Ngu Hoán Thân liếc  kiều thê một cái,  nhanh chóng   chỗ khác, thấp giọng “ừ” một tiếng.
“Thời tiết nắng nóng, phu quân công vụ bận rộn, vất vả .”
Tô Hoàn săn sóc mà nhận  lạnh từ trong tay tỳ nữ,  đưa lên : “Phu quân dùng .”
Ngu Hoán Thần mới  nhận ly , Tô Hoàn  cầm đĩa bánh đậu đỏ : “Ta tự tay  đồ ngọt, phu quân nếm thử  ?”
Nàng gọi một tiếng “phu quân” vô cùng ngọt ngào, tuy lúc  Ngu Hoán Thần   lời thề son sắt là sẽ  thích “tiểu thư khuê các nũng nịu” nhưng cũng  khỏi đỏ bên tai, hiện  vài phần co quắp ngọt ngào.
Ngu Linh Tê đung đưa bàn đu dây, lấy quyền sách che mặt,  cong đôi mắt.
Cười   nghĩ tới khóe mắt diễm lệ phiếm hồng của Ninh Ân đêm hôm đó, cùng với câu  chấn động nội tâm “Đã c.h.ế.t cũng  giữ nàng ở bên cạnh” …..
Tình cảm trong thế gian   là nghìn bài một điệu, mà là  ngàn loại thần thái?
Mê Truyện Dịch
Ngày mùa hè buồn ngủ nhiều suy nghĩ, gần đây   nàng nhớ tới Ninh Ân và kiếp  rõ ràng tăng lên  nhiều, mỗi một   kết luận mới  luôn  càng nhiều sự nghi ngờ lật đổ.
Tới gần Chính Ngọ, mặt trời dần dần nóng bỏng lên.
Tiểu phu thê  mắt đang trong thời kỳ tân hôn, Ngu Linh Tê cũng   quấy rầy thêm, nàng thu hồi tâm tư đang bay xa, chào hỏi trở về phòng.
Mới  bước  sân liền thấy Hồ Đào mồ hôi đầm đìa chạy  chỗ nàng,  giọng vô cùng gấp gáp: “Tiểu thư, phủ Trung Võ tướng quân và phủ thành An Bá đều phái  tới  mai.”
“Làm mai?”
Ngu Linh Tê hỏi: “Cho ai?”
“Đương nhiên là tiểu thư ! Nghe  mấy ngày  ở tiệc cưới của Thiếu tướng quân,  bộ con cháu thế gia trong kinh thành đều tới, thấy tiểu thư dung sắc xuất trần,  nhiều  đều  tâm tư  hỏi cưới, hôm nay liền  hai nhà đến .”
Nói đến đây, Hồ Đào  vui vẻ   lo lắng.
Vui vẻ là bởi vì tiểu thư sẽ  thêm nhiều lựa chọn, lo lắng là sợ tiểu thư trì hoãn nhân duyên.
Cho dù tiểu thư ưu ái thị vệ  như thế nào thì cuối cùng cũng  vượt qua  sự khác biệt  phận dòng dõi. Mà Tiết Nhị lang đối với tiểu thư tỉnh cảm sâu đậm, đừng  tướng quân và phu nhân, ngay cả hạ nhân như các nàng cũng đều  thể   .
Ngu Linh Tê thật sự  cảm thấy vui mừng bao nhiêu, chỉ buông tiếng thở dài, âm thầm đau đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-146-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Lần   dùng lý do gì để từ chối đây?
……
Thời tiết nóng bức là mùa đông khách của những quán  trong kinh thành.
Một vài quán  chuyên phục vụ những vị quan to cao quý còn đưa   nhiều loại đồ uống lạnh và váng sữa.
Thế tử Thành An Bá phe phẩy quạt giấy,  đối diện với bạn ,  khi  chuyện một hồi liền chuyển đề tài đến chuyện cưới hỏi của đối phương.
Một  trong đó : “Nghe  Thế tử  cưới con gái út phủ Ngu tướng quân,  ở đây chúc mừng việc đại hỉ của Thế tử .”
Thế tử Thành An Bá cẩn thận kìm nén,  vẻ khiêm tốn : “Ta  theo lệnh cha nương mà thôi,   tâm tư gì.”
“Ai da, lời  của Thế tử sai . Ngu tướng quân nắm trọng binh trong tay, vì phòng ngừa ông  công cao chấn chủ, thiên tử kiêng kị, tất nhiên sẽ  đính hôn với tướng môn  tài như tướng quân Trung Võ. Mà Tiết Nhị lang ,    sớm  hôn ước với đại tiểu thư Ngu phủ, Tiết gia  vô cùng coi trọng lễ nghĩa, sẽ  dễ dàng  đổi hôn ước… Như  xem ,   chỉ còn  Thế tử ngài .”
Một  khác lấy quạt đẩy đẩy bả vai Thế tử thành An Bá,  : “Huống chi Thế tử chi lan ngọc thụ, đặc biệt còn  tài vẽ tranh tuyệt diệu,  thể so sánh với Tiết Nhị lang, nữ tử trong thiên hạ  ai  thích chứ?”
Thế tử Thành An Bá cũng thật sự nghĩ như thế.
Tuy     phận Thế tử nhưng phủ Thành An Bá trải qua mấy thế hệ  suy sụp, cũng   thực quyền, là   chọn phù hợp nhất để kết  với Ngu phủ.
 cũng thật sự  vui, trong cuộc đời  ghét nhất là  lấy  so sánh với Tiết Nhị lang.
Hắn  luyện vẽ gần hai mươi năm cũng chỉ đạt  một câu “Có thể sánh vai với Tiết Nhị lang”.
Tiết Nhị lang  tính là cái thứ gì, cũng xứng  chuẩn mực cho nam nhân trong thiên hạ ?
Người nọ hình như nhận     vui,  : “Cũng chỉ Thế tử mới  duyên phận , chúng  tráng niên  sớm cưới vợ,  tranh một cơ hội cũng  !”
Lúc  Thế tử Thành An Bá mới dễ chịu hơn một chút.
Tài tử đa tình, yêu nhất là mỹ nhân, Ngu nhị cô nương là  nhất mỹ nhân  kinh thành công nhận,     chứ?
Đang nghĩ ngợi chợt thấy phía  bình phong truyền đến một trận tiếng bước chân rối loạn,  đó một nữ tử trẻ tuổi mặc quần áo tươi  đột nhiên nhào tới, hốt hoảng ngã  trong lòng n.g.ự.c Thế tử Thành An Bá.