Nàng đỉnh núi, xa xa xuống phía , thể thấy khói bếp lượn lờ chân núi, thấy những chấm đen chi chít từng bước từng bước sôi nổi hoạt động đường xá, đó là con dân của nàng, đang an cư lạc nghiệp, đang thành cuộc sống giống như nàng.
Vừa nghĩ như thế, trong lòng nàng liền rung động đến , nàng nhất định cho Bình Châu trở nên càng hơn mới .
Vệ Lễ tính toán vô cùng chính xác, hiện tại bụng Triệu Hi Hằng bảy tháng rưỡi, vốn dĩ khi sáu tháng còn tính quá lớn, quần áo rộng rãi thể che khuất bảy tám phần, nhưng từ khi bước tháng thứ sáu, tiểu gia hỏa tựa như thổi lên, mỗi ngày đều lớn hơn một chút.
Thẳng đến khi Triệu Hi Hằng dụi dụi mắt, định dậy từ giường, chợt phát hiện dậy nổi .
Nàng sờ sờ bụng, phát hiện như đang sờ cái nắp nồi nhỏ , đôi mắt thoáng xuống một chút, liền thể thấy cái bụng nhọn nhọn.
Tóm chính là... quá ...
Trong lòng nàng bỗng nhiên dâng lên một cơn bi thương, ngay cả hạnh phúc khi mẫu cũng xoá tan bi thương đó.
Nàng hậu tri hậu giác vươn cánh tay , nhấc chân, bóp bóp mặt, phát hiện đều như mọc thêm thịt , mà còn chỉ một chút. Làn da vẫn trắng trắng mềm mềm , nhưng màu trắng cho càng béo, nàng hiện tại khẳng định giống như cái bánh dày tròn vo .
Triệu Hi Hằng kéo mền che mặt, gào lên thút thít thành tiếng, nàng khó coi !
Mãi bận rộn vất vả một đợt như , nàng vẫn thời gian phát hiện biến hóa.
Nàng sống nữa, mắng, "Vệ Lễ đúng là đồ lão cẩu mà, đồ lưu manh xa độc ác, cái chuyện gì, hu hu hu hu... Ta đây trở nên như ... Chàng còn ở bên ngoài tiêu d.a.o vui sướng..."
Triệu Hi Hằng càng lúc tiếng càng lớn, một đám vội vàng từ bên ngoài chạy , hoang mang rối loạn một xô đẩy một , sợ tới mức đều tê rần, đừng là xảy chuyện gì nên chứ ?
Đến gần mới rõ Triệu Hi Hằng đang mắng , vẫn là mắng Vệ Lễ...
Các nàng nghĩ thầm, đây đại khái là chuyện gì nhỉ , lẽ là trong mộng mơ thấy chủ công ? Chủ công ở trong mộng chuyện gì mà ghét bỏ chăng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-281-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Tiểu Đào vội vàng kéo mền đầu nàng xuống, "Điện hạ, điện hạ ngài cái gì ?"
Triệu Hi Hằng nàng nửa khắc, bỗng nhiên kéo mền che lên, "Ta mập , biến dạng , ngươi đừng !"
Nếu tại Vệ Lễ, nàng biến thành như ? Ngu ngốc, thế mà còn cho rằng chỉ cần phun thì sẽ mang thai, ai dạy chứ ! Triệu Hi Hằng hiện tại càng nghĩ càng giận.
Tiểu Đào xem như hiểu rõ vì Triệu Hi Hằng mắng chửi như . Nàng vội vã với tay cầm lấy gương, kéo Triệu Hi Hằng gương, "Điện hạ ngài ? Chỗ nào chứ, rõ ràng còn mắt, khí sắc làn da đều hơn so với nhiều ."
"Gạt ..." Triệu Hi Hằng trong chăn rầu rĩ .
"Thật sự! Tiểu Đào lừa gạt ngài lúc nào chứ ? Đứng lên xem ."
Thị nữ ma ma đều tới, khuyên Triệu Hi Hằng lên kỹ chính một chút, , vẫn là một đại mỹ nhân.
Triệu Hi Hằng nửa tin nửa ngờ, lộ , nhưng vẫn vươn một bàn tay, kéo cái gương trong ổ chăn, lặng lẽ nhấc một góc chăn lên, lộ chút ánh sáng để soi gương.
Hình như... Hình như cũng béo bao nhiêu, nàng quá sợ, cho nên tự dọa , cảm thấy mập hơn nhiều.
Trên gương mặt thêm chút thịt, mỹ nhân thịt cũng gọi là béo, gọi là đẫy đà, nàng đẫy đà hơn chút ít, làn da trắng noãn ửng hồng, khí sắc , chủ yếu hài tử cũng ngoan, để cho nàng chịu bao nhiêu khổ.
Đuôi mắt mặt dài một chút, thậm chí mắt còn lớn hơn so với , còn giống như một tiểu cô nương, chút kiều diễm của một phụ nhân .
Phụ nữ mang thai trung và hậu kỳ hội đặc biệt dễ đói, cũng đơn thuần là đói, là đói thèm, cảm giác nếu ăn cái ăn liền xót xa .
May mà Tạ Thanh Úc đưa tới mấy ma ma đều kinh nghiệm, Triệu Hi Hằng tùy thời tùy chỗ đều thể lấy món ăn bên tay , hơn nữa ngoại trừ một ngày 3 bữa chính, còn các loại canh bổ dưỡng, những ma ma còn sợ nàng thích ăn, cố ý mấy món điểm tâm thành hình hoa cỏ cùng động vật dễ thương.
Nàng nhéo nhéo mặt , cảm thấy mấy cái mớ thịt mọc thật là oan chút nào.