Nàng nâng ống thẻ giơ lên trán, trịnh trọng khẩn cầu, đó mở to mắt, lắc lắc .
Tất cả trong phòng khẩn trương ống thẻ, khí càng lúc càng ngưng trọng, Vệ Lễ ngay cả hô hấp cũng dừng , tay nắm chặt vạt áo.
Mấy cái que tre đong đưa như thành tinh, soạt soạt lắc đến so le , nhưng ngạc nhiên là một cái nào rơi cả, tay Triệu Hi Hằng cũng mỏi nhừ , cuối cùng chỉ thể ánh mắt phức tạp buông ống thẻ xuống.
Vệ Lễ chờ đợi hồi hộp nãy giờ cũng lâu , bả vai sụp xuống, hít một thật sâu, xắn tay áo lên, "Nàng sức yếu, để thử."
Hắn bài vị thành kính bái bái, đó nâng ống thẻ lên lắc một trận, chỉ một tiếng bùm bùm, sáu cái que tre cùng một lúc đổ như mưa, còn cái nào dư trong ống thẻ, bộ rớt xuống đất .
"Chàng sức lực lớn nha, cơm ăn nhiều nên sức cũng lớn nha, năng lực ..." Triệu Hi Hằng chê .
tóm , hai đều thuận lợi, Tiểu Đào lặng lẽ nhẹ nhàng thở .
"Ừm, đại khái chắc là A gia cùng a nương hiện tại ngủ , cho nên tên nào rút ..." Triệu Hi Hằng lắc lắc ống thẻ, "Vậy đêm nay chúng cân nhắc, ngày mai hỏi bọn họ ."
Miệng Tiểu Đào nhếch lên, thật xác định là Thiên gia cùng nương nương ngủ chứ bọn họ chê những tên thô thiển, cho nên một cái cũng chọn ?
Tục danh của Thiên gia là Triệu Tinh Liệt, thật dễ , còn một cảm giác mạnh mẽ như thiên địa tinh vũ; điện hạ gọi là Hi Hằng, là Hằng Nga Hi Hòa, Thiên Thần tiên tử, đến phiên tiểu cô nương , nếu gọi là cái gì Kim Phượng, cũng quá quê mùa .
Bài vị cung kính đưa trở về.
Vệ Lễ bỏ thêm một cái giường bên cạnh Triệu Hi Hằng, giường chính là cái giường gỗ nhỏ thể đong đưa của khuê nữ.
Mặc dù ma ma cùng bọn thị nữ, hai vẫn học từng chút một thế nào chăm sóc hài tử.
Triệu Hi Hằng thở dài, nữ nhi yếu ớt ánh nến ngủ vẫn hết sức ngon lành, trong óc đều là suy nghĩ về tên của con bé.
Sau vài ngày, vô luận là lắc cái ống tre đó bài vị như thế nào, thật ngạc nhiên là một chút kết quả cũng , Triệu Hi Hằng cũng bắt đầu dấy lên lòng nghi ngờ đối với mấy cái tên , ngang dọc đều cảm thấy xong.
Tư Hộ tới tới lui lui vài chuyến, đều Vệ Lễ lấy các loại lý do đuổi về, trọn vẹn nửa tháng, hộ tịch vẫn tên của tiểu gia hỏa nhà .
Tiểu hài tử lúc đầu vốn dĩ đỏ hỏn nhăn nhúm hiện tại mỗi ngày liền hình dáng, dần dần trở nên trắng trắng mềm mềm, Vệ Lễ thấy con bé biến hóa, cảm thấy vô cùng thần kỳ, hoá tiểu hài nhi thật sự sẽ dần dần nẩy nở nha.
mà.... đôi mắt của con bé chút đen đến quá phận nhỉ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-299-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Không quá giống Triệu Hi Hằng...
Trong lòng mơ hồ chút dự cảm .
Tiểu Đào vui sướng dẫn bưng mấy chậu hoa tiến , ba chậu hoa Lựu và hoa Sơn Chi, bề ngoài là chăm sóc tỉ mỉ, tháng 9 mà còn nở hoa.
"Tạ lang quân ngài sinh tiểu cô nương, roi thúc ngựa đưa hạ lễ tới."
Triệu Hi Hằng thích hoa Sơn Chi, Tạ Thanh Úc tất nhiên cũng , cho nên cố ý đưa , còn hoa Lựu là hàm ý con cháu đầy đàn, cũng ý chúc mừng.
"Bưng qua đây cho xem." Thời điểm mà còn thể thấy hoa Lựu cùng hoa Sơn Chi nở rực rỡ thế thật sự khó , tinh thần Triệu Hi Hằng liền tỉnh táo.
Khi mấy chậu hoa vòng qua bên giường tiểu nữ nhi, con bé bỗng nhiên siết chặt nắm tay, đảo mắt mấy chậu hoa chăm chú, đó phát một tràn tiếng gọi ô ô.
Mọi đều vạn phần kinh hỉ, "Tiểu cô nương kêu to như , là thích hoa đúng ?"
Triệu Hi Hằng hái một đoá hoa Sơn Chi và hoa Lựu xuống, hứng thú bừng bừng gọi, "Ôm con bé qua đây cho nó xem."
Tiểu hài mới hơn mười ngày tuổi, cũng thể thấy rõ đồ vật, tất nhiên là cái nào màu sắc sặc sỡ hơn liền thích cái đó.
Con bé hướng về phía hoa Lựu đỏ rực chăm chú hồi lâu, lớn dĩ nhiên là cảm thấy con bé thích hoa Lựu một chút.
Triệu Hi Hằng linh quang chợt lóe.
Tên chính là do con bé thích nha.
Thạch Lựu?
Vệ Thạch Lựu?
Hình như vẻ quê mùa một chút ? Nghe cứ như tên tiểu nha nhà ?
Triệu Hi Hằng lấy hoa đùa đùa con bé, tiểu gia hỏa chơi chút mệt nhọc, há miệng th* d*c, nghiêng đầu qua ngủ .
Con bé mới sinh lâu, trừ ăn chính là ngủ, nếu bộ dáng mỗi ngày một nẩy nở trắng trẻo đáng yêu, thật sự là gì thú vị.