"Thuộc hạ năm nay mới thăng chức lên, năm đó đại hôn của chủ công cũng thấy tư của phu nhân, chỉ mong trở về, tiệc ăn mừng thể tận mắt phu nhân một . Chắc hẳn phu nhân chính là nữ trung hào kiệt, càng kính ngưỡng hơn cả Tống Tuyền tướng quân Tôn Tiến Sĩ."
Một trận nịnh nọt ào ạt vang lên, Vệ Lễ khác khen ngợiTriệu Hi Hằng, khoe khoang một tình cảm của và Triệu Hi Hằng, chỉ cảm thấy cả thư sướng, "Có cơ hội, cơ hội , ở nhà là chủ, với nàng, nàng tất nhiên đồng ý."
Trần Nhược Giang suýt chút ánh sáng đắc ý trong mắt Vệ Lễ lóe lên đến mù mắt, hận thể lắc lắc cổ áo Vệ Lễ lớn tiếng gọi , "Ngươi tỉnh ! Ngươi về trong nhà mấy chục phong thư, phu nhân mới hồi âm cho mấy phong nơi dương dương tự đắc? Lần mua xiêm y, ai là móc một lượng bạc để trả tiền chứ ? Nhất gia chi chủ ở ?"
suy nghĩ một chút, còn tức phụ , nên dĩ hạ phạm thượng, cuối cùng cũng đè nén ý nghĩ xuống .
Năm đó nên bỏ Vệ Lễ, tìm nương tựa khác, Khương Tố, Tạ Thanh Úc, ai chả , cũng đến nối uất khí về phương diện nhiều như .
Hắn ham chén cơm , hiện tại chạy cũng chạy , hối hận.
Vệ Lễ khoe khoang cũng khoe đủ , liền phất phất tay, "Các ngươi tiếp tục ăn cơm ."
Sau đó xoay về doanh trướng của .
Thư còn mở ...
Hắn khẩn cấp dùng đao rọc thư .
"Ta đào một cái tráp gỗ bên cửa sổ thư phòng của , cho một cơ hội giải thích trong một tờ giấy, mau hồi âm."
Mày Vệ Lễ nhíu cùng một chỗ, nàng thư cchir loại sự tình ?
Cũng một lời nào là nhớ ?
Chậc, cái tráp gì cửa sổ thư phòng chứ? Thứ gì? Hắn căn bản ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-352-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Thứ đó của , khẳng định của , nhớ đem thứ gì chôn ở phía cửa sổ , chừng là tên hầu nào vụng trộm giấu , hiện tại đổ lên đầu .
Vệ Lễ ủy khuất xót xa, uổng công khoe khoang thư nhà với như đồ ngốc.
"Chủ công, Vương Lục Lang đến ." Vương lục lang là con thứ sáu của Vương Viễn, là nhỏ tuổi nhất, cũng là đứa Vương Viễn yêu thương nhất.
Cũng bởi vì tuổi trẻ nóng tính, so với các ca ca thì thiếu chút trầm , suy nghĩ sâu xa, lộ nóng nảy mà thiếu nhẫn nhịn chút.
Hắn tiến xong, liền kéo mũ trùm đầu xuống, "Ngươi đến cùng thì khi nào mới giúp ?"
Vệ Lễ nhanh chậm nhét thư trở về, đổi một gương mặt khác, "Cút , tiến ."
Hai bàn tay đang rũ xuống bên hông của Vương Lục Lang nắm chặt , cằm cũng căng chặt lên, nhưng ngoài là lén các ca ca tới, thể kéo dài, đành hùng hổ ngoài, đó nữa tiến , thái độ nhu thuận.
"Ngồi." Vệ Lễ bỏ chân xuống khỏi ghế, "Ngươi bây giờ cầu cạnh , thật dễ chuyện." Nếu trong mấy nhà Vương gia mỗi tên Lão Lục là dễ lừa gạt nhất, thì với thái độ chuyện như thế, sớm chặt mấy khúc.
Vương Lục Lang phục, "Ta rõ ràng đáp ứng ngươi, khi xong chuyện cho ngươi sáu tòa thành báo đáp, chúng đây là quan hệ trao đổi bình đẳng trao đổi. Không đánh mà thắng, thể lấy đến sáu tòa thành, ngươi mới là kiếm nhiều nhất."
"Ta đây cũng thể giúp các ca ca khác của ngươi." Vệ Lễ mắt cũng thèm .
Càng như , Vương Lục Lang càng là cảm thấy Vệ Lễ đáng tin cậy, nếu Vệ Lễ như đối với ân cần, ngược hoài nghi bên trong âm mưu quỷ kế gì .
"Ngươi bừa! Lão Tam, lão Tứ, lão Ngũ hiện tại đang vội vàng tiếp xúc với họ ngoại của bọn , dựa gia tộc bên họ ngoại nhúng tay Thanh Châu. Nhà ngoại của bọn họ đều là gia tộc quyền thế của Thanh Châu, cường long bất áp địa đầu xà (Editor: rồng mạnh cũng thể đàn áp rắn trong hang ổ của nó) , bọn họ cần tới ngươi? Ngươi sớm tính toán, thì cái gì cũng sẽ lấy ." Vương Lục Lang cau mày .
Mẹ của phận , thế lực bằng nhà bên ngoại các ca ca, chỉ là ỷ mẫu của sủng ái của Vương Viễn, cũng thích cóp nhân mạch mấy năm nay, cho nên mới dám tranh.
"Lời tạm biệt đừng quá chắc chắn nga, Tam ca, Tứ ca của ngươi, bên nhà ngoại bọn họ mấy năm nay xu hướng suy tàn, ngươi cho rằng bọn họ âm thầm bàn bạc với ? mà bọn quá keo kiệt thôi." Vệ Lễ tiện tay chỉ chỉ , "Ta cho ngươi mượn 3000 cử binh, ngươi cho câu trả lời thuyết phục khiến hài lòng."