Hơn nữa, còn ngay  lúc sắp sửa  cung để hầu hạ Thái tử.
Hơn nữa hôm qua khi nàng  đến Ngu phủ, tuy lộ  vẻ yếu kém nhưng thực chất là đang  oai, thật sự  giống bộ dạng sẽ tự sát.
Có quá nhiều nghi vấn, Ngu Linh Tê theo bản năng liếc   bên cạnh là Ninh Ân một cái.
Ninh Ân dựa  bóng tối, vẻ mặt vô cảm, chỉ nhếch khóe miệng khi Ngu Linh Tê  qua.
Cười  lạnh.
Ngu Linh Tê cảm giác    vui, khẽ mở cánh môi,    nên hỏi gì.
Nàng chỉ mím môi,  nghĩ nhiều nữa,  sang Hồ Đào : “Chuẩn  ngựa xe,   đến Triệu phủ một chuyến.”
“Hả?”
Hồ Đào chớp mắt, vội khuyên nhủ: “Tiểu thư,  thể   ,  nên  đến nơi như .”
Cái c.h.ế.t của Triệu Ngọc Mính quá kỳ lạ, Ngu Linh Tê sợ sẽ liên quan đến Ninh Ân.
Nàng hạ quyết tâm, phân phó : “Đi chuẩn  hương nến và tiền giấy.”
Sau khi   khỏi nhà thủy tạ, nàng  đầu  , Ninh Ân còn đang dựa  giữa nhà thuỷ tạ, nửa khuôn mặt mờ mịt,     vui mừng  tức giận.
Ngu Linh Tê hít sâu một ,  trở , cầm một viên đường mạch nha tặng cho Ninh Ân,  đó mới   con ngươi đen nhánh của  : “Chờ  trở , Vệ Thất.”
Ninh Ân  nàng rời , hồi lâu, mới đem đường mạch nha trong tay cho  miệng, xương hàm nhai lộp cộp lộp cộp.
Hừ,  ngon.
…
Triệu phủ.
Tòa biệt viện    xây thêm,  nguy nga rộng lớn bằng kiếp , đầu thú cửa phòng  rơi hết sơn, một góc của chữ “Phúc”  tự bong  từng mảng, lộ  vài phần keo kiệt tồi tàn hoang tàn.
Hai kiếp sinh tử,  bước  Triệu phủ  nữa, Ngu Linh Tê  hề  oán giận như trong tưởng tượng.
Chiếc quan tài bằng gỗ mỏng và tấm lụa trắng trong đại sảnh,  chế giễu Triệu Ngọc Mính về việc nàng  mua dây buộc .
Chỉ trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, đầu tiên là nghĩa tử của Triệu phủ c.h.ế.t vì sợ tội, tiếp đến  là đích nữ, Triệu phu nhân  ngất vì , dượng Triệu m.á.u lạnh, ghét bỏ nghĩa tử và nữ nhi  mất hết thể diện,  hổ đến  thèm lộ mặt, chỉ  niêm phong quan tài và chôn cất thật nhanh cho xong chuyện.
Linh đường lạnh lẽo hoang vắng, Ngu Linh Tê nhận lấy rổ hương nến từ trong tay Hồ Đào, rải một nắm tiền giấy  trong chậu than.
 nàng  bao giờ nghĩ đến, quan tài còn  kịp niêm phong, khi  thẳng dậy, liền  thấy Triệu Ngọc Mính  trong quan tài.
Đầu tiên là hoảng hốt, tiếp đến  thở như ngừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-106-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Con ngươi nàng co ,  thể tin  những gì  đang  thấy!
Những hồi ức cố tình  lãng quên  đang dâng trào như “thủy triều”, nhấn chìm sự bình lặng và yên ả của nàng.
Khuôn mặt tái nhợt, môi đỏ tươi,   vết m.á.u đen tràn  ở khóe mũi và môi…
Gương mặt ở  mặt mờ , dung hợp, cuối cùng biến thành   quan tài lạnh băng ở trong mật thất, chính là nàng.
Mà lúc  nàng giống như là một linh hồn lang thang khi , đang lơ lửng giữa  trung, xem xác c.h.ế.t chết thê thảm của .
Một cơn ớn lạnh từ sống lưng leo truyền đến.
“Tiểu thư? Tiểu thư!”
Hồ Đào  cảm nhận  sự lạnh lẽo từ nàng, vội vươn tay che  mắt nàng, đau lòng : “Sớm  bảo  đừng nên đến, thật đáng sợ.”
Tầm mắt  bao phủ, nhiệt độ từ lòng bàn tay khiến Ngu Linh Tê tỉnh táo trở .
Nơi    mật thất kiếp ,   trong quan tài cũng   nàng.
Nàng còn sống, với  nhà, với niềm tự và kiêu ngạo của Ngu phủ.
Ngu Linh Tê nhắm mắt, hít một  thật sâu, lắc lắc và dứt khoát kéo bàn tay đang che mắt nàng của Hồ Đào xuống.
Hiện tại   là lúc để sợ hãi, nàng nhất định  xác nhận xem, Triệu Ngọc Mính   là c.h.ế.t vì cùng một loại ẩn độc giống nàng  .
Nếu , chất độc  là gì? Người nào  hạ độc?
Ngu Linh Tê cảm giác đầu ngón tay của  đang run lên, nhưng suy nghĩ sáng suốt  nay  từng .
Khi mở mắt   nữa,  khôi phục  bình tĩnh.
Nàng   đám tro tàn tiền giấy đang tung bay, suy nghĩ một lúc, xoay  : “Hồ Đào, ngươi     một chuyện…”
Mười lăm phút , Hồ Đào lấy  vài lượng bạc đưa cho nha  Triệu phủ để hỏi chuyện,  đó  về phía Ngu Linh Tê đang chờ  xe ngựa.
“Tiểu thư,  hỏi thăm rõ  chuyện .”
Hồ Đào lên xe ngựa, dùng tay quạt th.ở dốc : “Hôm qua  giờ Thân biểu tiểu thư trở về phủ, tâm tình  chút bồn chồn, một  buồn chán nên ở trong phòng  phát ngốc  lâu.”
“Giờ Thân?”
Mê Truyện Dịch
Ngu Linh Tê hồi tưởng  một lúc, hôm qua Triệu Ngọc Mính đến phủ tìm nàng, muộn nhất là giờ Tỵ rời khỏi,   đến giờ Thân mới hồi phủ?
Trong ba canh giờ đó, nàng    ?
“ là giờ Thân mới trở về, nô  xác nhận qua nhiều .”