Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 33: Hắn thật sự rất muốn ngay lúc này hóa thành cầm thú một phen

Cập nhật lúc: 2024-12-14 04:00:42
Lượt xem: 805

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

◎ Hắn thật sự ngay lúc hóa thành cầm thú một phen ◎

Lê Ngưng vẫn còn nhớ lời Bùi Trác , nàng sẽ cùng nàng .

đột nhiên bảo nàng , nhất thời nàng nghĩ .

Bùi Trác chỉ còn bốn ngày nghỉ phép, hôm nay hỏi một nữa.

Lê Ngưng thật một nơi , đó chính là Tử Oanh sơn mà đầu năm nàng cùng Thái tử, Nhị hoàng tử cùng ngắm bình minh.

nàng mùa hè mới .

Bùi Trác xong, trầm mặc một lát, đề nghị: "Vậy chúng ngày mai một chuyến, đến mùa hè tìm một ngày rảnh rỗi nữa?"

"Leo núi mệt lắm..." Lê Ngưng nhỏ giọng lầm bầm.

Lần nàng là để khảo sát, xem xong bình minh cũng coi như hài lòng, đến mùa hè Tử Oanh sơn, thế nhưng là chuyện chính sự .

Nàng vốn thích leo núi, mệt nhàm chán.

"Vậy thì đợi mùa hè sớm." Thấy nàng ngày mai, Bùi Trác cũng ép buộc.

ngoài Tử Oanh sơn, Lê Ngưng cũng nghĩ còn nữa.

Nàng thật cũng rời khỏi Hoàng thành nơi khác ngắm cảnh, nhưng chỉ bốn ngày thì kịp, vội vàng như , thưởng thức cảnh .

Lê Ngưng tựa mỹ nhân tháp, lười biếng những lời với .

Bùi Trác xong, nàng hỏi: "Quận chúa chẳng lẽ du sơn ngoạn thủy ngoài Hoàng thành?"

Lê Ngưng đột nhiên nhớ tới những trải nghiệm thời thơ ấu của Bùi Trác, bắt cóc, hẳn là lưu lạc qua nhiều nơi, những cảnh đó, trong mắt lẽ , mà là khổ nạn.

Nghĩ đến điểm , Lê Ngưng dậy từ tháp, lấy thoại bản che mặt, ánh mắt rơi khối ngọc bích hình hoa mai bên cửa sổ, đổi giọng: "Cũng ..."

Ánh mắt liếc thấy Bùi Trác vẫn luôn , Lê Ngưng hắng giọng, lấy hết can đảm một lý do chính đáng.

"Thời gian kịp, thôi ."

Bùi Trác cũng cảm thấy nàng lý: "Quả thực kịp."

Lê Ngưng dựa tháp một nữa, thờ ơ : "Hai ngày sẽ suy nghĩ, nghĩ sẽ với ."

Nàng những lời chính là đuổi .

Nói chuyện với Bùi Trác, nàng thể tập trung tinh thần xem thoại bản, nửa ngày cũng lật một trang.

"Sao còn ?" Thấy Bùi Trác vẫn còn đó, Lê Ngưng ngẩng mắt lên từ thoại bản.

Bùi Trác cảm thấy buồn : "Đây là phòng của hai phu thê chúng , Quận chúa còn độc chiếm ?"

Lê Ngưng giấu mặt thoại bản.

Nàng cũng đuổi , Liên Nguyệt đường rộng lớn như , để g.i.ế.c thời gian cũng , chỉ là ở đây, Lê Ngưng yên lòng xem thoại bản.

Lần Bùi Trác những , ngược còn tiến về phía nàng.

"Ta thấy Quận chúa vẫn thật sự ý thức chúng thành , nếu như , hai chúng nên thiết hơn một chút, để Quận chúa hiểu rõ, phu thê nhất thể."

Hắn chậm rãi , cố ý nhấn mạnh bốn chữ cuối cùng.

