Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 15: [Lê Ngưng hướng hắn lộ ra nụ cười đắc ý và khiêu khích]

Cập nhật lúc: 2024-11-12 13:43:11
Lượt xem: 848

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cơn giận ngập tràn của Lê Ngưng chuyển hóa thành một câu hỏi: Hắn rốt cuộc còn bao nhiêu khối ngọc bội hoa mai nữa?

"Món quà đó là do Nhị điện hạ chuyển tặng, quận chúa nhận lấy đúng là , lỡ lời." Bùi Trác ánh mắt lộ vẻ áy náy, thái độ qua vô cùng thành khẩn, " hôm đó ở Mãn Hương lâu, nhớ quận chúa từng đoạt thứ khác yêu thích, ——"

Bùi Trác chớp chớp mắt: "Quận chúa chỉ là đoạt thứ mà yêu thích?"

Lê Ngưng: "..."

Nàng thiếu chút nữa tin những lời xin lúc .

Lê Ngưng ánh mắt lộ vẻ chán ghét, lui về nửa bước, như thể sợ đến gần sẽ dính thở đáng ghét của , nhíu mày : "Mới hai ngày gặp, bản lĩnh tự đa tình của ngược tăng lên ít."

Bùi Trác lấy hổ, ngược còn lấy vinh hạnh: "Đều là quận chúa cho thần thêm can đảm."

Lê Ngưng hung dữ trừng mắt liếc một cái, như thể nếu còn dám thêm một câu nữa, nàng sẽ dùng ánh mắt đ.â.m cho một nhát, để sự lợi hại của nàng.

Không ở đây thêm nữa, Lê Ngưng dùng cằm chỉ khối ngọc bội hoa mai, giọng điệu cao ngạo: "Đã sai, chẳng lẽ nên bồi tội cho bản quận chúa ?"

"Đương nhiên." Bùi Trác dễ chuyện, xòe lòng bàn tay , khối ngọc bội hoa mai rơi tầm mắt của Lê Ngưng.

Lê Ngưng dùng ánh mắt hiệu cho Đông Tuyết đến lấy, ngờ Đông Tuyết mới bước một bước, Bùi Trác nắm tay , thu khối ngọc bội về.

"Vì là quà bồi tội cho quận chúa," Bùi Trác năng khéo léo, "Nên do quận chúa tự đến lấy mới đúng."

"Cái ..." Đông Tuyết do dự dám tiến lên, lưỡng lự hỏi ý kiến của Lê Ngưng.

Tự lấy thì tự lấy.

Lê Ngưng để Đông Tuyết lui xuống, tự lên.

Bùi Trác xòe lòng bàn tay , khối ngọc bội hoa mai lộ .

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

"Huynh đừng hòng giở trò gì."

Lê Ngưng lẩm bẩm lấy khối ngọc từ lòng bàn tay Bùi Trác, đưa lên mắt cẩn thận kiểm tra.

Rất , y như hai khối nàng nhận đó.

"Đây là cái gì?" Lê Ngưng xoay khối ngọc, đưa phần lõm nhỏ ở đáy khối ngọc bội hoa mai cho Bùi Trác xem. Nàng phát hiện khi nhận khối ngọc đầu tiên, nhưng vẫn thời gian hỏi.

Bùi Trác đáp, chỉ : "Quận chúa thông minh hơn , bằng thử đoán xem."

Nếu nàng đoán thì còn cần hỏi ?

Lê Ngưng khẽ hừ một tiếng, để ý đến nữa.

Bùi Trác xe ngựa, xung quanh trống , một thị vệ nào.

Thị vệ đều Nhị hoàng tử giữ ở tửu lâu bọn họ dùng bữa trưa, cùng Lê Ngưng chỉ Đông Tuyết và phu xe.

"Quận chúa lời Nhị điện hạ như , bảo mang theo thị vệ thì mang, bảo thì đó. Ta ngờ quận chúa cũng là lời như thế."

Bùi Trác cúi đầu nàng, thần sắc bình tĩnh, lạnh nhạt đến mức gần như đang trách móc.

Lê Ngưng bất mãn với giọng điệu của .

