Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 38: Có một bàn tay vươn về phía Lê Ngưng, đẩy eo nàng một cái

Cập nhật lúc: 2024-12-15 15:28:38
Lượt xem: 569

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ước chừng thời gian cũng còn nhiều, Lý Vũ Đạc còn cố chấp phá hoại cuộc săn của Bùi Trác nữa, theo , tìm kiếm con mồi của .

Rất nhanh phát hiện một con lợn rừng đang uống nước bên bờ suối nhỏ.

Lý Vũ Đạc lộ nụ quỷ dị, cuối cùng cũng để tìm "con dao" thích hợp nhất.

Bùi Trác cũng phát hiện con lợn rừng đó, lớn hơn con săn ít, thể hình càng lớn càng khó săn, cho dù b.ắ.n trúng cũng thể nó chạy thoát, phí công vô ích.

Bùi Trác hứng thú, đang định rời , thấy con lợn rừng kêu thảm thiết.

Lý Vũ Đạc b.ắ.n một mũi tên sượt qua lưng con lợn rừng, con lợn rừng uy hiếp, hoảng loạn bỏ chạy, nhưng mỗi khi nó chạy về hướng nào, sẽ một mũi tên xuất hiện mặt nó, như , nó thể đổi hướng chạy trốn.

Ngoại trừ mũi tên đầu tiên sượt qua con lợn rừng khiến nó chảy máu, những mũi tên đó của Lý Vũ Đạc đều b.ắ.n trúng, chỉ chặn đường chạy trốn của con lợn rừng.

Mục đích của dường như là săn lợn rừng, mà giống như đang dồn nó về một hướng nào đó.

Không gì, nhưng tuyệt đối đơn giản chỉ là chơi trò đuổi bắt với con lợn rừng, Bùi Trác nắm chặt dây cương, thúc ngựa đuổi theo.

*

Trường Lễ vốn dĩ im lặng suốt đường đột nhiên trở nên hoạt bát, đầu tiên, dẫn đến nơi nàng .

"Các ngươi thấy tiếng gì ?" Một vị tiểu thư khuê các dừng bước, lo lắng với những nữ lang khác.

Phía là rừng cây, nơi các lang quân săn bắn, tiếng động cũng gì lạ.

nàng cảm thấy, tiếng động đó khiến sợ hãi.

Trường Lễ : "Mùa xuân ấm áp, chắc là tiếng động vật nhỏ ngoài hoạt động thôi."

Nàng thúc giục tiếp, xuân quang tươi , lãng phí một chút cũng đáng tiếc.

Một trận chim chóc giật bay lên, tất cả đều rõ, tiếng động vật gầm rú đang đến gần.

"Phía dã thú nào ..."

"Sao thể." Trường Lễ cắt ngang, liếc hộ vệ phía bọn họ.

Vẫn đủ, vẫn đủ...

"Có lẽ là các lang quân đang săn bắn, một con thú nhỏ kinh hãi, đang chạy tán loạn." Trường Lễ bảo theo nàng , "Hơn nữa, đây là ngoài rừng, dã thú chạy trốn cũng sẽ chạy sâu trong rừng, chạy ngoài."

Không nơi đó bảo vật gì thu hút Trường Lễ, khiến nàng nhất quyết đến chỗ đó .

Lê Ngưng Trường Lễ, lên tiếng phản đối: "Cho dù dã thú , chúng cũng cách xa hộ vệ một chút , vẫn nên về sớm thì hơn."

Trường Lễ Lê Ngưng lên tiếng, lạnh : "Vĩnh Lạc quận chúa chẳng lẽ cho rằng sẽ hại các nàng?"

Nàng rút kết luận từ ?

Lê Ngưng cảm thấy khó hiểu: "Bản quận chúa như ."

"Vĩnh Lạc quận chúa đúng là như , nhưng ý tứ rõ ràng. Ta tuy phận thấp kém, nhưng cũng thể khác tùy ý vu khống." Trường Lễ chằm chằm Lê Ngưng, là đang với nàng đang cho tất cả , "Vĩnh Lạc quận chúa nếu như rời , chính là thừa nhận đang nhằm ."

Nàng vu khống lúc nào? Lại nhằm lúc nào?

Lê Ngưng nhíu mày, cảm thấy ghét bỏ với sự ngụy biện của Trường Lễ.

"Nếu nàng thật sự xem cảnh sắc chỗ đó, tự , hà tất kéo chúng theo."

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Những vị tiểu thư khuê các khác , thật bọn họ cũng , nhưng Trường Lễ như , nếu bọn họ thật sự , truyền ngoài rằng bọn họ nhằm một quận chúa thất thế, thì sẽ tổn hại đến danh tiếng của bọn họ.

Đang do dự, tiếng lợn rừng gầm rú rõ ràng truyền đến, mặt đất dường như cũng đang rung chuyển.

Đều là nữ tử nuôi dưỡng trong khuê phòng, sự an của bản nào còn quan tâm đến cảnh danh tiếng gì nữa, ai dám tiến lên thêm một bước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-38-co-mot-ban-tay-vuon-ve-phia-le-ngung-day-eo-nang-mot-cai.html.]

