Ngu Linh Tê cũng   chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi  trong triều rốt cuộc  xảy  chuyện gì. Tất cả  thứ đều  xóa sạch sẽ, mỗi  đều im như ve sầu mùa đông.
Nàng chỉ   nếu kế hoạch của Ninh Ân diễn  thuận lợi, đại khái  bao lâu nữa  sẽ rời khỏi Ngu phủ.
Thật kỳ lạ, đây là kết cục nàng   ngay từ đầu, hôm nay đột nhiên nhớ tới   loại cảm giác  kịp chuẩn  .
Gió thổi qua mặt hồ cạnh nhà thủy tạ, gợn sóng kéo dài  ngừng.
Mùa hè  nhiều trái cây, thường xuyên  quả nho, dưa lê trong vườn nhà ăn  hết mang  rao bán khắp hang cùng ngõ hẻm.
Sau đó  tiếp ứng cứ thế  theo,  bán đường mạch nha, chuyển qua bán quả nho.
Khi Ninh Ân trở về cầm một chùm nho trong tay, rửa sạch,  đó thong thả ung dung lột vỏ ăn.
Thấy Ngu Linh Tê đang  một  trong nhà thủy tạ thất thần,  dừng một chút từ từ  về phía nàng.
Nhiều ngày nay tâm trạng của    lắm, ong bướm quá nhiều, đuổi mãi  xong.
Huống chi còn  tên ngốc Tiết Sầm dầu muối  ăn, há miệng chờ tiểu thư nhà  rơi  trong lòng ngực…
Nghĩ đến liền khó chịu.
Mê Truyện Dịch
May là hiện tại   trở nên ngoan ngoãn,  thích g.i.ế.c .
Nếu  mấy    sớm  băm thành phân bón hoa.
Trên mặt lạnh lạnh, Ngu Linh Tê bỗng nhiên xoay ,  thấy đôi mắt đen âm trầm của Ninh Ân.
Trên mặt nàng là một chùm nho tím còn dính bọt nước.
“Ninh… Vệ Thất, nhiều ngày nay ngươi đang  cái gì ?”
Mắt Ngu Linh Tê sáng rực lên, lập tức hiện  ánh sáng rực rỡ lấp lánh: “Quả nho ở   ?”
Cũng   nàng suy nghĩ cái gì,  mà hoảng hốt đến mức suýt nữa kêu tên thật của .
Ninh Ân ngắt lấy một quả nho, cẩn thận lột vỏ liền  nước quả chảy   ướt tay,  đó  nhét thịt quả  miệng nàng.
Lòng bàn tay áp  môi nàng như  như ,  thản nhiên rút về, lưu  dấu vết ướt lạnh.
Ngu Linh Tê sửng sốt, ngay  đó  tràn ngập nước quả k.ích thích đến nhíu mày.
Quả nho chua như   tìm ở   thế!
“Chua ?” Ninh Ân hỏi.
Ngu Linh Tê vội gật đầu  ngừng, chua đến rùng .
Ninh Ân nở nụ , gật đầu : “Chua là  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ga-cho-my-nam-phan-dien/chuong-148-ga-cho-my-nam-phan-dien.html.]
Hắn dùng cái tay mới  chạm qua môi nàng ngắt lấy một quả nho khác, để  chính giữa môi, mặt  đổi sắc mà ăn .
Ngu Linh Tê   trong chốc lát, dường như  hạ quyết tâm, chồng cằm hỏi: “Vệ Thất, ngươi   thứ gì ?”
Hai  ở chung lâu như , hình như nàng còn  từng chính thức hỏi mong  của Ninh Ân.
Tương lai   , dù  cũng  giữ  cái gì đó để  kỷ niệm.
Ninh Ân  nàng một cái, chậm rãi nuốt quả nho xuống.
Như là đang cảm nhận mỹ vị,  hỏi: “Muốn cái gì cũng  ?”
Ngu Linh Tê   thấy vẻ mặt của Ninh Ân thì   phần lớn thứ     là một vật bình thường.
Nàng khẽ đảo mắt, như đang cất giấu một cái móc nhỏ, đúng lúc bổ sung một câu: “Phải trong phạm vi lễ pháp, ưu tiên    tổn thương  khác và chính .”
“Giữ   .” Ninh Ân như ngại quá nhiều quy tắc, khẽ khịt mũi, nhưng trong mắt lộ rõ vẻ vui mừng sâu sắc.
Hắn  thiếu nữ băng cơ ngọc cốt  mặt, ý  lộ ,  chậm rãi: “Sau  khi thời cơ đến, mong tiểu thư cho phép  lấy của Ngu phủ một thứ.”
Sóng nước  mặt hồ tươi , ánh đèn lơ lửng nhảy lên vàng rực.
Ngu Linh Tê  nụ  của   cho mê hoặc,  mà ma xui quỷ khiến  gật đầu.
Khi nàng định thần , Ninh Ân  nở nụ  rời , chỉ để  nửa chùm nho mát lạnh  tay nàng, bọt nước trong suốt.
“Vừa   đang đào cái hố gì ?”
Ngu Linh Tê khó hiểu, tiện tay hái một quả nho bỏ  miệng,  đó giật  một cái, chua đến mức hai đầu ngón chân co quắp  .
...
Trong cung, Thôi Ám lệnh cho  kéo tên thái giám  đánh c.h.ế.t xuống .
Hắn   một tên thủ hạ khác đang quỳ  mặt đất, chậm rãi : “Thời gian nương nương cho chúng   còn bao lâu, còn ngươi thì ? Không tìm  nguyên nhân ?”
“Đề đốc bớt giận! Có quá nhiều nguồn tin đồn, thuộc hạ và những  khác    một vài thanh lâu và quán , đều  cắt đứt manh mối...”
Nhìn thấy vẻ mặt u ám của Thôi Ám,  nọ vội vàng lên tiếng : “ thuộc hạ vô tình phát hiện Thiếu tướng quân của Ngu phủ đang bí mật điều tra tung tích của Thất hoàng tử.”
“Ngu Hoán Thần?” Thôi Ám thưởng thức cái tên .
Thất hoàng tử thực sự  chết,  là  những hành động bí mật của Ngu gia là chuẩn  để xếp hàng?
Cho dù là vì lý do gì, cũng đủ để vị  của Đông cung kiêng kỵ, phẫn nộ.
Căn bệnh cũ phía  đũ.ng quần dường như đang nhức nhối, trong ánh mắt như giếng cổ  gợn sóng của Thôi Ám hiện lên sự hung ác nham hiểm sâu đậm, chậm rãi  : “Nhìn chằm chằm động tĩnh của Ngu phủ. Còn nữa, trình báo tin tức  cho Thái tử điện hạ của chúng .