Gả Cho Kẻ Thù Không Đội Trời Chung - Chương 88: Một mạng đổi một mạng

Cập nhật lúc: 2024-12-20 12:30:23
Lượt xem: 416

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Bùi Trác dừng ở chỗ đó, cành mai vẽ bằng than như ngọn lửa phát ánh sáng chói mắt, thu hút bộ sự chú ý của , khiến im tại chỗ hồi lâu.

Lê Ngưng...

Đây là manh mối Lê Ngưng để cho ...

Trái tim như ai đó nắm chặt, chua xót đến đau lòng.

Chú ý đến một bông hoa mai cánh hoa khác với những bông hoa mai còn , ánh mắt Bùi Trác chợt lóe lên.

Khác với những đóa hoa mai khác, đóa hoa cánh tròn đầy đặn, giống hệt hình dạng viên ngọc hoa mai mà tặng cho Lê Ngưng.

Hướng của đóa hoa mai cành cây...

"Ở phía tây."

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Bùi Trạc chút do dự, tung lên ngựa, phóng nhanh về phía tây đuổi theo.

**

Xe ngựa một đường chạy nhanh, bên trong xe trang trí đơn sơ, chăn mỏng vải vóc, chỗ chỗ dựa đều là ván gỗ cứng ngắc.

Từ khi rời khỏi rừng cây, xe ngựa vẫn ngừng , bao lâu, mấy trong xe càng lúc càng mệt mỏi, chỉ là xe ngựa xóc nảy, thể ngủ ngon giấc, mỗi sắp đều sẽ đánh thức.

Lê Ngưng dụi dụi mắt, ngoài thương lượng với Tạ Tử Phi, xem thể tìm một chỗ nghỉ ngơi , đợi trời sáng tiếp , nếu cứ giày vò như thế , bọn họ thật sự chịu nổi.

nàng mới dậy, xe ngựa đột nhiên lao nhanh về phía , rung lắc dữ dội khiến Lê Ngưng ngã trở .

"Chuyện gì ?"

Mấy trong xe khó hiểu, đều động tĩnh bất ngờ cho tỉnh táo .

Rèm xe vén lên, ánh mắt lạnh lẽo của Tạ Tử Phi quét qua, lạnh nhạt : "Phía đuổi theo, mời Hòa Thục công chúa và quận chúa theo sang một chiếc xe ngựa khác."

Hành tung của bọn họ bại lộ, lúc cần đưa Hòa Thục và Lê Ngưng sang một chiếc xe khác, để chiếc xe , dẫn dụ đám truy đuổi.

Lê Ngưng và Hòa Thục liếc , lập tức hành động.

Linh Vũ lạnh : "Mạng của hai vị vẫn còn tác dụng, nhưng còn tay chân gì đó, thì khó lắm."

Nói xong, Linh Vũ lấy con d.a.o găm sáng loáng.

Hắn cảnh cáo: "Kẻ nào ý đồ bỏ trốn, sẽ cho kẻ đó đầu lìa khỏi cổ."

Giọng điệu của lộ sự tàn nhẫn, tuyệt đối đang đùa.

Lê Ngưng và Hòa Thục lượt xuống xe, bên cạnh chính là một chiếc xe ngựa khác, hai phu xe, một trong đó qua đây, Tạ Tử Phi qua đó thế vị trí của .

Lê Ngưng và Hòa Thục mới bước lên xe ngựa, còn kịp vững, xe ngựa lập tức phóng nhanh, hai đập thành xe, phát tiếng vang trầm đục.

Ngựa phi nhanh sắp đuổi kịp xe ngựa.

Mắt thấy hai chiếc xe ngựa phía rẽ sang hai con đường khác , Bùi Trạc và Triệu Thành Anh chia binh hai đường.

***

Mũi tên của cung thủ nhắm ngựa, đồng loạt b.ắ.n .

Ngựa trúng tên ngã về phía , phát một tiếng hí dài, xe ngựa theo đó dừng .

Tạ Tử Phi và một phu xe khác lập tức kéo Lê Ngưng và Hòa Thục khỏi xe, dùng d.a.o găm kề cổ họng họ, ngay đó bọn họ nhân mã hoàng thành đuổi kịp bao vây.

Triệu Thành Anh thấy , lớn tiếng quát: "Mau thả công chúa và quận chúa !"

Tạ Tử Phi quét mắt đám , thấy bóng dáng Bùi Trạc.

Xem là đuổi theo chiếc xe khác .