Trường Lễ cũng thấy tiếng động, sững tại chỗ dám tiến lên, cũng tìm lý do gì để lừa gạt những tiểu thư khuê các nữa.

"Chúng về thôi..."

đề nghị, lúc còn ai do dự nữa, sôi nổi phụ họa.

ngay khi bọn họ quyết định rời , con lợn rừng đó cũng vặn xuất hiện trong tầm mắt, mặt mũi dữ tợn, răng nanh sắc nhọn lộ .

"Nhanh chóng tản !"

Lê Ngưng là đầu tiên phản ứng , hét lớn một tiếng.

Chúng nữ lang nơi nào từng thấy cảnh tượng đáng sợ như , sợ đến mức ngây tại chỗ, quên cả phản ứng. Lê Ngưng lên tiếng gọi tỉnh lý trí của các nàng, lập tức tứ tán chạy về phía thị vệ đang chạy tới.

Tất cả đều chạy ngược trở , trong lúc hỗn loạn, một bàn tay vươn phía Lê Ngưng, đẩy nàng một cái.

Lê Ngưng đẩy loạng choạng, cả ngã về một bên.

Những khác đều đang chạy ngược trở , ai chú ý đến tình huống ở đây, chỉ Hòa Thục chạy phía Lê Ngưng phát hiện nàng ngã.

Giúp Lê Ngưng một tay, là tự chạy thoát , Hòa Thục do dự.

Thị vệ đang nhanh chóng chạy về phía , nhưng tốc độ của heo rừng còn nhanh hơn.

Heo rừng càng lúc càng gần, Hòa Thục cũng quan tâm đến điều gì khác, xách váy chạy .

Lê Ngưng định hình, lòng bàn tay truyền đến cơn đau dữ dội, nàng tâm trí để kiểm tra tình hình lòng bàn tay, nhưng khi nàng thấy cặp răng nanh dài nhọn của heo rừng càng lúc càng gần, Lê Ngưng nghĩ, nàng chạy thoát .

Nàng thể nào dậy chạy thoát trong tình huống .

Trơ mắt heo rừng lao về phía , trong gang tấc, mũi tên b.ắ.n trúng chân của heo rừng, heo rừng kêu thảm thiết quỳ xuống, răng nanh cọ sát mặt đất, dừng cách Lê Ngưng năm bước chân.

Âm thanh mũi tên xé gió vang lên liên tiếp, lượt xuyên qua đầu heo rừng, con heo rừng đang cố gắng vùng vẫy dậy tắt thở.

Lê Ngưng vẫn ngây tại chỗ dậy, ngẩng đầu về hướng mũi tên b.ắ.n tới, nàng thấy Bùi Trác, một Bùi Trác mà nàng từng thấy.

Hắn dáng cao ngất, khí thế bức , đôi mắt hàng lông mày rậm lộ vẻ kinh hãi từng , chỉ cần sắc mặt cũng thể cảm nhận sự đau khổ của .

Ngựa còn dừng , nhảy xuống, hai bước đến mặt Lê Ngưng.

Hắn quỳ một gối xuống, hai tay nắm lấy vai Lê Ngưng, tiên qua khuôn mặt nàng, đó kiểm tra lưng, đầu, chân nàng.

Xác định nàng , Bùi Trác thở phào nhẹ nhõm một cách khó nhận thấy, ánh mắt trở về mặt nàng, nhẹ giọng hỏi: "Sợ ?".

Nhìn bộ dạng của , Lê Ngưng nghi ngờ Bùi Trác dọa sợ còn nghiêm trọng hơn cả nàng.

Gật đầu ngơ ngác một cái Lê Ngưng hồn, lắc đầu, hiệu nàng .

Bùi Trác chú ý đến bàn tay nàng vẫn luôn nắm chặt, dùng bàn tay ấm áp rộng lớn của nâng tay nàng lên, đó cẩn thận từng chút một tách .

Lòng bàn tay nàng vẫn luôn trắng nõn, mà lúc một màu đỏ, còn vết máu.

Bùi Trác gì, một tay vòng qua lưng nàng, tay luồn qua đầu gối, ôm cả nàng lên, đưa lên lưng ngựa.

Hai đối diện .

Ánh mắt liếc thấy yên ngựa treo một xâu chiến lợi phẩm, Bùi Trác nhớ tới những con thú hoang săn gì, nâng giày lên móc một cái, xâu chiến lợi phẩm lập tức rơi hết xuống đất.

Các công tử khác vất vả lắm mới săn một con, một xâu mấy con thú săn cứ như chút lưu luyến vứt bỏ.

Cả Lê Ngưng vẫn còn trong trạng thái mơ màng, thấy tiếng đồ vật nặng rơi xuống đất theo bản năng liền đầu , Bùi Trác nâng cánh tay lên, ấn đầu nàng n.g.ự.c , ngăn cản động tác tiếp theo của nàng, để cả nàng dựa trong lòng .

Bùi Trác tay nắm dây cương, thúc ngựa rời .

Các quý nữ còn hết kinh hãi vẫn ở chỗ cũ, con heo rừng c.h.ế.t thảm mà sợ hãi.

**

Loading...