Nàng theo Nhị hoàng tử, Nhị hoàng tử cầu xin nàng như , nàng thể từ chối.

Hơn nữa, nhiều nguy hiểm như , từ nhỏ đến lớn, nàng trừ năm mười tuổi gặp một nguy hiểm đến tính mạng, thì từng gặp nguy hiểm nào khác, nếu lúc nào cũng lo lắng xem gặp nguy hiểm , nàng còn sống ung dung tự tại kiểu gì nữa.

Lê Ngưng bực bội : "Chẳng lẽ còn cần báo cáo với ?"

"Đương nhiên là cần." Bùi Trác vẫn bình tĩnh, so với trách móc, thì giống như đang dạy dỗ hơn, "Quận chúa nên đặt sự an của lên hàng đầu."

Hôm nay Bùi Trác đặc biệt lắm lời, khiến Lê Ngưng nhớ đến vị đầu tiên dạy nàng lễ nghi khi còn nhỏ. Nàng ăn đồ ăn vặt cũng , ngoài chơi cũng , thậm chí đến cả việc nàng dùng hai cây trâm cài tóc khác búi tóc cũng . Lê Ngưng nhịn , đến ba ngày để Trưởng công chúa đổi .

Lê Ngưng kiên nhẫn : "Sự an của thì liên quan gì đến ?"

"Sao liên quan đến ?"

Lê Ngưng sững sờ, cảm thấy đầu óc choáng váng, chậm chạp nhớ đoạn đối thoại của hai .

Nàng chớp chớp mắt, rõ biểu cảm của Bùi Trác.

Không vui giận, thần sắc nghiêm túc, giống như đang đùa, cũng giống như là cố ý để phản bác nàng.

Như , khiến Lê Ngưng nghi ngờ rằng nhầm.

Sự an của nàng liên quan đến ?

Không mà...

Lê Ngưng nghĩ mãi , nhưng hiểu chút chột , dám tranh luận với về vấn đề an nữa.

Nhìn bộ dạng nàng nhíu mày buồn bực suy nghĩ lúng túng mặt , Bùi Trác chậm rãi : "Nếu quận chúa gặp nguy hiểm, thể sống sót xuất hiện mặt nữa, công thành danh toại, thể khoe khoang mặt quận chúa, chẳng sẽ mất bao nhiêu niềm vui ."

"?"

Lê Ngưng thể tin , một nữa về phía Bùi Trác.

Tốt lắm, rốt cuộc cũng để lộ sơ hở, thừa nhận cũng thích khoe khoang mặt nàng.

Cho nên chỉ Lê Ngưng đè Bùi Trác một bậc, mà Bùi Trác lưng vắt óc suy nghĩ như thế nào để thắng nàng.

Sắc mặt Lê Ngưng biến hóa mấy , tâm trạng cũng trải qua một phen thăng trầm, đó bùng lên ngọn lửa chiến đấu.

Nàng nhất định tìm một cơ hội, triệt để đè lên đầu Bùi Trác, để Bùi Trác cam tâm tình nguyện nhận thua, thừa nhận nàng lợi hại hơn .

Bùi Trác sẽ đoán Lê Ngưng đang nghĩ gì.

dáng vẻ tràn đầy chiến ý của nàng, hẳn là quên chút lúng túng .

"Không thị vệ, quận chúa định về bằng cách nào?" Hắn hỏi.

Nơi cách tửu lâu tính là gần, nhưng Lê Ngưng cho rằng đoạn đường nàng thị vệ sẽ gặp nguy hiểm gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-15-le-ngung-huong-han-lo-ra-nu-cuoi-dac-y-va-khieu-khich.html.]

"Không thị vệ ——" Lê Ngưng chằm chằm Bùi Trác, chậm rãi chớp chớp mắt, dùng giọng điệu ngây thơ vô tội hỏi, "Không bằng hôm nay Bùi thiếu tướng quân thị vệ cho bản quận chúa như thế nào?"

Bùi Trác nhướng mày.

"Sao , ? Bùi thiếu tướng quân chẳng còn lo lắng cho sự an của bản quận chúa ?" Lê Ngưng bày vẻ mặt thất vọng, "Thì chỉ là suông, đáng tin."

