Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 12: [Mũi hắn vô tình chạm vào nàng]
Cập nhật lúc: 2024-11-11 14:02:09
Lượt xem: 1,015
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trưởng công chúa rời , Lê Ngưng mơ mơ màng màng ngủ . Không qua bao lâu mới từ từ tỉnh dậy, nàng sai hầu hạ rửa mặt chải đầu, đó lấy mấy món ăn vặt mua từ Tết, đến gian ngoài thể thấy cây mơ trong sân, dựa trường kỷ ăn xem thoại bản.
Cả nàng bọc trong lớp chăn gấm dày cộm, chỉ lộ mỗi cái đầu, thoại bản đặt bàn nhỏ, để cho Đông Tuyết nàng lật trang. Thu Phong thì hầu hạ bên cạnh, đợi Lê Ngưng ăn xong món đút cho nàng ăn món khác.
Xem thoại bản mệt , nàng thể ngẩng đầu lên thưởng thức cây mơ trong sân.
Thật là thoải mái bao!
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Ngày thường Lê Ngưng hề xa hoa như , ít khi giống như hôm nay ngay cả tay cũng lười nhác động, chỉ vì hôm nay nhiều yếu tố cộng mới tạo nên cảnh tượng .
"Ta uống nước."
Lê Ngưng ăn ít thịt khô, cổ họng cũng khô. Vừa dứt lời, Thu Phong liền cầm lấy nước ấm chuẩn sẵn bên cạnh, đưa đến bên miệng Lê Ngưng.
Lê Ngưng cúi đầu uống, từng ngụm từng ngụm nhỏ hút nước, sợ nước nhỏ xuống chăn.
Uống xong nước, Lê Ngưng chuyển sang ăn mứt quả, bảo Đông Tuyết lật sang trang khác.
Hưởng thụ như suốt nửa ngày, bẩm báo Trưởng công chúa về phủ, đang tới Lăng Sương viện.
Lê Ngưng sặc một cái, ngăn tay Thu Phong đang vỗ lưng cho , vội vàng : "Nhanh dọn dẹp , đừng để mẫu sơ hở."
Ba chủ tớ vội vã thu dọn bàn nhỏ, cất hết mứt quả và thoại bản, ngay cả vỏ hạt dưa và vỏ trái cây cũng dùng đồ che .
Vừa dọn dẹp xong, Trưởng công chúa bước .
"Mẫu , chẳng đến Thừa tướng phủ , về nhanh ?"
Lê Ngưng quỳ gối trong chăn, ngoan ngoãn với Trưởng công chúa.
"Còn nhanh gì nữa, sắp đến giờ ngọ ." Trưởng công chúa , ôn hòa với thiếu niên phía , "Bên ngoài lạnh, mau trong sưởi ấm ."
Lúc Lê Ngưng mới phát hiện, mẫu về một , mà còn dẫn theo một vị khách mời mà đến.
Mắt Lê Ngưng mở to.
Trưởng công chúa gọi Bùi Trác phòng, biểu cảm kháng cự của Lê Ngưng.
Sau khi Bùi Trác bước , ánh mắt liền dừng Lê Ngưng.
Nàng chỉ để lộ mỗi cái đầu, Bùi Trác chỉ thấy gương mặt nàng ửng đỏ, thế là chỉ thể chăm chú gương mặt .
Khi đến khóe miệng Lê Ngưng, Bùi Trác sững .
Đôi môi đỏ mọng căng mọng, khóe miệng còn vương vết màu mật ong. Lại vẻ ngoan ngoãn kịp che giấu mặt nàng, cùng ánh mắt hiểu ý giữa nàng và hai nha , Bùi Trác lập tức đoán chuyện.
Sau đó, Bùi Trác giơ tay lên, Lê Ngưng, dùng ngón trỏ chấm khóe miệng bên của .
Lê Ngưng lập tức hiểu , nhịn hít một , len lén liếc Trưởng công chúa.
Trưởng công chúa tìm chỗ xuống, còn chú ý đến tình hình bên Lê Ngưng.
Lê Ngưng vội vàng dùng đầu lưỡi cuốn vết bẩn ở khóe miệng.
Ngọt ngọt, dính dính, xem là mứt quả ăn vô tình dính miệng.
Bờ môi l.i.ế.m qua, càng thêm phần bóng nước, đỏ mọng kiều diễm, khiến suy nghĩ miên man.
Cổ họng Bùi Trác khẽ động, đầu , dời tầm mắt.
Để phòng hờ, Lê Ngưng cẩn thận l.i.ế.m hết môi một lượt, xác định còn vấn đề gì mới thở phào nhẹ nhõm. Lại Bùi Trác, dời mắt từ lúc nào, đang ngó xung quanh căn phòng.
Cũng từng thấy, gì đáng để tò mò như chứ?
Lê Ngưng thầm oán trong lòng.
Trưởng công chúa gọi Bùi Trác một tiếng, bảo xuống ghế bên cạnh bà.