Lê Ngưng Bùi Trác từng bước tiến gần, thấy bốn chữ "phu thê nhất thể", trong đầu nàng đột nhiên khống chế mà hiện lên một hình ảnh từng xem qua, trong nháy mắt mặt đỏ bừng, lắp bắp : "Chàng, , đợi bằng lòng, ..."

Bùi Trác như hiểu nàng đang gì, bước chân ngừng, cắt ngang: "Quận chúa bằng lòng cái gì? Vậy Quận chúa bằng lòng ?"

Lê Ngưng tức giận, nàng thế giống bộ dạng bằng lòng !

Lê Ngưng dây dưa với nữa, dậy định bỏ , cũng quên bày dáng vẻ của Quận chúa vẻ đây.

"Cái tháp , cứ để cho , bản Quận chúa tìm nơi khác yên tĩnh."

Bùi Trác tới mặt nàng, cúi đầu tiểu Quận chúa đang đỏ mặt mỹ nhân tháp.

Đôi mắt long lanh ướt át, đang bất lực , trong con ngươi phản chiếu bóng dáng của .

Lúc nàng ngẩng đầu, cổ thon dài trắng nõn, khiến thèm thuồng.

Nhìn chính trong đôi mắt trong veo của nàng, Bùi Trác cảm thấy giống như cầm thú.

Đối với nàng dục vọng mãnh liệt, hận thể lập tức nuốt nàng bụng, hung hăng bắt nạt nàng, để nàng cầu xin , những lời ngon tiếng ngọt với .

Nếu sợ dọa nàng sợ, thật sự ngay lúc hóa thành cầm thú một phen.

Lê Ngưng ngây khuôn mặt tuấn thanh tú mắt, đôi mắt sâu thẳm u tối, ẩn chứa nhiều thứ mà nàng hiểu, cũng cảm nhận khí thế cường đại từng toát .

"Chàng, ..."

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Lê Ngưng nên lời, nhưng nàng trực giác Bùi Trác lúc nguy hiểm, nếu thật sự động tay động chân với nàng, nàng thể là đối thủ.

Nàng hoảng loạn dậy, Bùi Trác nhận ý đồ của nàng, nhanh hơn nàng một bước nắm lấy hai cổ tay nàng, Lê Ngưng giãy giụa, nâng đầu gối lên định đá .

Bùi Trác nhanh nhẹn né tránh, trong lúc hỗn loạn, hai cùng ngã xuống tháp, may mà Bùi Trác kịp thời đổi vị trí hai .

Có Bùi Trác đệm phía , Lê Ngưng ngã đau, nhưng hai tay vẫn Bùi Trác chế trụ, thể động đậy.

Ngay khi Lê Ngưng thật sự cho rằng Bùi Trác gì đó với nàng, Bùi Trác đột nhiên bật , lồng n.g.ự.c rung lên, ngay cả Lê Ngưng đang lồng n.g.ự.c cũng khống chế mà tim đập loạn xạ.

Thật đáng ghét!

Bùi Trác buông lỏng lực đạo, Lê Ngưng cuối cùng cũng thể khống chế hai tay của , nàng hai tay bám vai , hung hăng cắn một cái vai .

Vốn dĩ nàng cắn cổ , nhưng trong lúc tức giận nàng mà còn tâm tư lo lắng, cổ là nơi yếu ớt như , lỡ như cắn chuyện gì thì ?

Lúc Bùi Trác phát một tiếng rên rỉ trầm thấp, Lê Ngưng chút hối hận, hối hận cắn nhẹ quá.

Âm thanh vui sướng như một tiếng thở dài.

Hình như nàng cắn là trừng phạt, mà là thưởng.

Lê Ngưng buồn bực ngẩng đầu lên, phát hiện Bùi Trác đang cúi đầu , Lê Ngưng về phía cổ Bùi Trác, thấy yết hầu chuyển động.

