Chu thị tỉnh dậy mở mắt liền thấy cảnh tượng âm u , trong lòng vốn quỷ, giờ càng thêm hồn vía lên mây.
Người hầu trong từ đường đuổi ngoài, hiện tại chỉ còn bốn vị trưởng bối của đại phòng và nhị phòng cùng Giang Tự mặt.
Bố cục giống như phiên tòa xét xử, Chu thị thể giấu diếm nữa, dù cam tâm, cũng chỉ đành lắp bắp kể bộ sự việc.
Lúc đó, lâu khi Giang Dao đến Phần Dương, một hôm đột nhiên chủ động tìm đến Tây Sương viện, rằng Lý thị quản thúc nàng cho ngoài nên buồn chán, năn nỉ Chu thị dẫn nàng đến trang viên chơi, còn tặng mấy món đồ trang sức tinh xảo và đắt tiền mang từ Thượng Kinh đến.
Chu thị tuy gây khó dễ cho Lý thị, nhưng cũng sẽ phí công việc gì mà lợi cho .
Hơn nữa trang viên mà Giang Dao đến ở nơi xa xôi hẻo lánh, Chu thị vốn thích an nhàn, mất công sức đó, liền khéo léo từ chối.
Giang Dao từ chối vài , dường như nhận sự vui của Chu thị, cũng nổi giận, rằng Tống Lục lang nhà thứ sử họ Tống đến phủ khách, nàng cũng gặp qua, cảm thấy đúng là một tài mạo song .
Lúc đó Chu thị còn đang ngạc nhiên vì Giang Dao đột nhiên nhắc đến chuyện , ngờ Giang Dao ngay đó thẳng thắn rõ, đến trang tử là gặp ý trung nhân, nếu Chu thị đồng ý...
Carrot Và Tịch Dương
Lý thị nhíu mày, ngờ cô cháu gái to gan như .
Giang Tự nghĩ nhiều hơn một tầng.
Cái gọi là ý trung nhân , hẳn là Thôi Hiên mà Mặc Cúc từng tướng mạo khá tuấn tú. Mà Giang Dao quen Thôi Hiên, chắc chắn là vì chuyện gì đó mới xảy mâu thuẫn trở mặt.
Chu thị bên vẫn đang buồn bã : "Chuyện đến nước , cũng tiện từ chối. Ban đầu chỉ nghĩ là để cho nó gặp mặt tình lang một là xong, ai ngờ xảy những chuyện đó chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-bieu-ca-thanh-lanh-bmhx/chuong-89.html.]
Lý thị ở bên cạnh chế giễu: "Vậy nên đại tẩu của sợ chịu trách nhiệm nên mới quyết định giấu nhẹm chuyện ?"
Chu thị nắm lấy khăn tay lau khóe mắt, che giấu vẻ chột trong đáy mắt.
Thực chỉ điểm Lý thị .
Giang Dao sinh với dáng vẻ mày liễu môi đỏ, dung mạo diễm lệ, an phận. Thêm đó còn từng lấy chuyện hôn sự của Giang Thiến uy hiếp, trong lòng Chu thị thật sự khó chịu.
Cho dù Giang Dao ý định quyến rũ em rể, nhưng nếu cứ gặp chuyện gì liền lấy việc uy hiếp, dù thành công thì cũng thật phiền phức!
Còn nếu Giang Dao thật sự ý đồ đó...
Người đàn ông hiểu đàn ông, đàn bà hiểu đàn bà, nhưng Chu thị tự hỏi cũng hiểu vài phần tính nết của đàn ông.
Dù Chu thị yêu thương con gái đến , cũng thể lời nào như hai chị em họ Giang thì Giang Thiến dung mạo hơn , đến lúc đó Thiến nhi của bà so bì với con hồ ly Giang Dao ?
Cho nên lúc bà còn ở trang tử, bà tử Giang Dao mất tích, trong nháy mắt thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Chưa kịp để Chu thị suy nghĩ nhiều, liền thấy câu hỏi của Giang Minh Nghiệp vang lên.
"Còn hương liệu thì ?"
Chu thị đang quỳ bồ đoàn, lưng thẳng lên, vẻ mặt lập tức trở nên căng thẳng, lắp bắp : "Là lúc dạo phố tình cờ gặp một thương nhân Tây V vực giá cao thu mua hương trầm trăm năm, nghĩ hương trong phủ cũng dùng, mà Tây Vực bán loại hương mùi vị và màu sắc gần giống với hương trầm, mà giá chỉ đến một phần hai mươi..."