"Được thị vệ cho quận chúa, là phúc phận của thần." Bùi thiếu tướng quân chắp tay cúi đầu, khi ngẩng đầu lên là vẻ mặt nghiêm túc, trịnh trọng, như thể thật sự là thị vệ của Vĩnh Lạc quận chúa.

"Vậy hôm nay xin phiền Bùi thiếu tướng quân ." Lê Ngưng dùng cằm chỉ quán bán kẹo mạch nha cách đó ba mươi bước, lệnh cho Bùi Trác, "Đi mua cho bản quận chúa ít kẹo đậu phộng."

Bùi Trác thần sắc khó hiểu nàng một cái, Lê Ngưng đường hoàng thẳng mắt , hề né tránh.

Trên bãi chiến trường, vị thiếu tướng quân Bùi Trác oai phong lẫm liệt cúi mặt Vĩnh Lạc quận chúa, cung kính một tiếng "Tuân lệnh", xoay thẳng lưng, sải bước về phía mục tiêu.

Bóng lưng chính trực, khí khái ngút trời, dù khoác chiến bào vẫn toát lên khí chất uy vũ của một vị tướng quân. Nhìn giống như mua kẹo, mà giống như đang tiến sa trường.

"Quận chúa, sai khiến Bùi thiếu tướng quân như , thật sự vấn đề gì ..." Đông Tuyết cảm thấy chút bất an.

Quận chúa bảo Bùi Trác thị vệ cho nàng chắc là đùa, nhưng Bùi thiếu tướng quân hùa theo nàng...

"Có vấn đề gì chứ." Lê Ngưng chẳng hề để tâm, theo bóng lưng Bùi Trác, giám sát ngoan ngoãn mua kẹo đậu phộng cho , "Ta cũng ép ."

Lê Ngưng nghĩ, Bùi Trác nhất định là quá mức mới thốt những lời quan tâm đến an nguy của nàng. Nàng thuận nước đẩy thuyền, Bùi Trác xuống đài , đành đồng ý.

Hắn cho rằng những lời trong phòng riêng xúc phạm nàng, một khối ngọc thạch hình hoa mai là thể khiến nàng tha thứ cho ?

!

Ngọc thạch nàng nhận, nhưng Bùi Trác cũng đừng hỏng trốn thoát.

Vĩnh Lạc quận chúa ân oán phân minh, chịu thiệt thì nhất định đòi gấp bội.

Lê Ngưng nở nụ đầy ẩn ý, Bùi Trác từng bước đến cửa hàng bánh kẹo.

Chờ đến khi Bùi Trác đến cửa hàng, nhỏ giọng chuyện với bán hàng, Lê Ngưng hài lòng bước lên xe ngựa.

Đông Tuyết khó hiểu hỏi: "Quận chúa, ăn kẹo đậu phộng nữa ?"

Bùi Trác nhận lấy kẹo đậu phộng, trả tiền, đang định . Thấy Lê Ngưng bước lên xe ngựa, sững một chút.

Lê Ngưng , nở nụ đắc ý và khiêu khích, đó trong xe.

"Để tự ăn ."

*

Hôm nay, Bùi Trác quả thật là ngoài gặp bạn bè, nhưng là ở một tửu lâu khác.

Thẩm Thanh Ý một uống , cửa phòng riêng đẩy , ngẩng đầu , : "Huynh về ."

Bùi Trác gì, đặt một túi giấy dầu gói đồ lên bàn mặt .

"Đây là gì?" Thẩm Thanh Ý hỏi, tay nhanh chóng cầm lấy gói giấy mở .

"Kẹo đậu phộng?" Giọng Thẩm Thanh Ý kinh ngạc đến mức cao vút, "Huynh là ghét nhất đậu phộng ?"

Bùi Trác rót cho một chén nước, : "Cho ngươi đấy."

Thẩm Thanh Ý lấy một viên kẹo bỏ miệng, giòn tan, ngọt ngào.

"Vị cũng ."

