Hồ Đào tiếp tục : “Vào ban đêm giờ Tuất, biểu tiểu thư   chút đau bụng và mệt mỏi, uống canh dưỡng  dày xong mới  ngủ. Giờ Hợi nha   thổi đèn,  thấy trong phòng   động tĩnh gì, sáng sớm giờ Mẹo, thái giám trong cung đến truyền chỉ mời nàng   cung, nha   gọi nàng  rửa mặt chải đầu, phát hiện nàng… Nàng    còn.”
Tâm Ngu Linh Tê trầm xuống, hỏi: “  nôn  m.á.u ?”
“Có  !”
Hồ Đào vội vàng gật đầu: “Nghe  phun  một bãi m.á.u đen  lớn, vạt áo và mành trướng đều  b.ắ.n trúng  nhiều, nha  và bà tử    thấy ! Cũng    là nàng c.h.ế.t vì trúng độc, nhưng thái y trong cung tới,   tra   c.h.ế.t vì chất độc nào.”
“Còn vết m.á.u dính  xiêm y thì ?”
“Triệu lão gia sợ đen đủi,  sớm sai  thiêu rụi xiêm y và mành trướng.”
Ngu Linh Tê càng  tâm càng lạnh, tất cả các bệnh trạng đều  giống với nàng ở kiếp .
Ngay cả thái y trong cung cũng  tra   loại độc , nên nó tuyệt đối là thứ  thường  thể  . Ngu Linh Tê càng thêm chắc chắn Triệu Ngọc Mính c.h.ế.t   là vì tự sát, nếu  nàng  loại độc  như , nhất định sẽ dùng  ở   Ngu Linh Tê.
Có lẽ  g.iết c.h.ế.t Triệu Ngọc Mính, và  kiếp  gi.ết c.h.ế.t nàng, là cùng một .
 mà, lý do g.i.ế.c  là gì?
Ngu Linh Tê cảm thấy bản  như đang   một màn sương mù khổng lồ, cách sự thật một bước chân  xa.
Sau khi bình tĩnh , nàng nhớ tới một mấu chốt của vấn đề: “Sau khi Triệu Ngọc Mính rời khỏi Ngu phủ,  đường   gặp những  khác ?”
Hồ Đào lắc lắc đầu: “Đều dựa theo  phân phó hỏi, lúc  bên cạnh biểu tiểu thư chỉ dẫn theo một  là Hồng Châu.”
“Hồng Châu ?”
“Sau khi xảy  chuyện của biểu tiểu thư, Hồng Châu liền  chút kỳ lạ, đôi lúc  tập trung. Người khác tra hỏi nàng một lúc lâu, nàng đều lặp  lặp  một câu là “ ”,   bức cung  chịu nổi, nàng liền đập đầu  tường…”
Nói đến đây, Hồ Đào tạo thành chữ thập niệm câu “A di đà phật”: “Tuy rằng   chết, nhưng  khác so với   c.h.ế.t lắm,  đầu thủng một lỗ máu, đến nay còn đang  ở phòng chất củi  tỉnh .”
Mặc kệ như thế nào, Hồng Châu là  duy nhất  thể  tác dụng, nhất định  thể để nàng  c.h.ế.t .
Phải nghĩ biện pháp cứu Hồng Châu, hỏi  một  nghi vấn. Còn  loại độc dược mà ngay cả thái y cũng  tra   nguồn gốc…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-107-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Ánh mắt Ngu Linh Tê sáng lên, nhớ tới một .
Lúc  nàng thiếu “Cửu U hương”  thuốc dẫn, chạy khắp kinh thành cũng  tìm thấy tung tích, chỉ  dược lang  hủy dung ở chợ đen Dục Giới Tiên Đô mới  thể lấy  vị dược .- ,  truyện  hơn  app TYT -
Tuy rằng Dục Giới Tiên Đô   còn, nhưng  lẽ dược lang vẫn còn đó.
Nghĩ , nàng vén màn xe lên, gọi thị vệ  điều tra  .
Thị vệ    điều tra tội nô của Dục Giới Tiên Đô, nhất thời khó xử,  một lúc lâu ôm quyền : “Tiểu thư  điều  , khi đó Dục Giới Tiên Đô đều là lửa lớn,  bên trong mặc dù   thiêu chết, cũng chạy trốn, sung quân biên cương, căn bản   dấu vết để tìm.”
Vẻ sáng ngời trong mắt Ngu Linh Tê  mờ xuống.
Hồ Đào  rõ vì  chủ tử đối để tâm với cái c.h.ế.t của Triệu Ngọc Mính như , do dự : “Nếu , tiểu thư tìm  khác xem?”
Người khác? Nào còn  khác  dược lang của Dục Giới Tiên Đô…
Ngay khi ánh sáng xuất hiện, Ngu Linh Tê cam chịu buông tiếng thở dài: “Hồi phủ .”
Sau nửa canh giờ.
Ngu Linh Tê lệnh  hầu lui , mang theo một hộp thức ăn bằng hoa sơn cất bước tiến  tráo phòng.
Cây mộc lan trắng cao chót vót ở giữa hậu viện  qua thời kỳ nở hoa, chỉ dư lác đác mấy đóa trắng điểm xuyết  cành.
Ninh Ân  dựa  ghế đá trong viện, một tay cầm một cây cỏ đuôi chuột, trêu chọc cái đầu trơn bóng bẩy của con mèo , một tay khác cầm một chén rượu sứ men xanh, mà  uống rượu, chán  c.h.ế.t nên chỉ cầm chén rượu   tay thưởng thức.
Ngu Linh Tê nhẹ nhàng  qua,  như thể   thấy nàng, mắt cũng  nâng : “Tiểu thư xem xong cảnh , là định chuẩn  đến để thẩm vấn  ?”
Ngữ khí thật sự  lạnh, giống như lưỡi d.a.o băng c.h.é.m  .
Ngu Linh Tê  hiểu   cảm thấy  chút chột , đem hộp thức ăn nhẹ nhàng để ở  bàn,  đối diện với  : “Ta thẩm vấn ngươi vì cái gì?”
“Không  tiểu thư hoài nghi nữ nhân Triệu gia , là do   g.i.ế.c ? Ánh mắt     khi , hừ.”
Mê Truyện Dịch
Ninh Ân khịt mũi, cong môi lạnh lùng : “Ta là đại ác nhân, tất cả những thứ  xa  đời đều là bút tích của , tiểu thư hài lòng ?”