của quận Giang Đông lợi dụng, còn chèn ép , phê phán những thứ là kinh tởm đến rắm chó cũng kêu, cho tinh thần của phát triển bình thường , cuối cùng lấy thứ đổi lấy ban thưởng khen ngơi.
"Ăn ? Ngươi ngươi mãi cũng ăn cơm, sợ ngươi thở cũng nổi á." Trần Nhược Nam chằm chằm , thừa dịp lau nước mắt liền đưa bánh ngọt qua.
Thẩm Đô An run rẩy, co rụt trong kháng, "Ta, thể ăn thứ như ." Hắn xứng.
Xong , thật ngốc . Trần Nhược Nam vỗ đầu, lên dạo một vòng trong phòng, bỗng nhiên qua kéo tay , "Đi thôi."
Ra ngoài dạo, từ khi mười tuổi liền nhốt trong phủ quận thủ, bao giờ cửa .