"Quận chúa sai mua kẹo đậu phộng đấy ." Thẩm Thanh Ý như hiểu điều gì.

Vừa , hai bọn họ đang uống chuyện phiếm, Thẩm Thanh Ý phát hiện nha cận của Vĩnh Lạc quận chúa đang ở lầu tửu lâu bên cạnh.

Quận chúa đến tửu lâu là chuyện bình thường, nhưng cho nha cận cùng, điều thật kỳ lạ.

Ngay lúc Thẩm Thanh Ý đang tự suy đoán, Bùi Trác để một câu "Xin " biến mất.

Lại , xuất hiện mặt nha .

Sau đó, Lê Ngưng và Bùi Trác lượt , cách một , Thẩm Thanh Ý bọn họ gì ở ven đường, sắc mặt Bùi Trác đổi gì mấy, nghiêm túc và chăm chú, còn Lê Ngưng thì lúc nhíu mày, lúc trừng mắt, đó kinh ngạc sững sờ, biểu cảm đổi phong phú.

Cuối cùng, Lê Ngưng sai Bùi Trác gì, còn nàng thì lên xe ngựa .

Đến lúc , Thẩm Thanh Ý mới Lê Ngưng sai Bùi Trác mua kẹo đậu phộng.

Nghĩ đến đây, Thẩm Thanh Ý nhịn thành tiếng.

"Quận chúa bao nhiêu năm vẫn đổi, vẫn ngang ngược kiêu căng như ." Thẩm Thanh Ý trêu chọc Bùi Trác, "Trước tiên là bảo mua đồ để đuổi , nhân lúc xa liền tự rời , để một đối mặt với thứ ghét nhất mà ngẩn ngơ."

"Xem , quận chúa quả nhiên thông minh tuyệt đỉnh." Thẩm Thanh Ý kẹo đậu phộng trong tay , Bùi Trác, "Người bản lĩnh lừa , vẫn là đầu tiên gặp."

Từ khi Thẩm Thanh Ý quen Bùi Trác, từng thấy chịu thiệt thòi mặt ai, chiến trường càng mưu lược hơn , từng thua trận, quân địch thấy tên lui tránh.

Quan hệ giữa Bùi Trác và Lê Ngưng, Thẩm Thanh Ý cũng một chút.

Thẩm Thanh Ý càng nghĩ càng thấy buồn , thật sự nhịn ha hả, mãi đến khi Bùi Trác liếc mắt cảnh cáo, mới thu liễm .

Thẩm Thanh Ý nheo mắt đánh giá Bùi Trác.

Theo thấy, quan hệ giữa Bùi Trác và Vĩnh Lạc quận chúa e rằng chỉ đơn giản là kẻ thù như lời đồn bên ngoài.

" , đưa cho Vĩnh Lạc quận chúa là thứ gì ?" Thẩm Thanh Ý nhớ tới chuyện , lúc quận chúa thấy vật , ánh mắt sáng lên hẳn, Thẩm Thanh Ý cũng tò mò là thứ gì, tiếc là rõ.

Bùi Trác thản nhiên : "Lễ xin ."

Nói đến lễ vật, Thẩm Thanh Ý nhớ tới một chuyện khác, lúc cùng Bùi Trác đến quân doanh, lúc rảnh rỗi Bùi Trác thích điêu khắc, mài dũa những viên đá kỳ quái nhưng xinh , lúc là chuẩn quà cho Trưởng công chúa.

Những viên đá dành cho Trưởng công chúa hình dạng khác , một hôm phát hiện Bùi Trác đang mài dũa một khối ngọc thạch màu hồng hình cánh hoa, mài xong , còn mài xong, tổng cộng mười mấy khối, hình dạng gần giống , màu sắc cũng tương tự, lúc hỏi một câu, Bùi Trác hào phóng cho như .

Thẩm Thanh Ý cho rằng Bùi Trác mang bán lấy tiền, lúc liền mua một khối, nhưng dù giá cao Bùi Trác cũng chịu bán, chỉ dự định .

Cho đến hôm nay, Thẩm Thanh Ý vẫn những khối ngọc thạch của Bùi Trác dùng để gì.

Loading...