"Chẳng lẽ trong phòng đốt than quá ấm?" Thấy sắc mặt Bùi Trác, Trưởng công chúa hỏi.
Bùi Trác ôn hòa : "Không ạ. Chỉ là từ ngoài , nhất thời thích ứng ."
Trưởng công chúa Lê Ngưng, định gì đó nhưng thôi, cuối cùng dặn dò Đông Tuyết: "Phòng thường xuyên mở cửa sổ thông gió, quận chúa sợ lạnh thì nhân lúc nó còn trốn trong chăn hãy mở, thời gian đốt than cũng chú ý một chút."
Đông Tuyết cúi đầu đáp: "Vâng."
"Bây giờ con cảm thấy thế nào , đỡ hơn chút nào ?" Trưởng công chúa hỏi.
Lê Ngưng : "Đã đỡ hơn nhiều ạ."
"Vậy thì ." Trưởng công chúa liếc Bùi Trác, , "Bùi tiểu lang quân con bệnh, liền theo về phủ, đến thăm con."
Lúc Trưởng công chúa đến Thừa tướng phủ chúc Tết, phu nhân Thừa tướng tất nhiên sẽ hỏi thăm Lê Ngưng, Lê Ngưng thể khỏe, bà vô cùng lo lắng, lúc Bùi Trác cũng mặt, liền mẫu đến thăm Lê Ngưng.
Bùi Trác cũng : "Quận chúa thể bất an, con thật sự lo lắng."
Lê Ngưng hoài nghi Bùi Trác, Bùi Trác đang mỉm nàng.
Không cần nghĩ cũng , Bùi Trác là vì nể mặt mối quan hệ giữa trưởng bối, nên mới chủ động đề nghị đến thăm nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-12-mui-han-vo-tinh-cham-vao-nang.html.]
thì ích gì, nàng cũng sẽ vì đến thăm mà thể khỏe hơn.
Lê Ngưng đương nhiên thể những lời trong lòng, dù nàng và Bùi Trác mặt trưởng bối vẫn duy trì cách cư xử hòa thuận.
Không đối đầu với Bùi Trác, Lê Ngưng cũng nên gì, nửa ngày mới thản nhiên : "Đa tạ Bùi công tử, đến thăm cảm thấy đỡ hơn nhiều ."
"Vậy thì , quận chúa chú ý nghỉ ngơi nhiều ." Bùi Trác như như , ngữ điệu chậm rãi, những lời chỉ hai bọn họ hiểu, "Đặc biệt là kiêng miệng, đồ ăn ngon đến mấy cũng thể ăn quá nhiều một lúc, nếu dễ tích thực, bụng sẽ chịu nổi ."
Nói xong, ánh mắt quang minh chính đại chằm chằm môi nàng.
Lê Ngưng hoảng hốt về phía Trưởng công chúa, thấy sắc mặt Trưởng công chúa như thường, dường như lời của Bùi Trác ẩn ý, Lê Ngưng mới yên lòng, hung hăng trừng mắt với Bùi Trác.
Nàng ngay, Bùi Trác thể nào bụng như , trêu chọc nàng mới là mục đích của .
Không thể nổi giận mặt Trưởng công chúa, Lê Ngưng gần như nghiến răng nghiến lợi : "Biết , nhất định sẽ ghi nhớ lời của Bùi công tử."
Ghi nhớ lời hôm nay, ngày nhất định tìm cơ hội trả thù!
Bùi Trác gì, Trưởng công chúa sự xa cách trong lời của Lê Ngưng, cau mày: "Sao gọi xa lạ như , con gọi là 'ca ca' ?"
Lê Ngưng gượng: "Lúc đó còn nhỏ, hiểu chuyện."
Trưởng công chúa Bùi Trác một cái, Lê Ngưng một cái, như điều suy nghĩ.
Hai đúng là lâu gặp, khi Bùi Trác trở về e rằng cả hai còn từng ở riêng với , nên dành chút thời gian cho bọn họ quen cũng .
Một lát Trưởng công chúa dậy, còn chút việc cần xử lý, bảo Lê Ngưng tiếp đãi Bùi Trác cho .
Trưởng công chúa , Lê Ngưng lộ nguyên hình, uể oải xuống, dựa giường, bảo Đông Tuyết và Thu Phong mang đồ bày biện.
Liếc vị khách lạnh nhạt bên cạnh, Lê Ngưng hơ cằm về phía : "Huynh cứ tự nhiên."
Bùi Trác nhướng mày, hỏi: "Không thể khỏe ?"
"Chuyện thì liên quan gì đến việc ăn uống?" Lê Ngưng kỳ quái một cái, "Không khỏe thì thể ăn ?"
"Đương nhiên là thể. Chỉ là..." Bùi Trác cãi với nàng, thuận miệng hỏi, "Quận chúa rốt cuộc ?"
Bị ?