Lê Ngưng chằm chằm vật đang lên xuống ở cổ họng , đang suy nghĩ xem cắn đó Bùi Trác sẽ đau đến mức nào.

Bùi Trác nàng đến mức miệng lưỡi khô khốc, nhận sự khác thường ở một nơi nào đó cơ thể, chỉ thể che mắt Lê Ngưng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-33-han-that-su-rat-muon-ngay-luc-nay-hoa-thanh-cam-thu-mot-phen.html.]

"Xuống đây."

Vừa mở miệng, chính là giọng cực kỳ trầm thấp khàn khàn.

Tư thế của hai lúc nếu khác thấy quả thật chút đúng, Bùi Trác thể hổ, nhưng nàng đường đường là Vĩnh Lạc Quận chúa sĩ diện.

Lê Ngưng nhanh chóng bò xuống khỏi Bùi Trác, Bùi Trác gác cánh tay lên trán, nghiêng tháp điều hòa thở.Căn phòng Lê Ngưng là một khắc cũng nữa, vốn dĩ hai bước, nghĩ nghĩ vẫn là cam lòng, trở về, nhặt lấy quyển thoại bản rơi ở một bên, hướng mặt Bùi Trác trút giận mà ném qua.

Quyển thoại bản , nàng xem nữa!

Cả ngày, Lê Ngưng đều chuyện với Bùi Trác, thậm chí là cũng thèm một cái.

Lúc khác của phủ Bùi ở đó, mặt Lê Ngưng liền treo lên nụ đoan trang nhàn nhạt, đợi đến khi chỉ còn nàng và Bùi Trác hai , nụ lập tức biến mất khỏi gương mặt Lê Ngưng, xoay rời ngay mặt Bùi Trác, khiến ngay cả cơ hội mở miệng cũng .

Ban ngày còn thể tránh Bùi Trác, đến tối, hai ngủ chung một giường, Lê Ngưng sớm tắm rửa xong, cuộn tròn trong chăn ở phía trong.

Bùi Trác tắt đèn lên giường, hiếm khi lúc Lê Ngưng thể trốn tránh, cuối cùng cũng cơ hội chuyện với nàng.

Hai tuy ở cùng một chiếc giường, nhưng ở giữa ngăn cách như một đường ranh giới.

Bùi Trác bóng dáng Lê Ngưng rõ ràng vẫn còn đang tức giận, quyết định xin nàng cho đàng hoàng.

“Ban ngày là , quận chúa thế nào mới hết giận?”

Lê Ngưng để ý đến .

Bùi Trác suy nghĩ một chút, thử thăm dò tiếp tục : “Ta để quận chúa cắn thêm một cái nữa?”

Lê Ngưng vẫn lên tiếng.

Bên Bùi Trác truyền đến tiếng sột soạt của vải vóc, tiếp theo giọng của cũng truyền đến.

“Ban ngày quận chúa cắn vai , bây giờ để quận chúa cắn vai trái.”

Bùi Trác , Lê Ngưng thể cảm nhận đang tiến gần .

Tay Lê Ngưng giấu chăn lập tức nắm chặt thành quyền.

Hắn cho rằng nàng sẽ tin ?

Nực !

Bùi Trác căn bản sợ nàng cắn, thậm chí còn thích thú.

Nếu đêm tân hôn thể ngủ riêng giường, Lê Ngưng hôm nay tuyệt đối sẽ ngủ cùng giường với .

Có thứ gì đó áp lưng nàng, Lê Ngưng cảm nhận một luồng nhiệt, cả cứng đờ.

“Ta chuẩn xong , quận chúa mau cắn .” Bùi Trác thúc giục, “Giải quyết sớm thì thể nghỉ ngơi sớm, quận chúa cắn xong thì đừng giận nữa.”

Lê Ngưng nhịn dậy, nàng cũng rõ Bùi Trác thật sự đưa vai cho nàng cắn , nhưng nàng cần.

“Chàng còn phiền nữa, sẽ sai ném ngoài.”

