Danh   cùng là Tiết Sầm.
Ngu Linh Tê bất đắc dĩ, khép   “Mẹ,   con    , con   gả  Tiết gia mà cũng   gả cho  khác.”
 Ngu phu nhân chỉ xem như nàng đang  nũng, sẵng giọng : “Đứa bé ngốc ,  cô nương nào mà cả đời  lập gia đình chứ?”
Sắc mặt của Ngu tướng quân cũng khá nghiêm túc như đang  tâm sự, ông  vuốt nhẹ chén nhỏ một lát mới : “Lúc  việc chuyện ở Đông cung nên ở  phố    nhiều lời đồn đãi với con , nên  kéo dài việc hôn nhân. Bây giờ  gió yên biển lạng,  trưởng của con cũng sắp là lễ kết hôn  dọn  khỏi phủ, tự lập gia đình, cha  thì  thể bảo vệ con cả đời, việc hôn nhân  thể bỏ qua .”- ,  truyện  hơn  app TYT -
“Trước tiên cứ chọn một ,  hai năm  thành hôn cũng .”
Ngu phu nhân vỗ vỗ tay của nữ nhi, mỉm  : “Không vội, cứ từ từ mà chọn. Cha    mong ước gì khác hơn, chỉ cầu cho hai tỷ  các con gả   yêu,  thể   là vương tôn quý tọc, nhưng nhất định bản tính  lương thiện, dịu dàng và ngay thẳng.”
Hậu viện, tin tức hòn ngọc quý  tay của Ngu phủ  tìm một vị hôn phu  nhanh chóng truyền  ngoài.
 tớ tranh thủ lúc rảnh rỗi cùng sẽ suy đoán xe, cô gia của tiểu thư Ngu phủ là vị  tuấn kiệt nào.
“Chắc là Tiết Nhị lang.”
Gã sai vặt đang gánh nước quét nhà  hiên : “Ngoại trừ   thì trong kinh thành còn ai xứng với tiểu thư nhà chúng ?”
“Vậy cũng  chắc.”
Tiểu tỳ nữ cầm chổi lông gà phản bác: “Tiểu thư chúng  là mệnh phú quý,   chừng  trở thành vương phi  nương nương gì đấy. Lần  ban đêm, tiểu quận vương Nam Dương    tự  đưa tiểu thư chúng  về ?”
Ninh Ân chắp tay   cửa trăng, híp mắt.
Những gã sai vặt với hầu gái  ồn ào quá,  rút đầu lưỡi mới .
…
Ngu Linh Tê trở về phòng,  luôn cảm thấy  chút kỳ quái.
Lúc , cha luôn  nỡ để nàng xuất giá, vì    từ huyện Lạc Châu về  vội vàng nhắc đến chuyện đính hôn của nàng?
Suy nghĩ trong chốc lát, cảm thấy  chút nóng, nàng vội đẩy khung cửa sổ , hỏi: “Mấy giờ ?”
Hồ Đào đáp: “Bẩm tiểu thư, chắc là giờ tỵ .”
Giờ tỵ là giờ nên  lấy thuốc.
Ngu Linh Tê nhíu mày, một  lén lút   phòng  viện.
Dưới bóng cây của đình viện, bàn đá cũng trống trơn,  thấm Ninh Ân .
Ngu Linh Tê suy nghĩ một chút, giẫm lên thềm đá, gõ lên cửa gỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-133-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Cửa chỉ khép hờ, nàng  thẳng .
Quả nhiên, Ninh Ân đang  ở  bàn  bên cửa sổ co một chân , tư thế  lười biếng và tùy tiện, giống như  đợi nàng thật lâu .
Hắn  thấy Ngu Linh Tê  cửa, nhấc ngón tay lên chỉ lên một bên chỗ  ở bàn   hiệu nàng  xuống.
Ngoài cửa sổ, một  trời ở  tường ngói xanh  một con diều to chừng hạt đậu đang bay dập dìu phấp phới, rõ ràng là một hình ảnh như vẽ tuyệt  như  nhưng Ngu Linh Tê  nhảy cảm phát hiện, hình như tâm trạng của    lắm.
Mỗi  tâm trạng   , thì chỉ thích  im như vậ   dằn vặt bản , mà là dằn vặt  khác.
“Ngươi đang suy nghĩ cái gì?” Ngu Linh Tê hỏi.
Mê Truyện Dịch
Ninh Ân liếc nàng một chút,  với ý vị sâu xa: “Ta đang nghĩ, nếu như tiểu thư là trang mỹ nhân  trời thì  quá.”
Bay  cao như thế chỉ cần  nắm dây  thì nàng sẽ ngoan ngoan   với .
Nói xong câu   cho ai hiểu,   chơi với bình sứ trắng ngọc trong tay,   nữa.
Ngu Linh Tê cụp mắt,  khát khao bình thuốc đang chuyển động giữa ngón tay của .
Thất  chậm chạp   hành động, nàng  nhịn  nhắc nhở: “Đã đến giờ lấy thuốc .
Ninh Ân chơi đùa đủ , lắc cũng đủ nghiện, bình sứ sắp đặt lên  bàn   vang lên một tiếng xoạch nhỏ.
“Muốn thuốc  thì tự  tới bắt .”
Hắn dùng ngón tay đẩy nắp chai , đổ một viên  lòng bàn tay , tỉ mỉ vân vê.
Ngu Linh Tê nghiêng   dậy, đưa tay lấy thuốc nhưng  bắt trong  trung.
Chẳng lẽ   cầm như  ?
Nàng nâng mắt nhỏ lên   hỏi   ý gì, thì  thấy Ninh Ân vươn tay  ngậm hờ viện thuốc  chính môi mỏng của  ngay  mặt nàng.
Ninh Ân nhấp nhẹ viên thuốc giữa môi, như thể nó chứa một trái cây cần hái.
Lông mi chậm rãi nhếch lên  về phía nàng, dụng ý   cần  cũng .
Ngày hôm qua uống thuốc   , khi nàng  thuốc đắng đến mức cau mày ho khan, Ninh Ân vẫn  kiên nhẫn vỗ nhẹ  lưng nàng giúp nàng thuận khí...
Hôm nay  chuyện gì ?
Ngu Linh Tê chớp mắt, duỗi tay với lấy viên thuốc  đang nhấm nháp giữa môi, nhưng Ninh Ân  đưa tay lên nắm lấy cổ tay nàng.