Ninh Ân  để ý tới, thị vệ    mắt mà cao giọng: "Này tiểu  !"
Ninh Ân liếc mắt qua, trong đôi mắt đen nhánh  chút  kiên nhẫn.
Thị vệ  ôm bụng tiến lên,  nhịn  sắc mặt tím tái gượng gạo : "Ta mót quá, giúp  một chút! Thay  đưa thư cấp báo  đến thư phòng, giao cho Thiếu tướng quân!"
Dứt lời   nhét một ống thư  tay Ninh Ân  rời .
Mê Truyện Dịch
Ninh Ân rũ mắt xuống,  ống thư bằng trúc trong tay.
Trên ống trúc điêu khắc hình ngàn dặm sông núi,  đáy  khắc chữ "U". Quân Ngu gia trấn thủ biên cương, mỗi nơi bố trí thành trì đều  ống thư đặc biệt, cái , hẳn là quân báo của Ngu gia gửi từ U Châu tới.
Ánh mắt  tối .
Khóe môi Ninh Ân nhếch lên nhẹ đến mức gần như  thấy, cầm ống thư chắp  lưng, lững thững  tới thư phòng.
Ngu Hoán Thần đợi trong phòng một lúc, tâm trạng nặng nề,  thấy tiếng gõ cửa nghiêm nghị : "Vào ."
Thiếu niên mặc quân phục tối màu bước  phòng, lạnh lùng : "Thiếu tướng quân, cấp báo từ biên quan."
"Để  bàn  ."
Ngu Hoán Thần   về phía ống thư , con ngươi  khí nâng lên từ phía  cuốn sách, như  như  đánh giá thiếu niên cao ngất bất phàm, một lúc lâu  : "Tên ngươi là…"
Hắn dừng một chút, Ninh Ân liền hờ hững tiếp lời: "Vệ Thất."
"À, Vệ Thất." Ngu Hoán Thần nhớ tới, cái tên  là do   ngốc  của  đặt cho.
"Ta  , ngươi từng là nô lệ chiến đấu trong Dục Giới Tiên Đô?" Hắn hỏi.
Ninh Ân bình tĩnh : " ."
"Đã là  của Dục Giới Tiên Đô thì   giấu diếm  phận?"
Ngu Hoán Thần lật trang sách,  chằm chằm phản ứng của thiếu niên: "Sau khi Dục Giới Tiên Đô  phong ấn, tất cả nô tịch đều   lao dịch, chẳng lẽ ngươi   bỏ trốn là tội chết?"
Ninh Ân : "Trước khi Dục Giới Tiên Đô  hủy,    là  nơi đó. Nhờ sự nhân từ của tiểu thư, thu nhận   phủ."
Ngu Hoán Thần trầm mặc, những lời  , cũng trùng khớp với thông tin Thanh Tiêu tra .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-136-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Thân phận của một   thể che giấu , nhưng khí chất khó mà phai mờ. Ngu Hoán Thần  thiếu niên tuấn mỹ  mặt ,  khiêm tốn cũng  kiêu ngạo, phúc hậu và vô hại, nhưng  đột nhiên sinh  một loại cảm giác     từ  cao bằng nửa con mắt.
Sự nhạy bén từ kinh nghiệm chinh chiến khiến  nhận thức  sự áp bức.
Ngu Hoán Thần dứt khoát  lên,  thẳng thiếu niên, hỏi: "Nếu là , tại  ngươi  rơi  Dục Giới Tiên Đô? Trong nhà  bao nhiêu ? Quê quán ở ?"
"Không nhớ rõ."
"Không nhớ rõ?"
"Người từng lưu lạc ở Dục Giới Tiên Đô, đều   quá khứ."
Nói xong, Ninh Ân  hạ giọng: "Thiếu tướng quân là chê  vị trí thấp hèn,  mất mặt phủ Tướng quân ?"
Hắn  như , Ngu Hoán Thần ngược   tiện hỏi quá nhiều.
"Anh hùng  hỏi xuất xứ, ngươi  cứu mạng xá , đương nhiên là khách quý của Ngu gia . Chỉ là  ở  trong phủ, ít nhiều cũng   chút, tùy tiện hỏi mà thôi."
 trong lòng Ngu Hoán Thần hiểu rõ: Cho dù là kẻ ăn mày lang thang  gốc gác, chỉ cần sống  đời sẽ để  dấu vết. Trừ khi, là cố ý xóa  quá khứ.
Mà   năng lực như , chắc chắn   là dân thường.
 Ngu Hoán Thần cho Thanh Tiêu  điều tra hơn hai tháng, cũng  tra  quá khứ của thiếu niên mười bốn tuổi , chỉ  năm năm    bán  Dục Giới Tiên Đô, trở thành nô lệ chiến đấu mà    thể bắt nạt.
Nô lệ chiến đấu còn nhỏ tuổi như  hiếm khi sống qua  hai năm, nhưng   vẫn chống đỡ  cho đến đêm  khi Dục Giới Tiên Đô  phá hủy, hơn nữa còn trốn thoát  trong vụ xa luân chiến của Quận vương Tây Xuyên.
(*)Xa luân chiến: đánh luân phiên, nhiều  đánh một 
Và kỳ lạ chính là: Quận vương Tây Xuyên tàn bạo hiếu chiến,  đây ham mê đánh cược trong đấu trường thú, đều chọn nô lệ chiến đấu cường tráng nhất hành hạ đến chết, vì   khi c.h.ế.t  để một thiếu niên gầy yếu lên đài mấy ngày liên tục?
Dục Giới Tiên Đô  phá hủy, Quận vương Tây Xuyên chết, tất cả những gì liên quan đến quá khứ của thiếu niên  đều dần dần biến mất.
Cộng thêm manh mối gần đây tra , Ngu Hoán Thần  thể  suy nghĩ nhiều.
Chỉ trong chốc lát,   xoay chuyển suy nghĩ vài vòng,  như một con hồ ly: "Vệ Thất,  thấy ngươi mạnh mẽ, năng lực phi phàm,  thị vệ ở hậu viện thật đúng là nhân tài   trọng dụng. Có  trở thành  vệ của , gia nhập quân Ngu gia, kiến công lập nghiệp ?"
Đây chắc chắn là một miếng mồi hấp dẫn, khóe miệng Ninh Ân  giật giật gần như  thể nhận : "Cảm ơn Thiếu tướng quân  cất nhắc, Vệ Thất  ."