Một lúc lâu , mơ hồ  mớ: “Ninh Ân.”
Tay đang lau của Ninh Ân đột nhiên dừng ,  từ từ ngước mắt lên.
Ngu Linh Tê đang nửa mơ nửa tỉnh, cảm giác  cổ   một trận lạnh run.
Nàng mơ mang trợn to mắt, đối diện với con ngươi đen nhánh của Ninh Ân.
“Tỉnh?”
Hắn  ở  cạnh giường, đối ngón tay  nhẹ  nặng nắm  gáy của nàng.
Nơi   chạm mang theo cảm giác man mát và tê dại, nhất thời Ngu Linh Tê cũng  còn chút buồn ngủ nào nữa.
 lúc ký ức cũng thoát hiện lên, nàng mơ màng nhớ   khi ngủ   lộ cái gì đó.
Nàng  hy vọng đó chỉ là một giấc mơ, nhưng biểu hiện của Ninh Ân  mặt nàng  chứng minh rõ ràng, đây tuyệt đối   là mơ.
Ngu Linh Tê cũng  nghĩ đến lúc  dùng cách  để ngả bài với .
Vạt áo của Ninh Ân  vạch , tư thế nhàn nhã, cẩn thận  kỹ vẻ mặt của nàng: “Tiểu thư đừng sợ, tay của   nhanh sẽ   tiểu thư cảm thấy đau đớn.”
Bây giờ, vẫn   tiếp tục gọi hai chữ “tiểu thư”, chỉ khiến Ngu Linh Tê cảm thấy thật châm chọc.
Nàng   nên bộc lộ nửa điểm chột  và khiếp sợ với câu  phán xét của Ninh Ân.
Cũng  thể tùy ý phủ nhận,   thông minh.
Nàng đành thản nhiên để ánh mắt Ninh Ân dò xét kỹ, : “Ngươi vất vả lắm mới cứu  sống sót, giờ g.i.ế.c chẳng  quá thiệt thòi ?”
Ninh Ân bật : “Tiểu thư  nghĩ nên  dối những gì  ?”
Người như Ninh Ân lúc hung dữ lên chính là một kẻ  tim  phổi, m.á.u thịt  nhận, tuyệt đối  thể lấy “tình nghĩa” trói buộc . Vào lúc , chỉ  thể  lời  ích cho  …
Lợi ích đầy đủ đến mức xúc động.
“Ta    dối với ngươi.”
Ngu Linh Tê cảm giác đang đối mặt với sự ngột ngạt và nặng trĩu ở kiếp , tay ở trong chăn  nắm chặt , điều chỉnh  thở: “Giết  thì ngươi cũng thêm một kẻ thù thôi, cũng   lợi lộc gì. Trước mắt, chúng   chung một mục tiêu,  nên trở thành kẻ thù của .”
Nàng  mục tiêu của Ninh Ân là cái gì, đẩy thành ý của  lên, mắt hạnh trong suốt  chớp  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-130-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
   ngạc nhiên chính là, mặt Ninh Ân vẫn  hề  cảm xúc, trong mắt của  cũng   bao nhiêu d.a.o động.
Trái tim của Ngu Linh Tê nhất thời nhảy lên cuống họng: Chẳng lẽ,   Ninh An  về cung đoạt quyền lực ?
Không đúng nha.
“Tiểu thư  ngẩn , nên phạt .”
Hàm  đau đớn kéo đầu óc nàng trở , Ninh Ân  bất mãn cúi   nàng thật gần, : “Khi nào tiểu thư   chuyện ?”
Hắn đang nhắc đến  phận của .
Đương nhiên Ngu Linh Tê  thể  do kiếp , lý do hoang đường như thế sợ là nàng  kịp mở miệng    bóp chặt xương .
“Lang quốc.” Môi đỏ của nàng khẽ mở, nửa thật nửa giả đáp.
“Lúc gặp nạn tại tiệc xuân, ngươi cứu  là đang mặc trang phục của nội thi, chứng tỏ ngươi  quen thuộc với đường  nẻo nhỏ của phủ  Trưởng công chúa, nên hẳn là vương tôn quyền quý. Sau đó, ngươi  thể nhúng tay  tất cả  chuyện ở Đông cung…”
Ngu Linh Tê  tiếp: “Hơn thế nữa, liên hệ với các phạm vi cũng  gần .”
Ninh Ân  nhíu mày.
Những tin tức đó thật do đích   tuồn , nhưng  luôn cho rằng với kiến thức  nuôi dưỡng ở khuê phòng như Ngu Linh Tê thì nhiều nhất cũng đoán   là vương tôn quý tộc hoặc là một kẻ đang mưu phản thôi, ai ngờ ngay cả chuyện xảy  tiếp đó ở Lang quốc, càng khiến nàng lột bỏ  phận của  sạch sẽ và chuẩn xác đến như .
Hắn   lo lắng cho  phận bại lộ.
Ngược , sớm muộn gì sự thật  cũng  để cho Ngu Linh Tê    ép  chọn lựa.
Mê Truyện Dịch
Chỉ là Ninh Ân  là  quen kiểm soát tất cả  chuyện, chủ động tuông  tin tức     đoán  là hai chuyện   khác .
Ngu Linh Te  con mắt lạnh lẽo và dò xét của ,  thể kiềm chế  sự căng thẳng ở cổ họng.
“Ta cũng sẽ  đào sâu  việc riêng của ngươi, ngươi    thì   thể  gì khác hơn là  hỏi  nhắc tới.”
Nàng chỉ đơn giản đang đánh cược, bổ sung thêm một câu: “Trừ   thì   kẻ thứ hai  chuyện , nếu như ngươi  yên tâm thì  thể g.i.ế.c  ngay bây giờ.”
Ninh Ân im lặng một lát.
Lý trí   nên bóp nát xương gáy của nàng,  dùng một cây đuốc đốt sạch Ngu gia. Lúc , những kẻ đáng c.h.ế.t đều c.h.ế.t sạch, vì  quyết  cho bất cứ kẻ nào ảnh hướng đến cuộc sống của .
  chỉ vuốt nhẹ phần bụng vài ,  đôi mắt một canh giờ  còn  đỏ ửng lên, run rẩy  mặt , thế mà  đành lòng độc ác  tay.