Giọng điệu Lê Ngưng nghiêm túc, mang theo ý cảnh cáo.

Bùi Trác dọa sợ , mà thật sự im lặng.

Lê Ngưng quan sát một lúc, thấy Bùi Trác thật sự bỏ ý định, mới xuống , chuẩn ngủ.

Bên Bùi Trác đang suy nghĩ gì, đến quấy rối nữa, Lê Ngưng ngủ một giấc đến sáng.

Buổi sáng tỉnh dậy, Lê Ngưng mở mắt liền thấy Bùi Trác đang ở đầu giường nàng chằm chằm.

Đôi mắt còn đang ngái ngủ của Lê Ngưng chậm rãi chớp chớp, đó liền thấy Bùi Trác đang cởi dây lưng, cởi bỏ một bên y phục, Lê Ngưng lập tức tỉnh ngủ , dậy vội vàng lui góc tường.

Tiếng thét kinh hãi của Lê Ngưng lên đến cổ họng, liền thấy Bùi Trác nghiêm túc : “Quận chúa nghỉ ngơi xong , thì cắn , tuyệt đối đánh trả.”

Lê Ngưng cố gắng nuốt sự kinh hãi, vẻ mặt phức tạp Bùi Trác.

Cuối cùng, nàng cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, tha thứ cho Bùi Trác, cũng chấp nhận lời xin của .

Sau ngày hôm đó, Lê Ngưng để ý đến Bùi Trác liền ít , những chủ động chuyện với , lúc Bùi Trác chuyện với nàng cũng chỉ dùng những từ ngữ đơn giản đáp .

Lê Ngưng vẫn còn đang giận, chuyện Bùi Trác đó , cùng nàng đến những nơi nàng , cũng nhắc nữa.

Nàng nào còn tâm trạng cùng nữa.

Bùi Trác hiểu ý nàng, cho nên chuyện cứ thế mà bỏ qua.

Cho đến khi kỳ nghỉ của Bùi Trác kết thúc, tiếp theo , thời gian Lê Ngưng thể gặp càng ít hơn.

Lê Ngưng đối với việc ngược vui mừng.

Sáng sớm hôm nay, trời còn sáng, Bùi Trác dậy, chuẩn cung điểm danh.

Lê Ngưng giường vẫn còn đang ngủ say, mãi đến khi Bùi Trác sắp sửa xuất phát, Lê Ngưng vẫn tỉnh.

Cảm thấy thứ gì đó chạm mặt , Lê Ngưng mơ màng mở mắt , mắt là khuôn mặt tuấn tú của Bùi Trác.

Lê Ngưng gạt tay , xoay tiếp tục ngủ.

Bùi Trác chịu bỏ cuộc, nhắc nhở: “Hôm nay .”

Đây là ngày đầu tiên kể từ khi bọn họ thành .

Lê Ngưng đương nhiên .

Nàng Bùi Trác, gì.

Bùi Trác nhíu mày: “Quận chúa ?”

Đã qua mấy ngày, cơn giận của Lê Ngưng cũng tiêu tan gần hết, hơn nữa mấy ngày nay Bùi Trác ngoan ngoãn, gì khiến nàng tức giận nữa.

Nghĩ đến việc sáng sớm như ngoài, còn nàng vẫn thể tiếp tục ngủ ngon lành, Lê Ngưng quyết định đại phát từ bi, qua loa cho một câu.

“Trên đường cẩn thận.”

Nói xong liền vùi mặt trong chăn.

Bùi Trác hài lòng với việc Lê Ngưng chỉ một câu như , bọn họ hôm nay cả ngày gặp mặt, đợi đến lúc tan buổi tối mới thể gặp .

Hơn nữa mấy ngày nay bọn họ vì giận dỗi, đều thể chuyện cho hồn.

Bùi Trác khỏi nghĩ hành động ngày hôm đó của đường đột , nhưng nếu một nữa, cũng chắc thể nhịn .

Loading...