Đệm chăn lâu dài sử dụng, đặt ở trong tủ còn mang vùi vải sợi.
Triệu Hi Hằng thích ứng vô cùng đối với cảnh, một lát liền ngủ , chỉ là phần bên trong đùi do cưỡi ngựa nên cứ phát đau nhè nhẹ.
Phó tướng kéo theo thanh kiếm còn đóng băng đỏ máu, chậm rì rì tiến của nhà.
Hắn mới thu thập xong cái tên tạt m.á.u chó phủ Vệ Lễ.
Ngày hôm trọng thương, hôm nay bôn ba, giữa mày đầy mệt mỏi.
Trong nhà vẫn còn để đèn, trong lòng nhịn thấy ấm áp.
"Ca!" Muội , Trần Nhược Nam, chạy đón, là một cô nương cao gầy thanh Tú.
Nàng bưng nước ấm cho ca ca Trần Nhược Giang của .
"Ca, đêm nay chủ công dán thông báo, là cưới một công chúa, ngươi vẫn luôn theo chủ công, đây là sự thật ?" Trần Nhược Nam thấp thỏm về phía .
Trần Nhược Giang mặt mày lạnh lùng, nện cái ly lên bàn, "Có ngươi vẫn còn nhớ thương chủ công ?"
"Ca, chủ công tiền cho nương chữa bệnh, ......" Mặc kệ khác như thế nào, Vệ Lễ trong lòng Trần Nhược Nam chính là hùng.
"Hắn vì tiền cho nương chữa bệnh? Còn là bởi vì chịu vì bán mạng ? Đã bù một còn đủ, ngươi cũng nhảy hố lửa?"
Trần Nhược Giang lạnh mặt, tuy cảm thấy trong chuyện thành Vệ Lễ chỉ qua loa, nhưng thể đoạn tuyệt ý niệm thực tế của cũng thật sự là một chuyện .
"Ta gặp cái công chúa gì gì , xem nàng mạnh hơn ở chỗ nào!"
Bên cạnh là tiếng hít thở đều đều, Vệ Lễ sờ sờ lỗ tai trái, khoen xích màu bạc lạnh, nghiêng , Triệu Hi Hằng.
Nàng nghiêng, đưa lưng về phía , cuộn tròn , từ hình dáng bên ngoài đệm chăn mà xem, chỉ là một cụm lớn mấy, lưng là mái tóc dày đen nhánh tán loạn.
Vệ Lễ tiện tay móc lấy một sợi tóc của nàng, trơn nhẵn lạnh lẽo, còn mùi hoa Sơn Chi nhàn nhạt.
"Triệu Hi Hằng." Hắn gọi một tiếng.
Cũng ai đáp , bốn phía cũng an tĩnh, thậm chí bên ngoài cửa sổ, một chút ánh sáng cũng tiến , Vệ Lễ cũng cảm thấy thú vị, bắt lấy một sợi tóc của Triệu Hi Hằng xong, trong chốc lát liền buồn ngủ nhợt nhạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-benh-kieu-phan-dien/chuong-57-ga-cho-benh-kieu-phan-dien.html.]
Trong khi đang mơ màng, bỗng nhiên đùi chợt xuất hiện cảm giác cái gì lành lạnh đáp lên, giật một cái, thoáng chốc thanh tỉnh.
Là chân của Triệu Hi Hằng, lạnh như một khối băng, từ trông ổ chăn của duỗi , chui hẳn trong đệm chăn của , chắc lẽ là do ngủ quá lạnh, cho nên theo bản năng tìm kiếm nguồn nhiệt.
Vệ Lễ quá cao hứng, hất hất nhét chân nàng trở về, khi làn da tiếp xúc đến trong đệm chăn của Triệu Hi Hằng, giật thanh tỉnh nhiều.
Triệu Hi Hằng đại để cảm thấy tư thế khó chịu, vì thế trở .
Tay Vệ Lễ còn nắm lấy sợi tóc của nàng, nàng nghiêng , đầu liền thuận thế đè lên cổ tay của .
Cả nàng đều quá ấm áp, vô cung đối lập với thể nóng hầm hập của Vệ Lễ.
Vệ Lễ thuận tay sờ trong chăn nàng, bên trong lạnh đến tựa như động băng. Hắn cảm thấy chút kỳ quái, Triệu Hi Hằng là c.h.ế.t ? Cho nên thể ấm chăn của chính ?
Có thể là ghé gần Triệu Hi Hằng quá, nàng cảm thấy ấm áp, vì thế lăn lăn, mang theo một nửa chăn lăn trong lòng n.g.ự.c , tiện đà thoải mái mà cọ cọ.
Một chút buồn ngủ còn của Vệ Lễ, cũng cơn lạnh thổi phù mất.
Triệu Hi Hằng giống như cái cục băng nhỏ lăn đây, tóc lạnh, xiêm y lạnh, làn da lạnh, chỗ nào chỗ nào cũng lạnh.
Hắn bóp mặt Triệu Hi Hằng một phen, "b*p ch*t ngươi nha."
Hắn dùng sức bóp, Triệu Hi Hằng ngây thơ mờ mịt mở to mắt, vẫn là bộ dáng nửa ngủ nửa tỉnh.
"Lăn trở về bên của ngươi ." Thanh âm của nhẹ, hung dữ .
Triệu Hi Hằng ý thức gì, cái gì thì là cái đó, một nữa nhắm mắt , cuốn đệm chăn, thật sự lăn vài vòng trở về địa phương ban đầu.
Vệ Lễ lúc mới xuống tiếp tục dỗ cơn buồn ngủ, trong chốc lát, nào đó ngủ say lăn trở về, khi một khắc làn da chạm , Vệ Lễ thật hận thể dậy ăn sống Triệu Hi Hằng cho .
Hắn nhịn xuống, cuốn bên cạnh đẩy , xoay ngủ.
Âm thanh sột sột soạt soạt dừng , phòng ngủ về yên tĩnh, chỉ còn tiếng ánh nến bên ngoài đang cháy lâu lâu tách tách một tiếng rung động, nếu cẩn thận lắng , ai thể .
Vệ Lễ nghiêng tai cái âm thanh mỏng manh , khi mới lôi cơn buồn ngủ, cả Triệu Hi Hằng lăn đến đây, lập tức thanh tỉnh. . Truyện Teen Hay