Rất nhanh một nhóm nhân mã khác đuổi đến, là Thẩm Thanh Ý và Nhị hoàng tử.

Nhìn thấy Nhị hoàng tử, Hòa Thục nhịn nữa, nước mắt tuôn rơi.

"Nhị ca, mau cứu !"

Nhị hoàng tử ghìm cương ngựa, khi thấy bắt giữ Hòa Thục là Tạ Tử Phi, vô cùng kinh hãi.

"Tử... Tạ Tử Phi, ?"

Lúc mới quen Tạ Tử Phi, Nhị hoàng tử và chuyện hợp ý, hận gặp quá muộn, thường xuyên hẹn đàm đạo.

Ngay cả Lê Ngưng và Hòa Thục, cũng đều thông qua mà quen Tạ Tử Phi, mà giờ đây Tạ Tử Phi bắt cóc cả hai họ.

Có lẽ ngay từ đầu Tạ Tử Phi tiếp cận mưu đồ, mà vẫn hề phát hiện. Sau và Hòa Thục thiết hơn, Nhị hoàng tử còn tưởng Tạ Tử Phi ý với Hòa Thục, đó cũng xen hai họ.

Không ngờ... ngờ là nguồn gốc của đại họa ngày hôm nay!

"Rốt cuộc ngươi là ai?" Nhị hoàng tử nghiêm giọng chất vấn, "Rốt cuộc mục đích gì."

Tạ Tử Phi liếc đám binh lính đang từng bước áp sát, lưỡi d.a.o trong tay ấn cổ Hòa Thục.

"Lui ."

Hòa Thục ngẩng cổ lên: "Nhị ca..."

Nhị hoàng tử hít sâu một , giơ tay lên, nghiến răng nghiến lợi : "Tất cả lui cho ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/chuong-88-mot-mang-doi-mot-mang.html.]

Tạ Tử Phi lúc mới về phía Nhị hoàng tử, trả lời nghi vấn của : "Con trai thứ hai của Tây Khương Vương, Doãn Phi."

Tây Khương...

Nhị hoàng tử kinh hãi: "Ngươi mà, mà..."

Nhị hoàng tử thể ngờ , Tạ Tử Phi Tây Khương, giả dạng thành Đại Tề trộn giữa bọn họ, lâu như lộ chút sơ hở nào.

Như , Tạ Tử Phi chỉ thể là vì chiến sự giữa Tây Khương và Đại Tề, mới bắt giữ Hòa Thục và Lê Ngưng.

"Thả các nàng , thể tha cho ngươi một mạng, cho ngươi bình an vô sự trở về Tây Khương." Nhị hoàng tử lạnh lùng .

Từ khi phận thật sự của Tạ Tử Phi, tình nghĩa của bọn họ chỉ thể coi là chuyện hoang đường.

Nhị hoàng tử sẽ định dùng tình cảm để đả động Tạ Tử Phi, bởi vì ngay từ đầu mục đích tiếp cận bọn họ, căn bản hề tình ý gì.

Tạ Tử Phi : "Nếu một mạng của thể đổi lấy hai mạng của công chúa và quận chúa, cũng tính là lỗ."

"Nếu như cộng thêm cái mạng thì ."

Phía đám truyền đến một giọng trầm , tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía đó, binh lính tự giác tách một con đường.

Bùi Trạc một tay bóp chặt cổ Linh Vũ, tay nắm cán mũi tên, mũi tên kề sát cổ Linh Vũ, chậm rãi bước lên .

Lê Ngưng vẫn luôn im lặng , lặng lẽ quan sát Nhị hoàng tử và Tạ Tử Phi đàm phán, mãi đến lúc thấy Bùi Trạc, môi nàng mấp máy, trong lòng trào dâng một xúc động mãnh liệt gọi Bùi Trạc, nhưng Tạ Tử Phi chính là dùng nàng để uy h.i.ế.p Bùi Trạc, nàng thể ở đây thể hiện mối quan hệ của bọn họ, đành đè nén xúc động trong lòng xuống.

Lê Ngưng nghĩ, Bùi Trạc nhất định là dựa manh mối nàng để mới tìm đến đây.

Bởi vì từ khi rời khỏi Bùi phủ, những tin tức nàng truyền đạt cho Bùi Trạc đều chỉ hai bọn họ hiểu rõ ý nghĩa.

Bùi Trạc cũng thấy nàng, khi rõ lưỡi d.a.o cổ nàng, ánh mắt như phủ một lớp băng, âm trầm đến đáng sợ.