Nàng dám , dám ?
nghĩ , Lê Ngưng bỗng cong môi , nụ gian xảo, từ trong chăn bông duỗi một tay, ngoắc ngoắc ngón tay với Bùi Trác.
"Huynh đây, nhỏ cho ngươi ."
Bùi Trác nàng giở trò gì, nhưng vẫn tới.
Lê Ngưng vẫn dựa giường, ý định dậy, Bùi Trác đành cúi , ghé sát .
Lê Ngưng đến bên tai , một tay động tác che chắn, khẽ mở môi, nhỏ giọng : "Huynh , cho ."
Giọng nàng nhẹ nhàng, chậm rãi, nếu nội dung, nhất định sẽ khiến cảm thấy giọng ôn nhu dễ vô cùng, nhưng nội dung đầy ý trêu chọc, vô cùng xa.
Bùi Trác quả nhiên nàng lừa, nhất thời ngẩn phản ứng.
Kế hoạch thành công, Lê Ngưng nhịn thành tiếng.
Lại một nữa cảm giác như lông vũ lướt qua đầu tim.
Bùi Trác bất ngờ đầu , cách giữa hai lập tức rút ngắn, mũi gần chạm mũi.
Gương mặt tuấn tú, cúi đầu nàng, đôi mắt sâu thẳm, sống mũi cao thẳng, trong một khoảnh khắc nào đó, chóp mũi vô tình chạm mũi nàng.
Tiếng của Lê Ngưng đột ngột im bặt, nàng trợn tròn mắt chằm chằm, khi lấy tinh thần liền ngẩng đầu lùi .
"Huynh, gần như gì!" Trong lòng Lê Ngưng hoảng loạn, lập tức giành một bước chất vấn.
Bùi Trác thẳng , để ý đến sự lật lọng của nàng.
"Không quận chúa bảo ?"
"Được , cho ." Lê Ngưng bình tĩnh , bắt đầu đuổi , "Huynh mau về chỗ ."
Bùi Trác khẽ tặc lưỡi, nhưng cũng tiếp tục dây dưa với nàng nữa.
Nhìn nàng vẫn thể vui vẻ, hẳn là thật sự gì đáng ngại.
Sau khi Bùi Trác ngoan ngoãn xuống, Lê Ngưng rụt tay về trong chăn, tiếp tục để Đông Tuyết và Thu Phong hầu hạ nàng xem thoại bản và ăn uống.
Bùi Trác đối diện nàng, việc gì , chỉ thể Lê Ngưng hưởng thụ.
Một khắc , Bùi Trác dậy cáo từ, Lê Ngưng thèm liếc mắt , miệng qua loa đáp: "Ừ, thong thả tiễn."
Sau khi Bùi Trác rời , Lê Ngưng len lén cửa một cái, khỏi thở phào nhẹ nhõm.
*
Buổi tối, Trưởng công chúa đến Lăng Sương viện, lúc Lê Ngưng mới tỉnh dậy.
"Con thấy, Bùi tiểu lang quân thế nào?" Trưởng công chúa hỏi.
Lê Ngưng hiểu lời bà , nhưng hiểu ý của mẫu : "Thế nào là thế nào ạ?"
"Bùi tiểu lang quân dung mạo tuấn tú, khiêm tốn lễ phép." Trưởng công chúa hài lòng , "Còn là Chỉ huy sứ tam phẩm, năm sẽ nhậm chức."
Hôm nay khi đến Thừa tướng phủ thăm hỏi, phu nhân Thừa tướng nhắc đến chuyện Bùi Trác sẽ nhậm chức với Trưởng công chúa, Trưởng công chúa càng càng thêm thưởng thức.
Lê Ngưng chấn động .
Lời , quen tai ? Hình như lúc mẫu lấy danh sách những công tử thế gia cho nàng xem cũng từng những lời tương tự.
Lê Ngưng chậm rãi chớp mắt, cân nhắc lựa chọn từ ngữ: "Vậy cũng khá ... ạ?"
"Cái gì mà 'khá '?" Trưởng công chúa trừng mắt nàng, "Con thấy thế nào?"
"Đương nhiên là..."
Lời Lê Ngưng còn xong, Trưởng công chúa cắt ngang: "Thôi con đừng nữa, dù miệng con thì trong lòng cũng chắc nghĩ ."
Lê Ngưng: "..."
Tuy rằng bình thường nàng đúng là như , nhưng mẫu đoán sai .
Bỏ qua ân oán cá nhân , quả thực là nhân tài văn võ song .
Trưởng công chúa tiếp tục khen ngợi Bùi Trác với nàng, từ năng lực đến học thức, từ dung mạo đến phẩm hạnh, Lê Ngưng thờ ơ đáp .
May mà cho đến khi Trưởng công chúa sắp rời , cũng chuyện Lê Ngưng lo lắng nhất.
Nếu mẫu ý chọn Bùi Trác phò mã cho nàng, thì phiền phức .