"Thả quận chúa và công chúa , các ngươi cũng thể bộ an rời ."

"Công tử cần lo cho ." Linh Vũ trói chặt bằng dây thừng, lớn tiếng với Tạ Tử Phi, "Viện binh nhanh sẽ đến, ngài mau đưa các nàng về Tây Khương, thành đại nghiệp của ngài!"

Dứt lời, Linh Vũ định lao đầu mũi tên, Bùi Trạc phát hiện ý đồ của , năm ngón tay đang bóp cổ đột nhiên siết chặt, Linh Vũ nhất thời cứng đờ thể cử động.

Tay cầm cán mũi tên dùng sức, một giọt m.á.u từ cổ Linh Vũ chảy xuống.

"Cho dù ngươi g.i.ế.c hai họ ở đây, ngươi cũng trốn thoát." Bùi Trạc với Tạ Tử Phi, " nếu ngươi thả hai họ , thể đảm bảo các ngươi thể an rời khỏi Đại Tề, trở về Tây Khương, ngươi vẫn còn cơ hội cùng quyết đấu."

Bùi Trạc phận của Tạ Tử Phi, hiểu rõ mục đích tất cả những chuyện .

Tạ Tử Phi im lặng , một lát mới : "Trước tiên một đổi một, khi xác nhận chúng thể an rời , sẽ thả còn ."

Linh Vũ là thuộc hạ đắc lực nhất của ở Tây Khương, cũng là luôn kiên định ủng hộ khi các chiến binh Tây Khương công nhận.

Tạ Tử Phi thể trơ mắt Linh Vũ mất mạng mặt .

Huống hồ Bùi Trạc đúng, nếu lúc g.i.ế.c c.h.ế.t Lê Ngưng và Hòa Thục, đêm nay cũng khó thoát khỏi cái chết.

Chi bằng tiên trở về Tây Khương, chỉnh đốn đội ngũ.

"Được."

Bùi Trạc đồng ý, về phía Lê Ngưng.

Hai ánh mắt vượt qua trở ngại, lặng lẽ giao giữa trung.

Một đổi một, nhưng Tạ Tử Phi bên đổi ai, Hòa Thục dùng giọng mang theo tiếng gọi Nhị hoàng tử một tiếng, Nhị hoàng tử mặt, để Tạ Tử Phi thả nàng .

Nhị hoàng tử hiểu ý của Hòa Thục, cũng nỡ nàng tiếp tục chịu khổ.

Thế nhưng... thế nhưng...

“Thả Vĩnh Lạc quận chúa .” Nhị hoàng tử nghiêng đầu, tránh ánh mắt của Hòa Thục.

Người là do Bùi Trác bắt, Tạ Tử Phi đồng ý thả cũng là do Bùi Trác thương lượng, tư cách gì quyết định thả ai .

Cho dù Bùi Trác , cần đoán cũng thả ai .

“Nhị... Nhị ca?” Hòa Thục thể tin , hoài nghi nhầm.

Trước đó nhị ca chẳng còn ở mặt nàng duy trì tình nghĩa đổi cách gọi Lê Ngưng ? Tại lúc xem mạng của Lê Ngưng còn quan trọng hơn nàng?

Tạ Tử Phi lúc .

“Ta còn đồng ý thả Vĩnh Lạc quận chúa .”

Tạ Tử Phi trong lòng rõ, Bùi Trác ở đây, hiển nhiên mạng của Lê Ngưng quan trọng hơn.

Nếu thả Lê Ngưng để Hòa Thục, đó binh lính Đại Tề ai dám tay, Bùi Trác chắc sẽ quản.

Để Lê Ngưng , càng bảo đảm hơn.

Sau khi xong lời của Tạ Tử Phi, Bùi Trác nhíu mày, ánh mắt bất thiện rơi .

“Bùi tướng quân đừng vội.” Tạ Tử Phi chậm rãi , “Chờ xác định chúng thể rời an , tự nhiên sẽ thả Vĩnh Lạc quận chúa.”

Tiếp tục giằng co mãi đối với ai cũng lợi, Lê Ngưng thấy Bùi Trác về phía , nàng mỉm với .

Giống hệt nụ dịu dàng khi nàng gọi “Trác ca ca” lúc mười tuổi, đầu tiên gặp .

Bùi Trác sững , lông mi run rẩy, nhắm mắt , lúc mở mắt thì ánh mắt kiên định hơn nhiều, buông xiềng xích trói Linh Vũ, đẩy về phía một cái.

“Thả .”

Loading...